>
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Sau khi Dương Tử Mi sắp xếp ổn thỏa chỗ ăn ở cho Diệp Thanh và Tiểu Kim thì cô bắt đầu làm trị liệu bước đầu cho hai người họ.
Điều trị cho Tiểu Kim khá là khó vì xương chân của anh ấy đều đã biến dạng rồi, vết sẹo của Diệp Thanh thì dễ hơn nhiều, chỉ cần dùng tuyết liên và nhân sâm làm thành cao thuốc rồi bôi lên là được.
Huống hồ, trong tay cô còn có tuyết liên và nhân sâm ngàn năm hàng thật giá thật, hiệu quả của nó thì càng không cần nói, chỉ cần một tuần là có thể hoàn toàn xóa được vết sẹo.
Khi nghe thấy Dương Tử Mi muốn giữ Tiểu Kim và Diệp Thanh ở lại nhà mình, ông nội Dương Tử Mi Dương Bách lập tức có ý kiến:
- Nhà chúng ta cũng không phải là nhà từ thiện, đưa hai cục nợ ấy về đây làm gì? Không phải nói là không có tiền sao? Sao bây giờ lại có tiền thừa để nuôi con cho nhà người ta chứ?
- Ông nội, Tiểu Kim và Diệp Thanh cũng giống như em trai và em gái của con vậy, ăn mặc đều dùng tiền của con, không cần ông phải lo, chăm sóc cho họ cũng chỉ là việc của mẹ bà bà nội, nếu như ông lại ý kiến ra ý kiến vào nữa thì ông về quê đi.
Dương Tử Mi thấy ông nội mình lại nói như vậy thì có hơi tức giận.
- Ai ôi, vì người ngoài mà đuổi ông nội ruột thịt của mình đi, ông không nói gì cả, con thích thế nào thì làm như thế đi, đưa cho ông một nghìn đồng, ông hẹn người ta đi uống trà.
Ông nội cô nói với giọng chanh chua.
Dương Tử Mi cạn lời nhìn ông ta, lấy ra năm trăm đồng:
- Ở thành phố A thì ba trăm đồng là đủ để uống trà rồi.
- Cho có ba trăm thôi à? Bây giờ các quán trà đều tăng giá rồi đấy nhé!
- Ông không lấy thì thôi vậy.
Dương Tử Mi định cất tiền lại thì ông nội cô cướp chúng đi, sau đó hùng hùng hổ hổ ra khỏi nhà.
Dương Tử Mi dặn dò người nhà chăm sóc cho Diệp Thanh và Tiểu Kim, cô phải chuẩn bị kĩ để đi tham gia tiệc nướng của lớp.
Cô vừa mới ra khỏi cửa thì liền đụng vào một người.
Người này lại là Cậu cả cảu cô Hoàng Lợi.
Hoàng Lợi đang không ngừng đi đi lại lại trước cửa nhà cô, trên gương mặt của ông ta có vẻ do dự không quyết.
Nhìn thấy ông ta, cô cảm thấy trong lòng như có một đám mây đen bay qua vậy, rất không thoải mái.
Bởi vậy, cô làm như không nhìn thấy ông ta, định cứ thế