Băng Nguyệt Cung.
Hiện tại đang có vô số đệ tử đứng trong cung nhìn thấy tràng cảnh ngồi pháp trận, mà cảm thấy khiếp sợ. Bây giờ bên ngoài pháp trận có rất nhiều tu sỉ. Trong đó có hai mươi mấy người có tu vi cường đại và khoản mấy trăm luyện khí đang tấn công dồn dập vào pháp trận.
– Vân Mộng trưởng lão, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?
Một cô gái xinh đẹp đang đứng ở giữa cung điện, bên cạnh là một mỹ phụ với khuôn mặt trứng ngỏng xing đẹp, mái tóc xõa xuống hai bả vai, cơ thể lồi lỡm rõ ràng, có thể nói đây là một tuyệt sắc mỹ nữ. Nhưng hiện tại trên khuôn mặt nàng đang ra vẽ lo lắng. Nàng chính là một trong mười vị trưởng lão trong Băng Nguyệt Cung Tô Vân Mộng.
Nàng là người bị thương nhẹ nhất trong mười vị trưởng lão khi bị hai môn phái Ninh Thiên Tông và Tử Lôi Phái tập kích. Nàng cũng là một trong hai người mạnh nhất sau trưởng môn Tuyết Nguyệt.
Bây giờ tất cả mỗi người đều bị thương nặng, chỉ còn một mình nàng, nàng bây giờ cũng không biết phải làm sao cho phải. Nếu không có Tu Di Cửu Cung Trận, Băng Nguyệt Cung đã sớm bị diệt rồi. Nhưng tình cảnh bây giờ cũng không khá hơn chút nào, cái pháp trận này cũng không chống đỡ được bao lâu sẽ bị phá. Đến lúc đó, những đệ tử bên trong cung sẽ bị giết hại. Chẳng lẽ Băng Nguyệt Cung lại kết thúc tại đây sao? Tô Vân Mộng thở dài nhìn tràng cảnh ngồi cung.
– Vù! Vù! Vù!
Một vài tiếng xé gió bây nhanh đến chổ Tô Vân Mộng.
Khi Tô Vân Mộng quay đầu nhìn lại thì phát hiện các trưởng lão và Cung chủ đang đến bên cạnh nàng.
– Cung chủ, và các ngươi nữa, không dưỡng thương ra đây làm gì.
Tô Vân Mộng sót sắn nói.
– Đến bây giờ còn dưỡng thương gì nữa, Trong Cung đang đến thời điểm tồn vong, ta sao có tâm trí mà dưỡng thương chứ.
Tuyết Nguyệt giọng nói êm tai thở dài nói.
– Vậy thì...
Tô Vân Mộng chần chờ nói, thôi nếu trời muốn diệt Băng Nguyệt Cung thì các nàng cũng không ngăn được. Cư thuận theo tự nhiên đi.
– Cung chủ, ngươi có thể dùng mấy phần tu vị?
Tô Vân Mộng nhìn Tuyết Nguyệt nói.
– Sau một thời gian dưỡng thương, ta chắc cũng dùng được 6 thành lực lượng.
Tuyết Nguyệt nói.
– Chỉ có 6 thành thôi sao?
Tô Vân Mộng thở dài nói. Tuyết Nguyệt là người mạnh nhất trong cung mà chỉ có thể chiến đấu với 6 thành lực lượng. Làm thế nào có thể đánh thắng được đây. Trong nội tâm nàng bắt đầu sinh ra một tia tâm tình tuyệt vọng rồi.
– Dù chết ta cũng kéo hai tên kia theo.
Trên người Tuyết Nguyệt sát khí nói. Nếu không phải hai tên đó thì Băng Nguyệt Cung của nàng đâu phải lâm vào cảnh diệt vọng thế này. Lần này dù biết phải chết nàng củng phải kéo hai tên đó theo.
– Oành!
Ngay sau đó, đồi chân khẽ động, bay lên trời sau đó đáp xuống bậc thang ở phía dưới.
– Lần này, Ninh Thiên Tông và Tử Lôi Phái liên thủ, tiến về Băng Nguyệt Cung ta, kẻ đến này thì không phải là thiện chí. Cho nên lần này Băng Nguyệt Cung chúng ta là sinh tử tồn vong trước mắt.
Tuyết Nguyệt âm thanh êm tai lớn giọng nói, trên mặt đồng lộ vẽt mặt ngưng trọng, trận chiến này phần thằng bên phái nàng cơ hồ là bằng không.
Ninh Thiên Tông và Tử Lôi Phái, bất kỳ một cái tông môn nào đều mạnh mẽ bằng Băng Nguyệt Cung, bây giờ các nàng đang bị thương năng, có thể tưởng tượng được kết quả của các nàng, nếu pháp trận phòng ngự bị phá.
– Cái gì, Ninh Thiên Tông và Tử Lôi Phái tấn công chúng ta.
– Làm sao bây giờ?.
– Hiện tại Tông chủ và các trưởng lão đang bị thương!
– Chẳng lẽ trời muốn diệt Băng Nguyệt Cung sao?.
“...”
Phía dưới một mảnh ồn ào bốc lên, hai tông phái liên thủ tiến đánh chiếm Băng Nguyệt Cung, Băng Nguyệt Cung làm sao có thể chống lại được chứ.
– Thân làm đệ tử Băng Nguyệt Cung, coi như bỏ mình, cũng phải đem toàn đem toàn
bộ diệt sát.
– Từ giờ trở đi, đệ tử Băng Nguyệt Cung không được rời khổi đây nữa bước, đại chiến bắt đầu, luyện khí trở xuống không cần than gia chiến đấu, mau đi về phía sau cung đi.
Tuyết Nguyệt lớn tiếng nói, luyện thể đệ tử đệ tử, căn bản cũng không có sức hoàn thủ, chỉ có luyện khí trở lên mới có sức chiến đấu thôi.
– Oanh.
Tiếng nổ lớn quang lên ngoài tông môn, chấn động khiến bên trong cung run rẫy dữ dội.
Tất cả đệ tử luyện khí gương mặt đều ngưng trọng, mọi người biết đây là một lần hạo kiếp hủy diệt, nhưng thân là đệ tử Băng Nguyệt Cung, coi như chết cũng không thể đào tẩu.
Không trung một trận run rẩy, từng đợt xé gió vang lên, hai mươi thân ảnh phát ra uy áp xuất hiện bên trên không trung.
...........
Lâm Thiên đứng trên ngọn núi gần đó ngưng trọng nhìn cảnh này, hắn đã đến đây rồi nhưng vẫn không vào, hắn muôn xem tình hình trước đã, hắn thấy thanh thế của hai môn phái này khá mạnh.
Hai tên Trúc Cơ tầng 6 đỉnh phong, bốn Trúc Cơ tầng 6 sơ kỳ, ba Trúc Cơ Tầng 5 hậu kỳ, năm Trúc Cơ tầng 5 trung kỳ, sáu Trúc Cơ tầng 4 đỉnh phong.
Cái đội hình này mạnh hơn Băng Nguyệt Cung, nếu không có viện quân thì Băng Nguyệt cung bị hủy diệt đã định rồi.
Nhưng mà với sự xuất hiện của Lâm Thiên. Băng Nguyệt Cung sẽ không bị bị hủy diệt. Hắn không phải tự cao, mà là sự thật. Với kinh nghiệm của một vị tiên quân, nếu không đánh thắng được những tên này, thì hắn có thể đập đầu vào tường chết cho rồi.
Đội hình cường đại như vậy, để cho các đệ tử Băng Nguyệt Cung kinh hãi gần chết.
– Hai tên Trúc Cơ tầng 6 đỉnh phong, bốn Trúc Cơ tầng 6 sơ kỳ, ba Trúc Cơ Tầng 5 hậu kỳ, năm Trúc Cơ tầng 5 trung kỳ, sáu Trúc Cơ tầng 4 đỉnh phong, còn lại đều là luyện khí đỉnh phong.
– Trận thế cường đại như thế này. Thật sự muốn xóa xổ chúng ta sao?.
“Còn đại trận của chúng ta, cũng không thể ngăn cản được bao lâu a.
“...”
Mấy trăm đệ tử, trên mặt đều biểu lộ kinh hãi, trên bầu trời các trưởng lão cũng một mặt ngưng trọng, đối phương thế mà đến nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ Băng Nguyệt Cung thật sự muốn diệt rồi sao.
– Tuyết Nguyệt, mở trận pháp ra đi, chỉ cần Băng Nguyệt Cung thần phục, giao ra Tất cả dược liệu mà các ngươi lấy được, ta có thể buông tha đệ tử Băng Nguyệt Cung, không đồng ý, thì diệt hết tất cả đệ tử Băng Nguyệt Cung. Không trừ một ai.
Ninh Trần lớn tiếng hét lên, lập tức tất cả mọi người triển khai, hình thành một cái cường đại uy áp bao vây đại trận.
Uy áp kinh thiên động địa không ngừng tràn ngập không gian, nhưng có Tu Di Cửu Cung Đại Trận, bọn họ trong lúc nhất thời cũng vô pháp tiến vào Băng Nguyệt Cung.
– Các Ngươi thật to gan, dám tấn công Băng Nguyệt Cung chúng ta.
– Chẳng lẻ các ngươi không sợ Pháp Chế của Thánh Môn và Tiên Cung sao.
Tuyết Nguyệt mặc đầy tro tàn nói, mặc dù biết cái thứ Pháp Chế này không có tác dụng gì trong tình huống này. Nàng không có tin tưởng hù được bọn này.