Mạc Thiên Cửu chủ động tấn công trước.
Đạn bay cực rát, ngay cả thân cây cũng bị bắn nát bét.
Critttt… bầy nhện kêu lên điên cuồng vô số con nhện bị bắn tan nát, dịch xanh dịch đỏ bay tứ tung.
La Y nhìn đám nhện chết đi vô cùng tức giận, nàng rít lên một tiếng.
Rầm Rầm… bầy nhện đất trồi lên, dùng thân hình to lớn cứng như thép của mình bảo vệ đàn nhện trước hỏa lực.
Keng keng keng… đạn bắn vào chúng như bắn vào tảng đất vậy, viên đạn chìm vào trong lớp lông tơ mịn và dày, đứng yên, không thể gây sát thương.
Ổn định lại được đội hình, La Y ra lệnh.
“Xông lên!”
Bầy nhện từ trong rừng xông ra, có con bật nhảy từ trên cao hạ xuống, có con chạy hình díc dắc tốc độ cực nhanh, có con phóng tơ nhện bay tới…
Mạc Thiên Cửu điều khiển người máy bắn loạn xạ nhưng đám nhện này rất tinh ranh, bọn chúng như có được giác quan thứ sáu, biết phán đoán đường đạn để tránh né.
Rầm! một con nhện nhảy to như con bò nhảy chồm lên một tên người máy, nó lia hai chân trước như lưỡi liềm chém bay đầu người máy.
Người máy cơ quan dừng lại, hai tay đổ ầm sang hai bên trở thành đống sắt vụn.
Có con nhện chỉ bằng trái dưa hấu, màu sắc sặc sỡ đẹp mắt.
Nó tốc độ cực nhanh, thoáng một cái đã tiếp cận người sắt, há miệng phun độc dịch.
Xèo xèo xèo… lớp vỏ kim loại dày bị tan chảy, thứ này còn nguy hiểm hơn axit mạnh, ngực người máy lúc này đã hõm xuống một lỗ lớn.
Kẹt kẹt… tiếng cơ quan vận chuyển khó khăn, sau đó két một tiếng, ngừng hẳn.
Có con nhện há miệng phun tơ đầy trời chụp lấy người sắt, cuốn rắn rắn chắc chắc.
Từng cái từng cái người sắt nhanh chóng bị hạ gục.
“Ha ha… tên nô lệ, trong mắt ta ngươi chẳng là gì cả, ta sẽ cho ngươi biết cái giá của sự phản bội.” La Y từ trong rừng cưỡi nhện đi ra, tự tin nói.
“Vậy sao? vậy ngươi xem thử cái này đi.” Mạc Thiên Cửu mỉm cười, vung tay.
Hàng trăm mèo máy bay ra.
“Thương thương…”
Mèo máy ôm lấy kẻ địch, sau đó… oanh oanh oanh, khói lửa mịt mù, mảnh đất phía trước cháy đen xì.
Tiếng nhện rít lên đau đớn, bọn chúng bị nổ chết không biết bao nhiêu con.
“Khốn kiếp!” La Y nhìn thấy từng đứa con của mình bị nổ banh xác thì tức giận.
Bầy nhện của nàng là yêu thú không sai, nhưng mới chỉ ở cấp một, tương đương Luyện Khí sĩ.
Cơ thể có cứng một chút, phản ứng nhanh một chút, thức tỉnh tiểu thiên phú nhưng suy cho cùng vẫn không thể nào chống lại bạo tạc điên cuồng này.
“Hừ, bầy đàn ta vô cùng vô tận, ta xem ngươi có bao nhiêu khôi lỗi.” La Y đưa ngón tay lên miệng, huýt dài.
Từ trong rừng tràn ra vô số nhện, lít nha lít nhít, to nhỏ lớn bé, màu sắc gì cũng có.
Nàng không cần chiến thuật gì cả, lấy thịt đè người chính là chiến thuật của nàng.
Mạc Thiên Cửu vung tay, một trăm bộ giáp mới xuất hiện, đám này được sơn màu đỏ, sau lưng có hai bình chất lỏng lớn nối với một cái vòi, bọn chúng cầm cái vòi.
Tạch một tiếng, lửa bật lên.
Phù phù phù… lửa phun như điên càn quét bầy nhện.
Bọn nhện không tiến được mấy bước đều ngửa bụng chết khét.
Hắn mỉm cười, quả nhiên đối phó với côn trùng dùng lửa là tốt nhất.
“Nhện đất!” La Y quát lớn, một trăm con nhện đất to như con voi ầm ầm lao tới, bọn chúng tạo nên tấm chắn lửa cho những con nhện phía sau.
Nhưng lớp vỏ của bọn chúng có thể ngăn được đạn lại không ngăn được truyền nhiệt, lớp vỏ dần chuyển sang màu vàng đỏ, xèo xèo… bọn chúng chỉ có thể chịu được lâu hơn lũ nhện kia, kết cục vẫn là bị nướng chín.
“Nhện gai!” nàng lại ra lệnh.
Vút vút vút… từng cái gai nhọn phóng ra, xuyên qua màn lửa.
Phốc phốc phốc… gai nhọn dễ dàng đâm thủng lớp giáp dày.
Có gai nhọn đâm thủng bình nguyên liệu khiến nó bắt lửa, sau đó là… Uỳnh! người máy phun lửa nổ tan tác.
La Y cười khẩy, thì ra đây là điểm yếu của đống sắt này.
“Tấn công!”
Vô số gai nhọn phóng ra.
Uỳnh uỳnh uỳnh… người máy phun lửa liên tiếp bị hạ.
Vút! Mạc Thiên Cửu nghiêng đầu, tránh đi một cái gai nhọn, phòng tuyến trước mắt của hắn đang vỡ vụn.
Hắn phất tay, một trăm bộ trọng giáp xuất hiện, bọn chúng được sơn màu lam đậm, trên tay cầm một tấm khiên lớn dày và nặng.
Rầm rầm rầm… bọn chúng nện khiên xuống trước mặt, tạo thành một bức tường sắt không thể bị phá.
Keng keng keng… gai nhọn bắn vào chỉ có thể cắm xuyên nửa thân, không thể thoát ra, không gây được uy hiếp.
An toàn nhưng Mạc Thiên Cửu vẫn nhíu mày, tấm khiên làm bằng thép tốt nhất, dày hai gang tay của hắn cũng không hoàn toàn chống được gai nhọn.
Nếu bầy nhện này cấp bậc cao hơn chút nữa, chẳng phải hắn đã chết.
Xem ra sau này muốn đối phó kẻ thù mạnh hơn thì phải thay kim loại thường bằng kim loại tu chân.
“Hừ, xem ngươi có thể trốn bao lâu.” La Y lấy lại thế chủ động trên chiến trường, tỏ ra đắc ý.
“Nhện nhảy, nhện độc, nhện ngũ sắc tiến lên cho ta.”
Mạc Thiên Cửu hơi chuyển động ý nghĩ, sau lưng người máy trọng giáp mở ra, một cái tên lửa được đặt lên vai, xì… mồi lửa được đốt lên, nhắm vào bầy nhện.
Oanh! một tiếng nổ lớn, bầy nhện banh xác.
Lại cái quái gì nữa đây? La Y mắng to.
Đây chính là tên lửa hắn tự chế, đáng tiếc hỏa lực không được như mong muốn, chỉ bằng một phần mười uy lực của tên lửa cùng khối lượng ở Trái Đất.
Nguyên nhân