"Mau dừng tay, một cái khác ta!!!"
Tại tại tinh thần không gian, khoảnh khắc Anh Kiệt đầu ngón tay xuất hiện ngọn hắc viêm không ngừng tản ra khí tức đáng sợ kia, lương tâm biết tình hình bên ngoài lúc này đang trở nên tồi tệ không thể tồi tệ hơn được.
Và thân là mặt lương tri của Anh Kiệt, bổn phận của hắn là phải ngăn nàng ta làm điều dại dột như lúc này vậy, ý đồ chôn vùi luôn cả một toà thành thị nơi nơi chứa hàng triệu hàng chục triều người chỉ để giết một người.
Như vậy là quá điên khùng, không, hành động như vậy đã vượt ngoài cái từ điên khùng này phạm trú rồi, phải gọi là ma quỷ thì đúng hơn.
"Bọn chúng sống chết, không phải việc ta quan tâm.
"
Đối với lời vừa rồi của Lương tâm, Anh Kiệt đáp lại một câu và nó làm ngươi nghe cảm thấy lạnh lẽo tời mức khiến người không rét mà run.
Biết lần này Anh Kiệt muốn làm thật, thân chỉ là một cái tập hợp thể của các mảnh vụng mảnh nhỏ của lương tâm lương tri trong người Anh Kiệt, Hắn không hề có năng lực gì về mặt vật lý can thiệp hành động của Anh Kiệt, nếu là trước kia thì hắn có lẻ từ mặt linh hồn tinh thần ảnh hưởng được một hai.
Nhưng kể từ sau vụ nữ nhân hoàng kim đồng có bộ dáng giống Cecilia kia, Anh Kiệt đã phong toả hắn hoàn toàn trong tinh thần không gian, bây giờ hắn hai tay hai chân như bị trói chặt vậy hoàn toàn vô lực.
Tuy nhiên, không phải là không có cách để khiến Anh Kiệt dừng tay, và hắn biết nên làm thế nào.
"Chết đi, sâu bọ.
"
Anh Kiệt nhếch mép xung sướng cười một cái, với bộ dạng không thể nào che giấu được sự khinh miệt, như kẻ cao cao tại thượng nhìn xuống một con sâu bọ, tâm thần vừa động nàng chuẩn bị thả ra trên ngón tay Hắc Viêm một hơi hủy diệt luôn Vandel cùng với cả thành thị ClockWord này.
Odin…
Chỉ là, vào lúc này trong đầu nàng Lương tâm chỉ với một từ, chỉ với một từ Odin ngắn ngủi từ được cất lên trong đầu nàng, đã làm sát niệm nùng liệt cao ngất trời Anh Kiệt lập tức biến mất nó nhanh tới mức nếu không phải dưới thành phố còn có vô số run run cầm cập dưới đất người thường.
Thì đã cho là vốn khinh hồn khiếp người sát ý sát niệm kia không hề tồn tại.
Xin hãy nghe ta nói một cái khác ta, cô tuyệt đối không thể làm như vậy, đồ diệt cả một thành thị cùng hàng chục triệu người dân trong đó là cái gì đó quá điên khùng rồi, nó rất là không tốt v…
Nói điểm chính.
Anh Kiệt bây giờ có chút mất kiên nhẫn, nàng lúc này rất không có tâm trạng để nghe cái tên này đại CMN anh hùng phát biểu, vì vậy nàng mở miệng cắt ngang lời nói của lương tâm.
Được rồi, không nói về tình vậy thì nói về lý vậy.
Nhớ những lời Odin đã nói không? Chúng ta chỉ có một lần này, tuyệt đối không thể làm hỏng nó được.
Chỉ là một thành phố, nó không thể ảnh hưởng đến được gì với thế giới.
Mọi thứ đều bắt đầu với một, hôm nay là một thành phố, vậy thì ngày mai…là một thế giới?
"! "
Anh Kiệt nghe xong liền rơi vào im lặng trầm tư, tuy rằng bản thân cực kỳ! cực kỳ! cực kỳ là không thích có người đi đe doạ uy hiếp mình, dù đó có là một phần của nàng đi nữa.
Bình thường nàng không nói nhiều, hoặc là chúng chết hoặc là nàng chạy, không có chuyện đàm phán uy hiếp ở đây với nàng.
Nhưng mà…
E ngại trước uy năng cũng như bản thân đã từng nghe tới vô số cái tai tiếng vang dội thiên cổ của Odin cũng như là bản thân Odin thực lực Thập Nhất Tinh Cổ Thần chí tôn tuyệt đối.
Lấy năng lực của Odin, kẻ hèn Bát Tinh Thần Linh cũng không tới như nàng, đối phương mà một khi ra tay, nàng chết cũng không biết mình chết như thế nào đi.
"Được rồi…"
Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng cảm thấy một khi làm thật thì chẳng có đường sống nào cả, Anh Kiệt mệt mỏi nói, sau đó nàng liền thu hồi trên đầu ngón tay hắc viêm.
Chỉ là…
"Hự.
.
hự…"
Anh Kiệt nhẹ nhàng ho ra một bãi máu sau đó nàng như không có việc gì lau khoé miệng vết máu, từ đây có thể xem ra là cái thứ hắc viêm đó không phải cái thứ gì đó muốn dùng là dùng, không muốn dùng là không muốn dùng là không muốn dùng, chỉ việc thu hồi nó thôi đã làm Anh Kiệt chịu phản phệ, với cơ thể đã được Anh Kiệt kinh người Ma Lực với rất nhiều loại Phép Thuật cường hoá yểm lên người kia.
Có thể khiến nàng ho ra máu thì có thể thấy Hăc Viêm kia phản phệ trình độ là không hề nhẹ.
Thấy anh kiệt đã thu tay lại, Lương tâm thở phào nhẹ nhõm rồi nói cảm ơn.
Từ ngoài nhìn vào có lẽ sẽ cảm thấy cuộc hội thoại của hai người rất dài và lâu, nhưng thực tế là tất cả mọi thứ vừa rồi diễn ra chỉ ở trong một cái nháy mắt ngắn ngủi là đã hoàn thành.
Vandel tuy rằng không biết chuyện lấy ra rồi lại thu hồi hắc viêm vừa rồi là sao, nhưng thông qua máy tính thì cho nàng thấy được cái thứ hắc viêm đã biến mất kia vừa rồi ẩn chứa một nguồn năng lượng cực lớn đủ để dư sức hủy diệt cả thành phố này.
Có gì đó khiến ả thu tay lại sao?
Suy nghĩ này lập tức xuất hiện trong đầu Vandel, mặc dù không rõ tại sao nhưng có vẻ ả ma nữ này có bí mật gì đó trong người và thứ đó làm ả chịu nhiều trói buộc vướn tay vướn chân không thể đánh toàn lực.
Đây là cơ hội.
Nhận thấy cơ hợi đã đến Vandel không chút nào chần chừ khống chế cỗ máy dù trong tay người máy khẩu súng trường nhắm về phía Anh Kiệt, vô số năng lượng ở trong nháy mắt hội tụ ở trong miệng nòng súng hình thành một cái màu trắng cầu năng lượng, tiếp theo một hơi phun ra