Khi những tên áo đen bước ra, Quốc Vương Natdo III lạnh lùng nhìn những tên này.
Cung điện Palace, là nơi của gia tộc Hoàng Gia sinh sống, chính vì vậy nơi đây được bảo vệ hết sức nghiêm ngặt.
Quân lính cứ cách 3 bước lại có một nhóm đứng canh, một ngày quân lính đi tuần không dưới 10 lần
Hơn nữa, toàn bộ cung điện đều được khắc ma pháp trận nhiễu loạn không gian, tránh trường hợp tối Quốc Vương đang ngủ thì có thằng nào đó xuất hiện ở đầu giường hỏi thăm sức khỏe.
Được bảo mật nghiêm ngặt như vậy, nhưng hôm nay lại có những kẻ bí ẩn xuất hiện ở ngay trước mắt như vậy.
Ma pháp nhiễu loạn không gian cũng bị vô hiệu hóa, có vẻ trong cung điện có rất nhiều chuột đây.
"Ta nên khen các ngươi dũng cảm hay nên chê các ngươi ngu ngốc đây, mặc dù ta không biết bằng cách nào các ngươi có thể đến được đây nhưng các ngươi không sống qua tối nay đâu." Quốc Vương lạnh lùng nói.
"Bọn ta chỉ đến để tặng cho Thái Tử một món quà cưới nho nhỏ mà thôi, hi vọng là Thái Tử sẽ thích." Tên chùm áo màu tím đi đầu nói một cách cợt nhả.
"Giết!" Quốc Vương không nói nhảm ra lệnh.
Từ 2 bên đại sảnh rất nhiều kỵ sĩ vũ khí trang bị đầy đủ xông ra bao vây bọn người thân bí lại.
Những kỵ sĩ này đều là tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ, tu vi thấp nhất cũng là cấp 4 Bạch Kim Kỵ Sĩ.
Tiếp sau là những ma pháp sư của Vương Quốc cũng xuất hiện đứng ở đằng sau kỵ sĩ.
Những ma pháp sư này vừa xuất hiện liền khởi động ma pháp trận bao trùm tất cả mọi người trong đại sảnh, đảm bảo việc một con ruồi cũng không thể chạy thoát.
"Nào nào bĩnh tĩnh nào, chơi lớn vậy, bọn ta đến để nói chuyện mà." Người thần bí dẫn đầu nói
Nhưng mà những kỵ sĩ đó đâu có nghe lời hắn nói, toàn bộ rút kiếm của mình ra lao vào giết.
Các ma pháp sư cũng không kém phần long trọng, đứng đằng sau người thì buff cường hóa sức mạnh, người thì thả các loại ma pháp thuật với đủ loại màu sắc.
Người thần bí thấy không có cách nào đành rút kiếm ra chém ngang một nhát.
Toàn bộ 6 vị kỵ sĩ xông lên đầu chết ngay tại chỗ, những pháp thuật phóng đến cũng bị một tên đứng đằng sau thả ra cái ma pháp thuẫn chắn hết.
"Ta đã nói là chỉ đến tặng quà chúc mừng thôi mà, đâu cần phải động đao kiếm." Tiếng nói của tên thủ lĩnh lại vang lên.
Thấy tình hình không ổn, Quốc Vương đứng dạy khỏi ngai vàng, triệu thanh Thánh Kiếm của mình xong lao vào cận chiến với tên thủ lĩnh.
Quốc Vương Natdo III cũng đích thân lên trận, những Quý Tộc cũng không thể đứng nhìn được nữa, nhao nhao xách hàng tấn công những kẻ thần bí.
Hoàng Hậu thấy chồng mình lao lên cũng không chịu yếu thế, triệu hồi chiếc quyền trượng của mình.
"Băng Tiễn." Hoàng Hậu khẽ đọc chú ngữ.
Nhẩm xong chú ngữ, xung quanh Hoàng Hậu xuất hiện rất nhiều mũi tên hình được tạo thành từ băng.
Nhiệt độ xung quanh cũng bắt đầu giảm xuống đột ngột.
— QUẢNG CÁO — Event
"Đi!" Hoàng Hậu khẽ vẫy quyền trượng, những mũi tên băng sắc lao đến phía kẻ địch với tốc độ rất cao kèm theo sức sát thương rất lớn.
Nhưng với tu vi Ma Pháp Sư cấp 6 cưa Hoàng Hậu cũng không tạo ra bao nhiêu sát thương.
Có thể nhìn ra mấy tên thần bí này chí ít cũng có tu vi cấp 7 trở lên.
Nghe thấy tiếng động ở phòng đại sảnh, rất nhiều Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư được điều động đến đại sảnh chiến đấu.
Thời gian dần trôi qua, người hi sinh cũng ngày một nhiều hơn, khắp đại sảnh đâu đâu cũng nhìn thấy máu và máu.
Đại sảnh hào nhoáng với những thức ăn xa hoa ban nãy bây giờ đã trở thành một đống hỗn độn.
Lúc chiến đấu đang hết sức căng thẳng, 3 tên lúc nãy còn đang mặc trang phục người hầu mỉm cười chào hỏi mọi người.
Bây giờ cũng trút bỏ lớp ngụy trang người hầu, trở thành những người mang trang áo choàng tím thần bí lao vào đoàn người.
Vì bữa tiệc này có sự tham gia của những thiếu gia và tiểu thư quý tộc với tuổi đời còn rất trẻ và tu vi nông cạn.
Nên những Quý Tộc vừa phải một bên chiến đấu vừa phải bảo vệ dòng dõi của mình, chiến đấu hết sức vướng tay vướng chân.
Mà những tên thần bí đó cũng rất quân tử, rất nói võ đức, cứ nhằm vào những thiếu gia và tiểu thư đó mà lao đến giết, khiến cho những Quý Tộc và quân lính không thể nào mà tự do chiến đấu được.
Đúng là những cục tạ mà.
Đây cũng chính là lần đầu tiên Alex nhìn thấy cảnh máu me như vậy, mùi máu tanh, mùi da thịt cháy khét, khắp nơi đều là những bộ phận trên cơ thể bị tách rời, mảnh thịt đỏ tươi hòa cùng với những mảnh vỡ của xương mà sọ não màu trắng ngà.
Nhìn thấy những cảnh như vậy, bên tai là tiếng hò hét, ngửi thấy rất nhiều vị khiến cho dạ dày của hắn cuộn trào, những thứ hắn vừa ăn vào chỉ trực trào nhảy ra ngoài.
Không chỉ có hắn mà rất nhiều người xung quanh cũng lần đầu chứng kiến cảnh như vậy.
Erian ở bên cạnh sắc mặt cũng tái nhợt toàn thân run run.
Thấy vậy, Alex đưa tay ra, khẽ nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Erina, nhẹ giọng an ủi:
"Không sao đâu."
Mặc dù là an ủi Erina nhưng cũng là đang an ủi mình.
Giống như bị chiến trường cảm hóa, Alex mặc dù rất sợ, rất buồn nôn, hai chân còn đang run run nhưng hắn vẫn nhặt thanh kiếm dưới chân và lên lao vào chém tên mặc áo choàng gần chỗ hắn nhất.
Tuy nhiên, thanh kiếm này được mua bên Trung Quốc hay sao mà tên áo choàng đó mới chạm nhẹ cái thanh kiếm đã vỡ tan từng mảnh, còn không quên đạp cho Alex một cái khiến cho hắn tí hẹo.
Cú đạp đó khiến cho Alex bay thẳng đến cái bàn quà tặng.
Đau đến hắn tưởng chừng như mình sắp chết đi, toàn thân như tách ra làm đôi.
Khi Alex sắp mất đi ý thức của mình, Erina liền chạy vội đến chỗ Alex đang nằm.
"Thiếu gia Alex ngài có sao không, cố lên ngài sẽ không sao đâu."
Erina vừa một bên cầm máu cho Alex, một bên tìm bảo vật chữa thương trong đám quà tặng mạnh nhét vào miệng Alex.
— QUẢNG CÁO — Event
Dù sao cũng không phải đồ của nàng, dung không một chút áp lực nào.
Thái Tử nếu như biết chắc cũng không so đo cái này đâu.
Tầm hơn 1 phút sau khi được Erina mạnh nhét một đống vật phẩm chữa thương, Alex cũng nhặt về được cái mạng của mình, bắt đầu cảm nhận được chi giác.
Nhìn thấy Erina đang lo lắng cho mình như vậy, Alex yên lặng vận chuyển công pháp tiêu hóa đống vật phẩm chữa trị nãy, còn không quên nói:
"Cảm ơn tiểu thư, nhờ có nàng mà ta nhặt được cái mạng về."
Erina thấy Alex không sao, cũng yên tâm hơn rất nhiều.
"Ngài không