Trong cơn mê man, đầu óc mơ hồ, hình ảnh duy nhất trong đầu đều là màu máu, huyết sắc vô tận giống như địa ngục máu, hắn mò mẫm trong vô cùng vô tận không gian này.
Cơ thể và tâm trí đều chịu trùng kích cực đại của huyết lực khiến Mạc Thiên Cửu nửa sống nửa chết, nửa tỉnh nửa mê, cảm giác tê dại, quên mất bản thân mình là ai?
Đúng lúc này có ánh sáng chói lóa chiếu rọi, hắn đưa tay che mắt mơ hồ thấy được hai quả cầu ánh sáng đang không ngừng va chạm.
Lại là giấc mơ này!
Bọn chúng va chạm phát ra cường đại sóng xung kích, quét qua tâm trí hắn.
Đột nhiên đầu hắn đau như búa bổ.
“A!” Mạc Thiên Cửu rên lên một tiếng, mí mắt trừng mở.
Hắn tỉnh lại.
Cảm giác đầu tiên chính là toàn thân đau nhói giống như hàng ngàn hàng vạn cây kim đâm vào người.
Không nhịn được hắn lại kêu lên đau đớn.
Một phút sau hắn dần an tĩnh trở lại, cố gắng hít thở sâu lấy oxy lên não, những lúc như thế này hắn càng cần phải bình tĩnh.
Chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra.
Còn nhớ có lần hắn theo lệnh một ông chủ người Áo qua Thái Lan giao dịch tượng Phật Cổ với bọn hắc bang.
Tượng Phật này nghe nói là quốc bảo Thái Lan được đúc bằng vàng ròng nặng 2,3 kilogam, có tuổi đời hơn ba trăm năm, từ khi tượng Phật bị mất cả nước Thái Lan đặc biệt chú ý truy tìm.
Trải qua đủ loại hiểm trở lừa lọc, hắn cuối cùng lấy được Phật Cổ.
Hắn giả dạng ngư dân, theo thuyền đánh cá đi đường thủy tới Campuchia, tránh hải quan Thái Lan kiểm tra.
Nhưng khi sắp ra khỏi biên giới Thái Lan thì cơ thể đột nhiên cứng ngắc, hình ảnh cuối cùng hắn nhớ được là bị mấy người dân bản địa trên thuyền ném xuống sông.
Hắn sau đó tỉnh dậy đã phát hiện mình ở trong khách sạn, được đàn em của tên trùm người Áo vớt về.
Trên tivi phát đi tin tức tượng Phật đã được cảnh sát Thái Lan thu hồi, như thế nào thì bọn họ chỉ nói tìm thấy trong một làng chài nghèo, bọn trộm cất giữ ở đây dự định qua sóng gió sẽ lấy về.
Hắn khi nói chuyện với ông chủ người Áo thì được ông ta tiết lộ: tổ chức bạch đạo Thái Lan liên hệ với ông nhờ giúp đỡ lấy về tượng Phật.
Hắn được chọn làm mồi câu dụ ra tượng Phật.
Biết mình bị lợi dụng, cay không chịu nổi!
Mặc dù rất tức giận nhưng nghĩ theo hướng tốt, hắn ít nhất chưa chết, ông chủ người Áo vẫn giữ lời trả cho hắn một khoảng thù lao.
Hắn sau khi khỏe mạnh thì trở lại Thái Lan, hắn vẫn không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên thân thể cứng ngắc, rõ ràng hắn đã rất cẩn thận, ăn cùng mọi người uống cùng mọi người, không có khả năng chỉ mình hắn bị trúng độc.
Hắn hỏi người dân bản địa, từ chuyên gia độc rắn, độc thực vật tới dân chài, sư thầy… không có câu trả lời rõ ràng.
Có người nói hắn bị trúng ngải độc.
Nhưng hắn không tin, thật là mê tín dị đoan, thời buổi nào rồi còn ngải với bùa.
— QUẢNG CÁO —
Event
Điều tra lâm vào bế tắc, lúc này lại có thương vụ mới, hắn bận bịu quên dần việc này.
Mặc dù bất lực nhưng ít nhất có kinh nghiệm một lần trải qua, bây giờ hắn đầu óc vận chuyển suy nghĩ biện pháp.
Hắn cố gắng điều động siêu năng lực, đây là thứ duy nhất hắn có thể nghĩ đến, không biết là có hiệu quả hay không, đành phải lấy ngựa chết làm ngựa sống.
Hắn khi phóng xuất siêu năng lực liền cảm giác được kim loại xung quanh, gian nan hút tới một cái kim châm, đâm vào trong cánh tay.
Phốc! máu từ vết đâm phun ra như vòi, hắn như trái bóng căng hết cỡ được xả hơi, huyết áp lên tim được giảm tải, nhịp thở đã ổn định hơn không còn phải khó khăn thở dốc từng cơn, não đã đỡ đau buốt.
Hắn tiếp tục đâm thêm vài chỗ nữa, xả máu trong người.
Một lúc này, hắn dần có lại được cảm giác, ngón tay nhúc nhích.
Hắn từ từ ngồi dậy, lúc này mới có thời gian xem xét xung quanh.
Oa lên một tiếng, hắn suýt nữa ói tại chỗ.
Kinh tởm! quá kinh tởm!
Xác người… toàn là xác người… thậm chí có cái xác còn trợn mắt giống như đang nhìn hắn.
Ai lại có thể làm ra chuyện độc ác thế này, ở đây cũng phải tới trăm cái xác.
Nước trong hồ rõ ràng là máu người chết.
Quá độc ác và biến thái!
Ở thế giới kia, hắn cũng chưa từng nghe có chuyện như vậy.
Đây có phải là tận cùng của tâm lý biến thái?
Sau vài giây thất thần, hắn bình tĩnh lại, dù sao cũng là người từng trải.
Hắn chống tay đứng dậy, phải ra khỏi nơi này!
Ầm ầm… lúc này động phủ rung lắc dữ dội như động đất, hắn loạng choạng nghiêng ngả, ngã rầm xuống nước.
Bên ngoài có đánh nhau!
Hắn lập tức thay đổi suy nghĩ, bây giờ ra ngoài chỉ sợ bị giết chết, hắn phải tìm đường khác.
Mạc Thiên Cửu lập tức phóng ra dị năng, càn quét khắp động hy vọng có thể tìm được cửa sau.
Chợt! hắn nhíu mày, không phải phát hiện ra cửa sau mà là có cảm ứng cộng hưởng.
Giống như là hai nam châm hút nhau.
Hắn tò mò rẽ nước đi tới, trước mặt hắn là đống xác chết trần truồng, có nam có nữ đều đang ở tuổi trung niên, thiếu niên.
Bọn họ bị cắt động mạch cổ, động mạch tay.
Cảm ứng nói trong đống xác chết này có thứ gì đó.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hắn cũng không thể nói rõ cảm giác này là thế nào.
Được rồi, cứ tìm thử xem thế nào.
Hít một hơi sâu, hắn cầm tay một người kéo ra, tuột một cái làn da trơn nhớt tróc ra một mảng tới tận khuỷu tay lộ ra cơ thịt hồng nhạt.
Mạc Thiên Cửu tim đập dồn dập, mặc dù biết cái xác vô hại với mình nhưng thấy cảnh này vẫn không nhịn được… thật quá độc ác!
Cắn răng, tự trấn an chính mình: không sao! không sao!
Nửa ngày sau, hắn bình tĩnh lại, tiếp tục công việc.
Sau khi lôi ra mấy cái xác, thi thể một người trung niên nổi lên, tuổi gần bốn mươi, nét mặt hung ác.
Nếu câu tâm sinh tướng đúng vậy thì kẻ này