>
Chả trách một người luôn khách sáo với mình như Lý Ninh Kiệt nay bỗng dưng thay đổi thái độ.
Có lẽ sau này họ sẽ không bao giờ xóa tan được khoảng cách đó đâu.
Hoàng Hoa Sâm nghe vậy thì cảm thấy cả người lạnh toát, trực tiếp kêu lên một câu không ổn.
Sở dĩ Hoàng Hoa Sâm vẫn có thể giữ được cái chức phó bí thư này là vì Lý Ninh Kiệt còn tương đối tán thưởng và bảo vệ ông, lần này ông ta còn đang định để ông tiếp nhận vị trí bí thư của mình nữa kìa.
Nhưng thật không ngờ lại xảy ra một chuyện như vậy.
Chốn quan trường, chẳng ai là không biết đến mối quan hệ giữa ông và Tăng Thiên Hoa cả.
Nếu Lý Ninh Kiệt có định kiến với Tăng Thiên Hoa thì chắc chắn cũng sẽ giữ khoảng cách với ông ta.
Thể nào ban nãy khi nhìn thấy hai người bọn họ, vẻ mặt của Lý Ninh kiệt lại không vui.
Không lẽ lần này ông thua thật rồi sao?
- Xin lỗi Hoa Sâm, em bị thầy hại rồi.
Tăng Thiên Hoa nhìn vẻ mặt buồn rầu của học sinh mình thì lòng cũng trầm xuống, ông cảm thấy rất có lỗi :
- Thật không ngờ thầy từng tuổi này rồi mà vẫn thua trong tay một người phụ nữ. Nếu không phải có Nữu Nữu giúp thì chắc giờ thầy đã sớm thân bại danh liệt rồi. Và cũng may có Nữu Nữu nên mới không lôi bí thư Lý ra.
Tăng Thiên Hoa vừa dứt lời thì đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đấy, sắc mặt đại biến, ông kêu lên một tiếng :
- Không xong rồi!
Nghe ông hét lên, Hoàng Hoa Sâm cũng giật nảy mình :
- Sao thế?
Sau đó hai người cùng quay trở lại căn phòng có tính cẩn mật cực cao kia.
- Y Hồng vừa chết là đã có hồ sơ trong cục cảnh sát rồi. Trước đó thầy nghe cục trưởng nói ông ta đã thông báo chuyện này lên báo. Trước đây thầy từng nghĩ mình là đàn ông độc thân thích một cô gái kém mình bao nhiêu tuổi thế này cũng chẳng phải chuyện lạ gì, huống hồ giờ thầy đã rút khỏi giới chính trị, mấy lời đồn kia cũng chẳng ảnh hưởng gì đến mình cả. Cùng lắm là chỉ bị người ta chê người vụ trâu già gặm cỏ non thôi nên cũng chẳng để ý nữa. Lúc đó thầy chỉ muốn mau chóng công bố sự thật cái chết của Y Hồng để bắt được tên đầu sỏ Chu