>
- Ông ơi từ nhỏ con đã học được chút châm cứu từ một vị thầy thuốc cao minh, con có thể khám thử bệnh cho ông được không?
Cô thực sự muốn làm chút gì đó cho ông Lưu để cảm ơn việc ông đã tặng thấm thẻ gỗ đào cho mình.
- Ha ha! Ông đã mời một thầy thuốc đông y cực giỏi đến để châm cứu cho ông mỗi tuần, nhưng nó cũng chỉ có chút hiệu quả nhất định mà thôi.
Ông Lưu cười nói.
Dương Tử Mi biết ông không tin mình nên chỉ biết nhếch nhếch miệng.
Thấy cô như vậy, ông Lưu tưởng lời từ chối của mình làm tổn thương lòng tự trọng của cô, nên đã vội vàng nói :
- Nhóc vẫn còn trẻ mà đã hiểu biết y thuật, đúng là rất giỏi.
- Nếu đã thế thì ông hãy để con xem thử cho ông đi, nhỡ đâu lại có kỳ tích gì thì sao?
Dương Tử Mi nhìn ông bằng ánh mắt khẩn thiết rồi nói :
- Được ông tặng món quà lớn như vậy, mà con không thể làm gì cho ông thì thấy lòng khó chịu lắm.
Ông Lưu nhìn vào ánh mắt kiên định kia của Dương Tử Mi, cảm thấy nếu mình mà từ chối ý tốt của cô thì sẽ làm cô tổn thương nên đành phải gật đầu đồng ý.
- Tử Mi, bạn thực sự biết châm cứu sao? Bạn đừng có khiến bệnh tình của ông mình nặng thêm nhé!
Lưu Thiên Vũ lên tiếng, giọng điệu có chút lo lắng.
- Chắc chắn là không.
Dương Tử Mi nói bằng một giọng điệu hết sức tự tin.
Thấ vậy, ông Lưu vội ra dấu bảo Lưu Thiên Vũ không cần nói nhiều nữa.
Sau khi bắt mạch cho ông Lưu, Dương Tử Mi phát hiện hàn khí trong cơ thể ông đã tích tụ từ lâu lắm rồi, hơn nữa còn bị sát khí quấn thân, y thuật bình thường sẽ không bao giờ giải trừ hết được.
Một lúc sau, Dương Tử Mi lấy từ đâu ra một bộ châm bạc mà sư phụ đã cho mình ra như diễn ảo thuật.
Sau đó cô mới bảo ông Lưu nằm xuống để bắt đầu châm cứu.
Vì muốn trừ hết hàn khi nên Dương Tử Vi đã sử dụng châm pháp tụ dương để dẫn dương khí vào kinh mạch của ông Lưu thông qua mấy cái châm bạc kia.
Do tuần nào ông Lưu cũng châm cứu trị liệu nên cô cũng dễ khơi thông kinh mạch của ông, quá trình châm cứu diễn ra rất thuận lợi.
Sau khi được Dương Tử Mi châm cứu cho, ông Lưu chỉ cảm thấy có một luồng nhiệt nóng chạy khắp toàn thân, nó chạy tới đâu là ông dễ chịu tới đó. Cảm giác đau nhức như bị kiến cắn kia cũng dần dần biến mất.
Lưu Thiên Vũ đứng bên cạnh nhìn cô châm cứu thì kinh ngạc mãi không thôi.
Dáng vẻ cúi người châm cứu kia của Dương Tử Mi vô cùng động lòng người, thậm chí còn mang theo chút