"Âm Binh, Quỷ Tướng nghe lệnh mau bày ra Thập Hình Trấn Ma Trận bao vây lấy Vô Thiên Tam Tướng !"
Vô số Âm Binh, Quỷ Tướng bao vây lấy tên Ma Tướng hình thành Thập Hình Trấn Ma Trận.
Từng cái trận kỳ cao gần chục trượng bay lên không trung tỏa ra hào quang rực rỡ.
Thập Hình Trấn Ma Trận có mười đại trận lớn tựa trưng cho Thập Điện của mười vị Diêm Vương lần lượt là Nghiệt Cảnh Trận, Hàn Băng Trận, Hắc Thằng Trận, Hợp Đại Trận, Khiếu Hoán Trận, Nhiệt Não Trận, Đại Nhiệt Não Trận, A Tỳ Trận, Chuyển Luân Trận.
Đại trận vừa ra trấn lấy thập phương mang theo khí tức sâm nghiêm mang theo thiên uy trùng trùng.
Vô Thiên Ma Tướng thấy đại trận đã thành liền cười nhạt:
"Chung Quỳ ngươi quá coi trọng bản tướng rồi.
Năm xưa ngươi lấy trận này truy sát chủ nhân của ta, đồng thời đem nàng trấn áp.
Nay ta chỉ còn lại tàn hồn ngươi lại lấy trận này bắt giữ ta ?"
Chung Quỳ mặt không đổi sắc liền nói:
"Đối với Ma Tộc các ngươi ta luôn dùng toàn lực đối phó.
Nếu để các ngươi chạy thoát vào nhân gian liền là hậu họa khôn lường."
"Ma Tộc chúng ta chỉ vì tìm kiếm một miền đất thích hợp để an cư lạc nghiệp.
Cớ sao các ngươi cứ năm lần bảy lượt ngăn cản chúng ta ? Không lẽ Ma Tộc không xứng đáng để có một cuộc sống yên bình sao ?"
Chung Quỳ liền hừ lạnh:
"Chớ có nói lời vô nghĩa.
Vùng đất thích hợp mà ngươi nói chắc là Thiên Giới đi.
Còn nữa những giới diện mà Ma Tộc các ngươi đi qua có nơi nào bình yên ? Một vạn năm trước các ngươi âm mưu xâm chiếm Nhân Giới bị vô số tiên môn liên hợp đánh đuổi.
Năm trăm năm trước lại muốn đánh vào Thiên Giới thì bị Thiên Đình trấn áp.
Ma Tộc các ngươi trước nay luôn luôn tạo nghiệp, không lẽ việc Ma Tổ Xi Vưu bị vì nghịch thiên mà bị thiên phạt trảm mất đầu lâu vĩnh viễn không siêu sinh không khiến các ngươi biết đường hối cải sao ?"
Đến lúc này Chung Quỳ cũng không muốn nhiều lời.
Hắn cầm thanh đào mộc kiếm bay tới trực tiếp cho tên Ma Tướng một trảm đem nó đánh thẳng vào đại trận đã được bày sẵn.
— QUẢNG CÁO —
Dù Vô Thiên Ma Tướng có mạnh nhưng cũng không thể nào chống lại uy lực của trận pháp.
Cộng thêm Hắc Bạch Vô Thường thoắt ẩn thoắt hiện thi nhau quấy rối nó, chỉ cần nó có chút sơ ý hồn phách liền sẽ bị họ nhiếp đi.
...
Chẳng mấy chốc Vô Thiên Ma Tướng đã bị trấn áp nằm co ro trên mặt đất không cách nào động đậy.
Nó đưa đôi mắt đầy oán hận nhìn đăm đăm Chung Quỳ.
Bỗng nó hét to, thân thể cường tráng phồng to như quả bóng - Nó muốn tự bạo.
Tuy nhiên đáp lại nó lại là một chỉ hời hợt của Chung Quỳ điểm lên trên trán của nó.
Luồng Ma Khí cuồng bạo trong thể nội của nó liền bị cầm cố, nó không cách nào tự bạo được nữa.
Nhưng biến cố không phải chỉ có nhiêu đó.
Trên trời lại đột nhiên xuất hiện thêm một cái bàn cờ cự đại phát ra một cỗ hấp lực muốn hút Vô Thiên Ma Tướng đi.
"Tiên Khí ?!" - Lâm Bạch thấy bàn cờ liền nghi hoặc tự hỏi.
Nhưng dù cho là thần binh lợi khí gì đi nữa cũng không thể ngăn cản Chung Quỷ bắt ma.
Chỉ thấy hắn cách không chộp nhẹ một cái, bàn cờ liền lung lay.
Lại như thấy có vẻ không thể chống lại được pháp lực của Chung Quỳ, bàn cờ liền bỏ cuộc tan rã thành từng điểm tinh quang bay đi mất.
Tôn Ngộ Không thương thế vừa mới ổn định thấy vậy liền muốn đuổi theo, nhưng lại bị Lâm Bạch cản lại.
Tôn Ngộ Không nhăn mặt khỉ hỏi:
"Không lẽ ngươi cứ để vật đó chạy trốn ?