Hà Trí Ngân cũng không nhận được lời chúc may mắn của tên mập mà ngược lại hắn đang phải khổ sở nằm sấp trong huyệt. Bên dưới hắn là thằng khốn khoa Đấu sĩ mặt mũi bê bết máu, đang thở phì phò và phả mùi hôi như cú của nó vào mặt hắn.
Hà Trí Ngân cảm giác rằng nếu trong vòng ba mươi phút nữa mà Athena chưa giải quyết xong đối thủ của nó thì chắc hắn phải giơ tay đầu hàng để tránh trường hợp bị thằng khốn này “hạ độc” mà chết.
Nghĩ đến đây, Hà Trí Ngân bỗng như muốn nổi điên với chính mình. Lại một lần nữa hắn tính sai một nước cờ, mà rất có thể sẽ khiến hắn thua trắng cả ván này.
Đó là yếu tố thời gian!
-Ba mươi phút! Ba mươi phút khởi động!
Hà Trí Ngân khổ sở rên rỉ. Đáng lẽ ra hắn phải nhớ đến điều này sớm hơn chứ! Việc quá hưng phấn vì món quà kiểm tra từ trên trời rơi vào ...kế hoạch, Hà Trí Ngân đã quên mất rằng dẫu có thi cử chăng nữa thì bọn trẻ cũng luôn luôn phải khởi động để phòng tránh chấn thương.
Giờ thì quá muộn rồi! Nhẽ ra thêm vài phút cũng không tính là gì. Cùng lắm thì hắn cố chịu đựng một chút. Nhưng tình thế đã khắc nghiệt hơn dự tính rất nhiều. Hà Trí Ngân không những phải chia sẻ dưỡng khí với thằng thằng khốn nằm dưới hắn, mà cục nợ này lại còn trọng thương khá nặng và đang không ngừng rỉ máu.
Chưa nói đến chuyện thiếu oxy để thở, nếu thằng nhóc này mà chết vì xuất huyết quá nhiều thì đời hắn cũng coi như tàn.
Hà Trí Ngân thực sự hoang mang. Hắn cực kỳ phân vân giữa hai lựa chọn nhận thua để bảo đảm chắc chắn thằng nhóc này sống sót, hoặc là mạo hiểm để hoàn thành nhiệm vụ. Trong khi thời gian thì chẳng chờ đợi ai bao giờ!
Trên thao trường, lớp A - Đấu sĩ hệ đã tiến hành khởi động. Âm thanh bình bịch bắt đầu vang lên đều đặn. Rồi tiếng bước chân dần dần tăng dần nhịp độ, liên tục vang dội, nện vào trong lòng đất một cách có tiết tấu như thể hối thúc hai con chuột nhanh chóng đưa ra lựa chọn.
Hà Trí Ngân cũng bị không khí mạnh mẽ trên thao trường làm quíu cả lên. Hắn quyết định không thể chần chừ thêm trong giờ phút phi thường này được nữa.
Hà Trí Ngân chấp nhận mạo hiểm!
Nhưng hắn chỉ đánh bạc trong năm phút mà thôi! Ba mươi phút khởi động cộng thêm năm phút thời gian đặt cược Athena sẽ làm gỏi đối thủ của nó! Rồi hắn sẽ đánh liều lao lên mặt đất mà kết thúc trận chiến này dù kết quả có thế nào đi chăng nữa.
Ba mươi lăm phút có lẽ là quá thấp ột cơ hội hành thích hoàn hảo nhưng gần như chắc chắn là giới hạn chịu đựng cao nhất của thằng nhóc này.
Quyết định mọi việc xong, Hà Trí Ngân ngay lập tức dẹp hết tạp niệm qua một bên để tập trung lẩm nhẩm đếm ngược chờ đợi giờ khắc đã định.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua một cách vô cùng chậm chạp. Đến phút thứ ba mươi thì tai Hà Trí Ngân đã không còn nghe thấy âm thanh vang vọng trên thao trường. Đầu óc hắn vẫn tỉnh táo nhưng mặt mũi thì đã tím tái, tim đập nhanh vì thiếu oxy nhẹ.
Thời khắc quyết định của hắn cũng đã đến rồi.
-Bốn phút năm lăm! Năm sáu! Năm bảy!.........................Bùm!
Hà Trí Ngân hét lên một tiếng dữ dội, tung mình lao lên mặt đất. Ánh sáng mặt trời làm mắt hắn gần như không thấy gì vì đã quen với bóng tối. Hắn chỉ kịp cảm nhận được một bóng hình mờ ảo màu nâu đang cúi người ngồi xuống trước mặt hắn.
Đó là ...Athena!
Cô bé vừa giải quyết xong đối thủ của mình, đang thoải mái ngồi xuống vị trí khởi thủ và hoàn toàn không có chút đề phòng nào trước sự xuất hiện của kẻ thù.
Cũng không thể trách cô bé được. Phản xạ của con người sẽ luôn luôn là thả lỏng khi họ vừa kết thúc trận chiến. Và kể cả có là thiên tài thì cũng không có ngoại lệ.
Athena chỉ nghe thấy một tiếng thét dữ dội, nhận thấy một cánh tay quàng lấy cổ, quật ngửa cô ra sau rồi hoàn toàn mất tri giác.
Công sức cực khổ trong hai tuần của Hà Trí Ngân cuối cùng cũng được đốt cháy trọn vẹn trong khoảng khắc này!
Một tay hắn ghì chặc đầu Athena dưới hố, tay còn lại tung ra một lô một lốc những đòn liên hoàn vào huyệt thái dương của cô bé. Hoàn toàn không có đến phản đòn, hay bất kỳ sự chống cự mạnh mẽ nào.
Rốt cuộc yếu tố bất ngờ và tư thế chiến đấu thuận lợi của Hà Trí Ngân đã giành chiến thắng áp đảo trước kỹ thuật và thể lực