Ở dưới Âm Gian lúc này là một mảnh nhộn nhịp.
Ngưu Đầu, Mã Diện hai thần giữ cửa của Địa Phủ lúc này cũng đã trực xong ca tối, bọn chúng đang ngồi xếp bằng thưởng trà cùng nhau.
Vừa làm ngụm trà, tay lại tùy tiện nhổ một bông hoa Bỉ Ngạn kế bên vào miệng mà nhai nhồm nhoàm.
Tại sao không phải là rượu thịt ? Ngươi đã thấy con trâu với con ngựa nào ăn thịt hay chưa ?
"Haiz, Bỉ Ngạn Hoa này ăn vào có chút phê pha nhưng mùi vị thật nhạt nhẽo a~.
Thật hoài niệm cỏ tươi ở nhân gian."
"Haiz, trà này thật là đắng.
Mạnh Bà lại bỏ bậy cái gì vào rồi.
Lát phải đòi lại tiền mới được."
"Haiz, ta thật không hiểu sao bọn phàm nhân ở trên não bị úng nước hay gì mà toàn cúng cho chúng ta thịt heo, thịt gà,...!Chi bằng đốt đống cỏ tươi gửi xuống chả phải tốt hơn không ?"
"Ngưu huynh nói đúng, đám phàm nhân đó thật là không có kiến thức.
Ăn chay tốt biết bao nhiêu, vừa thanh thuần, lại không phải sát sinh phạm tội nghiệt.
Thật là phàm nhân ngu muội mà ~"
~Leng keng, Leng keng~
Từ phía xa hai bóng hình một đen một trắng đang chậm rãi dẫn theo một đoàn vong hồn đi tới.
Ngưu Đầu, Mã Diện thấy thấy Hắc Bạch Vô Thương liền mừng rỡ, giơ hai tay vẫy vẫy.
"Bạch Huynh, Hắc Huynh làm một nhúm cỏ không ? Có sẵn nước chè này !"
Khóe miệng Hắc Bạch Vô Thường khẽ giật giật.
Hoa này ...!có độc, trà này...!cũng có độc.
Người bình thường ăn vào ba hồn bảy vía liền mất một nửa, đồng thời cũng quên đi kí ức kiếp trước.
Chỉ có hai con hàng trâu ngựa này mới dám đem nó làm điểm tâm thôi.
Hắc Bạch Vô Thường liền chắp tay miễn cưỡng từ chối.
"Cảm ơn lòng tốt của Ngưu Huynh và Mã Huynh hai chúng ta còn có công vụ.
Còn phải dẫn đám vong hồn này đến Âm Ti để xét xử."
Nói rồi họ chỉ vào hàng dài vong hồn ở sau lưng.
— QUẢNG CÁO —
Ngưu Đầu làm một ngụm trà cho ấm giọng rồi mới nói:
"Chà, Hắc Bạch huynh làm việc năng suất dữ ta.
Mặc dù phần nhiều là phàm nhân, nhưng cũng có khá nhiều tu sĩ a~.Bọn tu sĩ này chỉ cần có đạo hạnh hơi cao thâm liền có thể tăng thọ nguyên, tị thế, đoạt xá,...!các loại thủ đoạn tránh đi việc quỷ sai chiêu hồn.
Hôm nay làm được một mẻ lớn như vậy, chắc lại có chiến tranh hay ôn dịch gì ấy hả ?"
Bạch Vô Thường liền lắc đầu.
"Chiến tranh, hay ôn dịch thì theo Sinh Tử Bộ thì sắp tới sẽ có mấy đợt lớn, nhưng không phải bây giờ.
Bắt được mấy tên tu sĩ này phần nhiều nhờ vào đám Khâm Liệm Sư ấy."
Mã Diện vừa nuốt xong một bông Bỉ Ngạn vội nói:
"Làm đám thiên chi kiêu tử nhưng mệnh yểu đó hả ? Sau lại được Thiên Đình ban xuống thần chức cho bọn chúng hỗ trợ Địa Phủ làm việc ở nhân gian."
Hắc Vô Thường liền đáp:
"Đúng là bọn họ.
Nếu tính ra bọn họ với chúng ta là đồng nghiệp.
Sau này có lẽ sẽ gặp họ ở nơi Âm Ti này.
Hai người các ngươi tốt nhất chính là chỉnh đốn lại tác phong của bản thân, tránh để đám hậu bối đến sau nhìn thấy hai ngươi lười nhác mà học xấu."
Ngưu Đầu, Mã Diện liền cười khà khà.
"Thôi, chúng ta đi đây, xong việc thì đến Vô Thường Điện, chúng ta nhậu không say không về."
"Tốt, Hắc Bạch hai huynh công tác thuận lợi !"
Đợi hai người Hắc Bạch Vô Thường mang theo đàn vong hồn đi xa, thì Ngưu Đầu mới nói với Mã Diện.
"Thật ghen tỵ đám tân nhân a~, được công tác ở nhân gian.
Trong khi hai huynh đệ mình đứng mọt xương ở đây giữ cửa.
Ngoài việc lâu lâu đem mấy con Oán Linh Vương ở dưới sông Tam Hà đòi tiền bảo kê, đến đá Tam Sinh lau chùi, rồi đến Vong Xuyên Hà nhổ bớt Hoa Bỉ Ngạn thì chả còn gì đáng để làm cả, haiz"
"Haiz, chịu thôi Ngưu huynh.
Địa Phủ này chúng ta là quan trọng nhất, không có chúng ta là không thể nào hoạt động lưu loát được.
Chẳng phải Tần Quảng Vương đã nói với chúng ta như vậy hay sao ?"
— QUẢNG CÁO —
Event
"Mã huynh nói đúng.
Nhưng không phải không có cách, đợi đám Khâm Liệm Sư đó xuống Âm Gian chúng ta tóm một tên, đem tặng hắn ít hoa Bỉ Ngạn và Trà Mạnh Bà rồi nhờ hắn đem ít cỏ tươi ở nhân gian xuống là được không