Edit: Cẩu Tử
“Nhiều Bổ Huyết Thảo như vậy có thể bán được không ít bạc, một chiếc lá có thể bán được ba trăm văn tiền, mấy gốc này có bao nhiêu là lá, oa , có thể bán được rất nhiều tiền nha”. Hai bàn tay Lâm Bảo đều được nó sử dụng, mười ngón tay đếm tay đếm lui, nó cũng không thể tính ra rốt cuộc là bán được bao nhiêu, này vượt qua phạm vi con số mà nó biết, cuối cùng chỉ có thể cho ra kết quả là bán được rất nhiều bạc.
“Ha ha” Chu Trạch bị dáng vẻ tham tiền của nó chọc cho vui vẻ: “A Ngọc, ngươi từng ăn qua Bổ Huyết Thảo chưa?”
Lâm Ngọc lắc đầu: “Chưa từng, trước đây cha ta cũng có đào được mấy gốc, đều cầm bán đi lấy tiền, còn chưa có ăn qua bao giờ”.
“Vậy ngươi có nghe ai nói ngươi trong thôn có ai ăn qua không?” Chu Trạch hỏi.
Lâm Ngọc suy nghĩ một chút, mới nói: “Ta chỉ biết là, người trong thôn đào được Bổ Huyết Thảo đều sẽ mau chóng cầm lên trấn bán lấy tiền, chưa từng nghe nói có ai ăn qua, đến cùng là có ai ăn chưa thì ta cũng không biết”.
“Tại sao mọi người đào được Bổ Huyết Thảo, đều sẽ nhanh chóng mang lên trấn bán lấy tiền. Bổ Huyết Thảo tốt như thế, không có ai lưu lại trong nhà phòng ngừa trường hợp bị thương này kia sao?” Chu Trạch không hiểu.
“Người trong thôn nếu bị thương cũng sẽ không nỡ dùng Bổ Huyết Thảo, mà chỉ dùng loại thảo dược thông thường, dược thảo bình thường rẻ hơn, Bổ Huyết Thảo quá quý, một gốc Bổ Huyết Thảo ít cũng phải bán được hai lượng bạc, đủ cho gia đình bình thường sinh hoạt trong nửa năm. Mọi người đâu nỡ dùng, hơn nữa trên trấn đa số đều chỉ thu mua gốc Bổ Huyết Thảo còn tươi, nếu để khô đi rồi giá sẽ thấp đi. Mọi người đều muốn bán được giá cao, đương nhiên sẽ nhanh chóng mang đi bán.
Chu Trạch gật gật đầu, “A Ngọc, ngươi biết trong thị trấn có bao nhiêu dược đường thu mua Bổ Huyết Thảo không?”
“Chỉ có một nhà, ta nhớ dược đường tên gọi là Tiên Thảo Đường, lúc ta mười tuổi, cha ta có mang ta đi theo một lần”. Lâm Ngọc nói.
“Lũng đoạn*” một từ bật ra trong đầu Chu Trạch. Thầm nghĩ, quả nhiên là thế, trong lòng hắn mơ hồ có suy đoán.
*là một từ chỉ hoạt động thao túng thị trường kinh tế.
“Vậy bây giờ trong thôn có nhiều người đào được Bổ Huyết Thảo hay không?”
“Không nhiều lắm, trước đây khi ta còn nhỏ, người trong thôn vẫn thường hay đào được, thế nhưng bây giờ đã ít đi rất nhiều”.
“Ngoại trừ người trong thôn, các ngươi có thấy ai vào núi nữa không?”
Nghe Chu Trạch hỏi như vậy, Lâm Ngọc sửng sốt gật đầu: “Có, cứ cách một khoảng thời gian, sẽ có những người bên ngoài vào núi, thế nhưng bọn họ cũng không thường đi, ta cũng chỉ gặp qua mấy lần. Những người đó đều cao to vạm vỡ, còn mang theo đao, ánh mắt nhìn người khác rất hung ác. Lúc ấy cha ta nói với ta, không được đến gần những người đó. Mọi người trong thôn cũng rất sợ bọn họ, nếu lỡ hai bên đều muốn vào núi, người trong thôn đa số sẽ chọn không tiếp tục vào, gặp được cũng sẽ né tránh bọn họ.
Nghe Lâm Ngọc nói như vậy, trong lòng Chu Trạch ít nhiều có chút nắm chắc. Nhìn Bổ Huyết Thảo trên bàn, nghĩ đến khi hắn ăn Bổ Huyết Thảo, loại thảo dược này đối với thân thể rất tốt. Hắn muốn để cho hai huynh đệ Lâm Ngọc cũng ăn, cải thiện thể chất. Trước đây bọn họ sống quá khổ cực, hiện tại tuy rằng hằng ngày đã được ăn no, ăn ngon hơn, nhưng nếu muốn thân thể khỏe mạnh lên, cũng không phải trong ngày một ngày hai.
Vì vậy Chu Trạch lấy quả dại chuột nhỏ cho hắn từ trong bao bố ra, ngắt xuống hai lá từ trên gốc Bổ Huyết Thảo có hơn hai mươi cái lá, cầm đi rửa sạch cùng với quả dại.
Sau đó cầm trở lại, đem hai lá Bổ Huyết Thảo đưa cho Lâm Ngọc, Lâm Bảo mỗi người một lá: “A Ngọc, Tiểu Bảo, các ngươi nếm thử xem, mùi vị Bỏi Huyết Thảo này ra sao?”
“Chu đại ca, chúng ta lại không có bị thương tại sao phải ăn Bổ Huyết Thảo? Đồ tốt như thế vẫn là giữ lại bán lấy tiền đi.” Lâm Ngọc cảm thấy y không nên ăn Bổ Huyết Thảo, y lại không có bị thương.
“Ăn Bổ Huyết Thảo này vào, có lợi với thân thể các ngươi, các ngươi cứ thử liền biết, các ngươi còn không tin tưởng lời ta nói hay sao?”
Thấy Chu Trạch kiên trì như vậy, rốt cuộc Lâm Ngọc vẫn tiếp nhận lá Bổ Huyết Thảo ăn vào trong miệng. Không cò mùi đắng chát như của loại thảo dược thông thường, trái lại mang theo vị ngọt nhàn nhạt. Lâm Ngọc nhai hai cái, nuốt xuống. Cảm giác có luồng ấm áp lan ra toàn thân, một loại cảm giác rất thần kỳ, toàn thân đều trở nên thoải mái.
Lâm Bảo vẫn cầm Bổ Huyết Thảo trong tay không ăn, nó có chút không nỡ ăn, nó thấy Lâm ngọc ăn rồi, mới hấp tấp hỏi: “Ca ca, như thế nào, ăn ngon không?”
Chu Trạch cũng hỏi, “A Ngọc, ngươi ăn có cảm giác gì không?”
Lâm Ngọc nhìn Chu Trạch, lại nhìn Lâm Bảo, nói: “Mùi vị có chút ngọt, nuốt vào bụng, toàn thân ấm áp, cảm giác thật thoải mái”. Nói xong cúi đầu nhìn lòng bàn tay, vui vẻ nói: “Vết phồng trên tay cũng đỡ hơn”.
“Có cảm thấy khí lực lớn hơn không?” Chu Trạch hỏi.
“Thật giống như có một chút.” Lâm Ngọc có chút không xác định.
“Có nhiều chỗ tốt như vậy sao, vậy ta cũng ăn thử”. Lâm Bảo cầm lá Bổ Huyết Thảo nhét vào miệng, từ tốn nhai nuốt, tỉ mỉ cảm thụ biến hóa cả thân thể. Chốc lát sau, ánh mắt nó sáng lên, nét mặt kinh hỉ: “Thật sự có hiệu quả, ta cảm thấy khí lực của mình tựa hồ lớn hơn, các ngươi chờ chút, ta đi tìm vật gì thử xem”.
Lâm Bảo đi vào trong sân, trong sân có vại nước, bên trong vại có đựng một cái thùng múc nước, trong thùng còn nửa thùng nước. Nó đi tới, đưa tay nhấc lên, không tốn quá nhiều sức giống như trước đây, chỉ cần nhấc nhẹ đã được.
“Ca, ngươi xem, sức mạnh của ta có phải là lớn hơn trước. Trước đay ta muốn nhấc thùng nước này đều phải gắng sức, lần này lại nhẹ nhàng như thế”. Lâm Bảo mặt mày hưng phấn, nó có thể cảm giác được, tuy rằng khí lực tăng lên không quá nhiều, nhưng so với lúc trước là có tăng lên, phát hiện như vậy làm nó cực kỳ vui vẻ: “Bổ Huyết Thảo này thực sự là thứ tốt, chẳng trách có thể bán được nhiều tiền như vậy”.
Lâm Ngọc thấy thế, cũng tiến đến thử, cũng thấy khí lực của mình tăng lên một chút, làm cho y vừa mừng vừa sợ.
Sau đó Chu Trạch gọi hai huynh đệ Lâm ngọc vào nhà, dặn họ nhất định phải giữ bí mật chuyện này. Đặc biệt là việc Chu Trạch vài núi đào được rất nhiều Bổ Huyết Thảo. Có câu mang ngọc mắc tội, không sợ bị ăn trộm, chỉ sợ trộm để ý. Theo dự đoán trước mắt, tác dụng của Bổ Huyết Thảo có thể bị người ta dấu diếm, người bình thường chỉ biết Bổ Huyết Thảo bán được rất nhiều tiền, lại không tìm hiểu giá trị thực sự của Bổ Huyết Thảo. Cũng có thể nói rằng không có cơ hội để tìm hiểu. Chắc hắn những người kia không muốn nhiều người biết đến tác dụng thực sự của Bổ Huyết Thảo.
Chu Trạch không muốn làm kẻ chết thay, cũng không quan tâm những người kia tại sao lại dấu diếm tác dụng của Bổ Huyết Thảo. Hắn chỉ muốn an ổn sinh sống qua ngày mà thôi. Hắn tìm kiếm Bổ Huyết Thảo, ngoại trừ tác dụng của nó, càng là muốn kiếm tiền, bất luận như thế nào, nhất định phải có tiền, hắn hiện tại rất cần tiền.
Đem quả dại rửa sạch sẽ cho Lâm Ngọc và Lâm Bảo xong, Chu Trạch cầm một bộ quần áo sạch sẽ đi ra sân tắm rửa. Ở trong núi ba ngày, cả người toàn đất và mồ hôi, trên ngươi dính dấp vô cùng.
Lâm Ngọc rất tri kỷ đã phơi nước qua nắng, cũng nấu thêm một nồi nước nóng, cả hai bên đều là nước ấm, đều có thể dùng để tắm rửa.
Chu Trạch tắm xong vào lại trong nhà, bên trong nhà chính không còn ai. Lâm Ngọc và Lâm Bảo đã trở về phòng mình. Chu Trạch đi đến đông phòng, nhìn thấy Lâm Bảo nằm trên giường gối đầu lên cánh tay, nở to mắt nhìn trần nhà, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Thấy hắn vào phòng, Lâm Bảo trở mình đổi thành tư thế nằm sấp, nói với Chu Trạch: “Chu đại ca, ngươi nói xem nếu ta thường xuyên ăn Bổ Huyết Thảo, có thể trở nên lợi hại giống như ngươi, có thể giết chết cả Dị Lang hay không?”
Chu Trạch nghĩ nghĩ, nói: “Sự tình không đơn giản như ngươi nghĩ, Bổ Huyết Thảo nhiều lắm cũng chỉ là có tác dụng phụ trợ thêm, mấu chốt vẫn là bản thân nỗ lực rèn luyện. Muốn trở thành người có thực lực, thì phải trả một cái giá tương ứng, hiểu không?”
Lâm Bảo: “Há, hình như ta hiểu rồi”.
Chu Trạch xoa nhẹ đầu Lâm Bảo: “Tốt, đừng suy nghĩ nhiều nữa, mau ngủ đi, sáng mai phải dậy sớm, cùng ta luyện võ”.
Sáng sớm hôm sau, lúc Chu Trạch rời giường, Lâm Ngọc và Lâm Bảo cũng thức dậy.
Lâm Ngọc nhìn hắn cười nói: “Chu đại ca, dạy chúng ta đánh quyền đi.”
Chu Trạch dẫn theo hai huynh đệ Lâm Ngọc chạy hai vòng xung quanh nhà, hướng dẫn bọn họ làm động tác khởi động, sau đó dạy