>
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Sau khi nhảy loạn một hồi, bạn nam kia cũng chịu dừng lại, sau đó chớp chớp đôi mắt to tròn dưới hàng lông mi cong dày kia hỏi Dương Tử Mi:
- Cậu cũng chưa có chết đúng không?
- Chưa.
Dương Tử Mi không nhịn nổi ném cho cậu ấy một cái nhìn khinh bỉ:
- Ngốc chết đi mất, còn không phân biệt được là người còn sống hay đã chết nữa.
Cậu ấy hơi đỏ mặt, xoa xoa tóc gáy tỏ ra ngại ngùng:
- Tôi đã chết bao giờ đâu, làm sao phân biệt rõ được sống với chết chứ?
Vẻ đỏ mặt của cậu ấy vô cùng đáng yêu, giống như một quả cà chua chín mọng làm Dương Tử Mi muốn giơ tay véo má cậu ấy một cái.
Nhìn dáng vẻ của cậu ấy, chắc cũng khoảng 17, 18 tuổi nhỉ?
Sao mà vẫn còn dễ đỏ mặt như mấy bé học sinh nhỏ tuổi vậy chứ?
- Thật đáng yêu quá!
Dương Tử Mi không nhịn nổi buột miệng nói.
- Cậu... đang nói tôi à?
Cậu nam sinh kinh ngạc nhìn cô.
- Ừm, cậu rất đáng yêu.
Nhìn dáng vẻ của cậu nam sinh, Dương Tử Mi không ngừng muốn trêu chọc cậu ấy.
Mặt của cậu nam sinh lại càng thêm ửng đỏ, giả vờ như đang giũ hết nước ở trên tóc đi.
- Haha, chúng mình làm quen nhé, tôi là Dương Tử Mi, còn cậu?
Dương Tử Mi cười nói.
- Hi hi, tôi là Lưu Thiên Vũ, học sinh lớp 10 trường trung học Quảng Nguyên.
Lưu Thiên Vũ có chút bối rối trả lời, đối diện với một Dương Tử Mi vui tươi cởi mở, cậu ấy lại không biết nên làm gì.
- Hi hi...
Dương Tử Mi cũng học theo kiểu cười của cậu ấy:
- Tôi cứ nghĩ cậu đang học trường mầm non cơ.
- Hả?
Lưu Thiên Vũ ngạc nhiên nhìn cô:
- Ý cậu là sao? Tôi đâu phải đứa nhóc tí tuổi đầu, sao lại học trường mầm non chứ?
- Tại vì cậu đáng yêu như mấy nhóc học mầm non vậy.
Dương Tử Mi cười nói.
Mặt Lưu Thiên Vũ lại ửng đỏ lên, cúi đầu xoa xoa gáy, cười cười:
- Mọi người cũng thường nói tôi đáng yêu mà tôi chả biết tôi đáng yêu chỗ nào.
- Phì!
Nghe cậu ấy nói mà Dương Tử Mi không nhịn nổi phì cười.
Tên nhóc này đúng là không chỉ đáng yêu bình thường đâu mà.
Nhìn cô phì cười, Lưu Thiên Vũ cảm thấy rất khó hiểu. Cậu không hiểu, cô thích cười vậy à? Hay là cách mình hành xử, nói chuyện buồn cười?
Nhưng nhìn cô cười, cậu