>
Dương Tử Mi ở lại căn nhà này theo dõi suốt một ngày trời nhưng cũng không hề tìm thấy bất kỳ tung tích gì của sư phụ lẫn mèo đen, đành phải về nhà chuẩn bị để ngày mai quay lại trường.
Cô biết rõ đây là do sư phụ cố ý muốn trốn tránh mình bao gồm cả Tiểu Hắc nữa.
Cô ủ rũ quay về nhà, thì thấy cha mình là Dương Thanh đang ngồi chờ ở trong phòng.
-Nữu Nữu, sao trễ như thế này con mới quay về?
Dương Thanh trông thấy vẻ mặt của con gái ủ rũ như thế, bộ dạng có phần buồn bã thì ân cần thăm hỏi:
-Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không? Nói cho ba nghe đi.
-Ba, ban nãy hình như con đã trông thấy sư phụ… Nhưng hình như ông đang trốn tránh con.
Dương Tử Mi nhìn ba mình, nói với giọng điệu ấm ức đau buồn.
-Con đi tìm sư phụ khắp nơi như thế nhưng không biết tại sao ông lại trốn tránh con. Ba à, có phải là con đã làm sai chuyện gì rồi không?
Lâu lắm rồi Dương Thanh không thấy con gái có vẻ mặt ngỡ ngàng làm nũng tủi thân như thế.
Kể từ sau khi Dương Tử Mi bái Ngọc Thanh làm sư phụ xong thì luôn thể hiện khác với những cô bé gái bình thường, thoạt nhìn có vẻ điềm tĩnh và trưởng thành lắm.
Bây giờ cô lộ ra ánh mắt mờ mịt ngỡ ngàng, nói chuyện cùng mình với giọng điệu ủy khuất như thế khiến cho ông cảm thấy kích động khôn cùng.
Ông đưa tay sờ lên mái tóc của con gái an ủi.
-Nữu Nữu à, con đừng đau lòng, có thể là do Ngọc Thanh đạo trưởng có nỗi khổ tâm riêng của mình nên mới tránh né con như thế. Đợi đến lúc ông ấy muốn gặp con thì tự nhiên sẽ xuất hiện mà thôi.
-Thật sự sẽ xuất hiện sao?
Dương Tử Mi biết rõ mấy lời này của cha chỉ là an ủi mình mà thôi, nhưng cô vẫn hy vọng đây là thật mong rằng ngày đó sẽ sớm đến.
-Ừ, nhất định sẽ xuất hiện mà. Đạo trưởng còn yêu thương con hơn cả ba, nhất định sẽ không bỏ rơi con đâu.
Dương Thanh gật đầu.
Dương Tử Mi ngước mắt nhìn cha của mình.
Đúng vậy, nếu trừ quan hệ máu mủ ra thì sư phụ là người yêu thương cô nhất trên đời này là người đã cho cô sinh mạng thứ hai. Điều này ngay cả cha mẹ của cô cũng chưa từng làm được.
Nếu như có một ngày, ông trời muốn cô