Thằng sứt mới sáng mùng 4 đã quay về , người ta hay bảo " tháng riêng là tháng ăn chơi" mỗi tội chả biết là ai bốc phét chứ hắn thấy cười ta bắt đầu ra đồng làm chết mịa rồi chứ ăn chơi chỗ nào.
thời này tuy là chưa có nhiều giống tốt như cùng các loại nông sản phong phú như sau này ,nhưng người xưa cũng đã biết trồng hai vụ lúa là vụ mùa cùng vụ chiêm xen kẽ hai vụ còn trong thêm đỗ hoặc khoai , các chúa trịnh tuy quanh năm đánh trận , phú thuế nặng nề nhưng vẫn rất chăm lo đê điều ,khuyến khích khai hoang cùng làm nông, đặc biệt là những lúc nghỉ ngơi giữa giờ sau những trận chiến lớn thế này , nếu không cũng không đủ sức mà đánh nhau suốt tận 150 năm được .
vì tết tính theo lịch âm , theo lịch dương thì đã vào tháng 2 rồi , trời thỉnh thoảng có nắng, thằng sứt hôm nay quyết định dắt trâu ra đồng , cả mùa đông con trâu pahir ở trong chuồng để tránh rét , nó như kiểu biết hôm nay được ra ngoài ăn cỏ hay sao mà cứ kêu nghé ~ ọ ~ , nghé ~ ọ ~ liên tục .
cũng chẳng mấy chốc mà nó cũng phải ra đồng cày bừa nên phải bồi dưỡng cho con trâu từ bây giờ , thỉnh thoảng hắn vẫn phải nấu cám cho nó ăn.
trâu thì tiếp tục tiến tu với cái sự nghiệp lấy cái bằng cấp chữ nôm , mà phải nói thật chứ , cái chứ nôm này nó cực kỳ nhiều nét và khó viết .
đúng là có thể diễn tả được nhiều từ ngữ hơn chữ hán thật , nhưng nếu ai mà chưa học chữ hán thì đừng mong dịch được nghĩa của mấy từ nôm này , như kiểu chưa học hết cấp 1 đã đòi thi đại học ấy .
thế nên tuy các quan lại trong triều viết tấu sớ cùng với quốc tử giám dạy học sinh đều dùng chữ nôm , coi đây là chữ quốc ngữ nhưng đến 6,70% các văn bản hiện nay đều là dùng chữ hán để viết .
hiện tượng này kéo dài mãi đến thời các vua nhà nguyễn cho cải cách và điều chỉnh lại chữ nôm thì mới dễ học hơn , mỗi tội sau đấy không lâu thì người ta lại đổi thành dùng chữ quốc ngữ la -tinh thay cho chữ nôm. — quảng cáo —
tuy biết là chữ nôm chẳng hề được ưa chuộng như vậy nhưng vì nó là chữ quốc ngữ thời bây giờ , rất nhiều văn bản quan trọng đều được ghi bằng chữ nôm , cũng không thể phủ định được là nó phù hợp với tiếng nói của người việt hơn chữ hán , chính vì vậy nên hắn cũng quyết học bằng được chữ nôm.
không có giấy bút nên hắn phải lấy que viết lên đất , cứ xóa đi rồi viết lại, dù gì thì hiện tại hắn cũng nhớ rất nhanh nên chỉ cần học 1 buổi sáng cũng hơn người khác học cả ngày ,
cảm giác lại bộ " trong lục bộ thời phong kiến " nợ hắn một danh hiệu " học sinh nghèo vượt khó".
buổi chiều thì hắn dành thơi gian rèn luyện thân thể,cùng võ thuật , nhưng nói thật lòng , hắn vẫn muốn học một môn vũ khí hơn.
ngày trước vì như cầu và đời sống khá an toàn nên người ta rất ít tập võ thuật liên quan đến binh khí