Lâm Bạch tùy ý để bản thân mình bị Huyết y thiếu nữ kéo đi.
Dù hắn không có hứng thú với nữ nhân, nhưng hắn không có nói hắn ghét nữ thi ~.
Huống chi đây còn là một nữ thi xinh đẹp.
"Cô nương, dù ta biết ta rất ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, người nhìn người mến, ma nhìn ma thương.
Nhưng cô nương không cần nắm chặt tay ta như vậy a ~.
Ta rất ngại đó !"
Huyết y thiếu nữ mặc kệ hắn lảm nhảm kéo hắn ra sau Chánh Điện trực tiếp xuyên qua bức tường, lại qua một loạt hành lang.
Hắn nhìn ngắm xung quanh một lát rồi hướng thiếu nữ hỏi:
"Cô gái, nghe kể chuyện xưa không ?"
Huyết y thiếu nữ vẫn im lặng không nói.
Lâm Bạch vẫn mặt dày lên tiếng:
"Ngày xưa, có một tu sĩ gọi là Tinh Kiều, trong một lần bị cừu nhân truy đuổi vô tình lạc vào một cái trận pháp thiên nhiên, cũng vì vậy mà hắn thoát nạn.
Hắn sau đó ở cải tạo sơ lại trận pháp đó rồi xây dựng lên một tòa Tứ Hợp Viện, hắn ở đó thành gia lập thất, sinh con đẻ cái.
Tuy nhiên sau này không biết vì cái gì mà tòa trận pháp tự nhiên vốn hấp thụ Linh khí lại từ từ đổi sang Âm khí.
Trong một lần tu luyện hắn bị Âm khí nhập thể nên bị tẩu hỏa nhập ma trở nên điên loạn, giết đi vợ và con trai, nhưng có lẽ vì giết người mà hắn thương yêu nhất nên hắn từ cơn mê mang thoáng tỉnh lại.
Cũng vì không để bản thân không tiếp tục làm hại đứa con gái còn lại nên hắn quả quyết tự sát trong khi hắn còn sự thanh tỉnh.
Cả một căn Tứ Hợp Viện rộng lớn giờ chỉ còn một cô gái nhỏ.
Vài năm sau lại có một ma tu đi lạc vào trận pháp, cũng có thể là do cô con gái tự động mở trận pháp đưa hắn vào.
Sau đó cô gái trẻ phải lòng kẻ ma tu rồi hai người thành thân, nhưng thứ cô gái không thể ngờ là ngay vào đêm tân hôn nàng bị người phu quân của mình giết rồi đem biến thành nữ thi.
Tên ma tu lại đem nơi này cải tạo thành một tòa trận pháp hấp thu Âm khí và Túc Sát chi khí để tu luyện.
Nhưng cũng không biết bằng cách nào, trận pháp lại một lần nữa bị thay đổi, nó biến thành Tứ Sát Tỏa Hồn Trận khiến bất cứ ai trong trận pháp liền điền cuồng giết hại lẫn nhau dù cho bằng hữu lâu năm hay cốt nhục thân tình cũng bị trận pháp ảnh hưởng mà sinh ra điên loạn, ngoài ra còn một đặc điểm của Tứ Sát Tỏa Hồn Trận là bất cứ ai chết trong trận pháp này thì ký ức về người đó sẽ bị xóa bỏ giống như chưa từng tồn tại.
Tên ma tu cũng nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường nhưng đã muộn hắn đã bị trận pháp ảnh hưởng khiến bản thân biến thành một con quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ."
Lâm Bạch lặng im nhìn từng giọt lệ đang lăn dài trên gò má của thiếu nữ trước mặt.
"Câu chuyện này ...!ta kể gần đúng rồi chứ Tinh cô nương ?"
Thiếu nữ đưa nhìn Lâm Bạch với cặp mắt nghi ngờ:
— QUẢNG CÁO —
"Làm sao mà ngài biết ? Làm sao ngài biết được chuyện của gia đình ta ?"
Lâm Bạch liền lười khà khà chỉ vào cặp mắt màu tím của hắn.
"Da do cặp mắt này, nó có thể nhìn thấy được quá khứ và cả tương lai."
Thiếu nữ bĩu môi rồi nói:
"Xin ngài hãy nghiêm túc, nếu ngài có thần thông mạnh như vậy thì đã sớm thanh tẩy nơi này từ đầu, sao có thể đợi tới bây giờ ?"
Lâm Bạch vuốt vuốt mũi rồi nói:
"Tinh cô nương tuệ nhãn như đuốc a~.
Chẳng qua là chút khôn vặt của tại hạ mà thôi.
Ví dụ như nơi này chả có ai điên mà xây một nơi an cư lập nghiệp ở một nơi đầy Âm khí cả, nên ta từ đó đoán rằng Âm khí là do trận pháp bị biến đổi sau này.
Còn về gia đình nàng thì đơn giản thôi, nhờ mấy cái bài vị, tổng cộng có bốn cái, trên đó cũng ghi rõ họ tên nên ta suy đoán nhà nàng có bốn người, ngoài ra còn thái độ chăm sóc kĩ càng nàng đối với phòng thờ Chánh Điện nữa.
Còn về chuyện của nàng và phu quân của nàng thì cái đó ta đoán mò mà thôi."
"Đoán mò ?"
"Đúng vậy là đoán mò, nhìn nàng thích mặc giá y như vậy có vẻ khi còn sống nàng có chấp niệm sâu sắc với bộ đồ này, cộng thêm việc Tây Sương phòng vẫn còn trang trí như phòng tân