Bên bờ Huyễn Thủy Hồ, lúc này kiếp vân đã tán. Vân khí mịt mờ nơi khe núi, giống như dải lụa bạch ôn nhu trắng nõn, nhè nhẹ bập bềnh. Lúc này, không khí bao bọc trong hơi sương ẩm ướt, với gió mát thanh khiết, thổi từ mặt hồ ngang qua rừng trúc nhất phiến thúy lục, thổi tới tận đỉnh Huyễn Phong sơn.
Hạ Thiên đứng bên bờ hồ, hít một hơi dài, khí lưu tùy ý chuyển động trong cơ thể, kiểm tra thân thể của chính mình. Hắn vừa mới nhảy xuống hồ cọ rửa rửa để xóa đi cái mùi khen khét do Thần kiếp để lại. Hiện tại hắn mặc một bộ y phục màu đen, cảm nhận sự thay đổi của than thể, cũng đã phát hiện chính mình cùng mấy ngày trước có bất đồng rất rõ ràng, chỉ là không có thời gian xem xét mà thôi. Lúc này một khi chú tâm kiểm tra, kết quả nhất thời khiến hắn chấn động: ánh mắt rõ ràng có thể thấy vị trí xa hơn, trong vòng vạn trượng, cho dù là trên đất có một con kiến nhỏ, đều có thể thấy được có mấy chân, toàn bộ thế giới trong mắt mình, tựa hồ cũng thay đồi, cây cối bụi cỏ xanh biếc, sinh cơ dạt dào. Vầng hắc nhật đen nhạt ở Ma vực vừa hé lộ ( mặt trời ở đây mỗi nơi mang một màu khác nhau, ở Ma vực có màu đen ), Hạ Thiên ngước mặt nhìn thẳng vào ánh hắc nhật, mãi một lúc lâu vẫn không thấy có cảm giác gì, dường như hắc nhật chỉ là một quả cầu màu đen nhàn nhạt u tĩnh mà thôi. Lỗ tai cũng tinh tường hơn nghe đến được mấy vạn trượng, thậm chí nếu muốn còn nghe được con côn trùng bò tới bò lui trong bụi cỏ, thậm chí còn có thể nghe thanh âm con giun đang cựa mình dưới đất, nhất thời cảm thấy thế giới này vô cùng kỳ diệu.
Vén tay áo lên nhìn, Hạ Thiên thấy mặt mũi tối sầm, đây.. đây mà là cánh tay ta sao: da trắng như phấn, cho dù so với một đại cô nương thì cánh tay của nàng còn chưa chắc làn da non mịn của mình. Vội vàng bước đến trước mặt hồ tĩnh lặng, hắn cửu khiếu xì khói suýt lăn đùng bất tỉnh. Khuôn mặt tuy vẫn như trước kia, mái tóc vẫn trắng không thay đổi, thân hình cũng cao hơn, khoảng 1.85 mét , bất quá lại trắng hơn rất nhiều, vốn kiếp trước Hạ Thiên chướng mắt nhất kiểu khuôn mặt như thế này: tiểu thư sinh non choẹt, siêu cấp tiểu bạch kiểm ( giống trai bao), hơn nữa nhìn sơ qua thì có thể thấy thân thể tiểu bạch diện phi thường gầy yếu!
Quả thật là gặp quỷ mà, dung là ghét của nào trời trao của ấy! Hạ Thiên thầm nghĩ, không khỏi cười khổ, tự an ủi chính mình: chính mình vô tình đi tới dị giới này, vốn đã là sống thấy quỷ rồi, có phát sinh thêm vài sự tình kì dị, thì có gì đáng kỳ quái đâu?
Bất quá trải qua Thần Kiếp, với tẩy kinh phạt tủy lần thứ hai, hiện tại tu vi chính mình cũng đã có thành tựu rồi, căn cứ theo cấp bậc thế giới này, hắn hiện tại có thể mạnh hơn Ma Hoàng không chỉ một vài lần.Nhưng sao tố chất thân thể lại thay đổi lớn đến thế nhỉ ?!
Tâm niệm vừa động, lại kiểm tra thân thể lần nữa, vừa tra vào trong, Hạ Thiên quả thật kinh hãi, nguyên lai thân thể của mình nếu chỉ