Chính Lâm Bạch cũng không ngờ hắn đã ngồi lỳ ở chỗ này ba ngày ba đêm vẫn chưa thấy bóng dáng ai tới.
Dù có một số con Thủy Quái ban đêm lần mò lên bờ nhưng tất cả đều bị Lâm Bạch biến thành thịt xiên nướng cả, bọn chúng từ đó cũng học khôn không dám quấy rầy hắn nữa.
Tuy nhiên nếu hắn dám bơi ra ngoài biển khoảng hơn năm mươi dặm tính từ hòn đảo này thì đã vào vùng nước sâu, ở đó có mấy cái gia hỏa từ có lẽ đã sống từ thời thượng cổ hắn gặp cũng chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
Hôm nay cũng như mấy ngày trước Lâm Bạch đang tập luyện một số động tác thể dục cơ bản để rèn luyện cơ thể, thì từ trên trời xuất hiện một con cự bằng trên lưng nó còn có một thanh niên bị cụt một tay.
Hắn sau khi thấy Lâm Bạch liền nhảy từ trên cao xuống với khí tức hung hãn.
"Ngươi là Thương Tà ?"
"Đúng, là ta."
"Ngươi là tên đáng chết.
Ngươi cướp đi địa vị hạt giống của ta, ngươi cướp tài nguyên tu luyện của ta, ngay cả nữ thần trong lòng ta Khinh Di ngươi cũng cướp mất.
Ngươi có còn tính người hay không ?"
Lâm Bạch: ...
"Thật xin lỗi, chắc có sự nhầm lẫn gì đó.
Ta còn không biết ngươi là ai."
"Ngươi ..."
"Hừ, để ta nói cho ngươi biết ta tên Trần Hạo Minh.
Năm ta mười tuổi đã bắt đầu tu luyện, mười một tuổi đã thành tựu Luyện Thể kì, mười bảy tuổi Luyện Khí, hai mươi chín Trúc Cơ, bốn mươi lăm Kim Đan kỳ, một mực tu luyện tới nay đã bảy mươi tuổi kết thành Nguyên Anh.
Ta không ngừng phấn đấu không ngừng tu luyện mới đạt được thành tựu như ngày hôm nay.
Ngươi lấy tư cách gì mà cướp đoạt hết thảy của ta."
Trong lúc tên này đang lải nhải thì Lâm Bạch đã dùng Tử Đồng lên người hắn.
Hoá ra hắn trong Nghịch Thiên Hội cũng được tính là tân tinh, nhưng hắn lại quá say mê một người con gái tên Khinh Di cũng chính là thiếu nữ đeo mặt nạ mà Lâm Bạch gặp hôm đó.
Dù đã tỏ tình rất nhiều nhưng kết cục luôn là bị nàng đánh cho một trận rồi bỏ đi.
Cho đến ngày hôm qua cô nàng đi đến gặp hắn báo rằng vị trí hạt giống của hắn trong Nghịch Thiên Hội đã bị một người tên Thương Tà thay thế, hắn cũng đã không còn tư cách để gặp nàng nữa.
Xem tới đây Lâm Bạch cũng đã nắm được đại khái chuyện gì đang xảy ra.
Tất cả đều do thiếu nữ đeo mặt nạ kia làm khó dễ, nàng cố tình tước đoạc vị trí hạt giống của Trần Hạo Minh đem hắn thay vào là để giải quyết tên tình si suốt ngày đeo bám nàng, đồng thời dụ tên này đến giải quyết hắn.
Một mũi tên trúng hai đích, quả nhiên lòng dạ của phụ nữ là hiểm độc nhất.
Nhưng vẫn còn một số nghi vấn khiến Lâm Bạch phải suy nghĩ.
Như vị trí hạt giống của Nghịch Thiên Hội sao có thể dễ dàng trao cho người ngoài như hắn ? Rồi vì sao lại đem hắn bỏ lại ở đảo hoang ?
— QUẢNG CÁO —
Lâm Bạch sau khi thông tỏ mọi chuyện liền dùng ánh mắt thương hại nhìn Trần Hạo Minh.
Đều là đàn ông với nhau sao có thể vì một cái nữ nhân mà đánh nhau không rõ nguyên do được.
Trần Hạo Minh dù đang tức giận nhưng bắt gặp phải ánh mắt này của Lâm Bạch cúc hoa liền co rúm.
Tên này ...!không có sở thích đặc biệt gì đó chứ ?
Lâm Bạch sau đó lại vác một cục đá to để xuống bên cạnh hắn rồi ra thủ thế mời ngồi.
"Trần huynh bớt nóng, mời huynh ngồi, tệ xá có chút đơn sơ xin huynh chớ trách."
Trần Hạo Minh giương mắt nhìn quanh, chỗ này có đúng hai cục đá lớn còn lại là một đống xương Thủy Quái bị vứt vương vãi khắp nơi.
Ngươi gọi đây là "tệ xá" sao ? Là cái chuồng heo mới đúng, ta khinh