Thấy thế Hạ Thiên nhất thời cười khổ. Các ngươi quậy chán rồi đến lượt ta ra đó giải quyết hậu quả sao? Tuy rằng bất đặc dĩ nhưng hắn chỉ còn cách nhắm mắt làm liều vậy, ai bảo hắn cũng đang buồn chán, muốn đùa một chút.
Hắn đang muốn ra tay thì lại nghe Vân Tiên Khách cười cười nói:
- Này lão đại, ngươi sẽ không dùng hỏa công chứ, nãy giờ ta dùng danh tiếng đốt nhà xử bọn chúng rồi, bây giờ dùng lại hình như không tốt lắm, mang danh sài hang nhái đó, cạc cạc...
Hạ Thiên đầu đầy một mảng hắc tuyến, tên tiểu tử ngươi muốn thọc gậy bánh xe sao, tưởng ta không biết chơi lửa sao? Chỉ thấy hắn bực mình nói:
- Được lắm, xem ta chơi lửa đây, xem xong đừng có tức muốn sỉu đây, ta vốn tính dạy ngươi một chút về công phu nghịch lửa mà ngươi nói thế thì quyên đi.
Hắn nói lời này làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, trong đó có cả mấy người Vân Tiên Khách. Người ngoài kinh ngạc vì nhắc đến Vô Danh Thần Ma là bọn họ nghĩ ngay tới huyết hải tu la và kiếm khí đầy trời chứ chưa bao giờ nghe nói hắn biết chơi lửa. Mà Diệp Vân, Yêu Cơ và Thanh Diệp Ngọc càng ngạc nhiên, tuy rằng ở học viện Hạ Thiên là ma pháp sư hỏa hệ nhưng bọn họ cũng không ngờ lão đại lại muốn so sánh về cách nghịch lửa với Vân Tiên Khách, hơn nữa còn muốn thể dạy Vân Tiên Khách nghịch lửa nữa sao?
Nhất thời xung quanh một mảng quỷ dị. Tiếng người xôn xao bàn tán với nhau không dứt. Lúc này chỉ nghe thủ lĩnh nhóm người Hắc Ám Thần Điện lảo đảo bước lên một bước, vừa rồi bị một cước của Diệp Vân làm cho đầu óc hắn choáng váng, sao mấy tên tiểu tử này lại mạnh mẽ như vậy? Hắn nhìn đám người Hạ Thiên tức giận nói:
- Hừ, ta không tin chúng ta lấy thịt đè người không thắng nổi các ngươi. Tất cả cùng lên.
- Ngươi bị một cước làm văng đi, đầu đập vào gốc cây nào đó nên hỏng não rồi hả, đối thủ của các ngươi là ta đây.
Hạ Thiên nói xong lien tung người lên, nhoáng cái đã đánh bay ba bốn tên hắc y nhân vừa mới xông lên cạnh đó, tiếp đó hắn xuất hiện giữa khu rừng trúc. Thấy thế tên thủ lĩnh liền gầm lên:
- Tất cả xông lên làm thịt tên tóc trắng trước, những tên khác tính sau!
Hắn nói xong tất cả hắc y nhân liền xông lên, trải qua sự náo loạn của bốn người Vân Tiên Khách, Diệp Vân, Yêu Cơ và Thanh Diệp Ngọc, số người không bị thương chỉ còn lại hơn ba trăm. Những người còn lại tuy bị thương nhưng vì vết thương không trí mạng mà bọn hắn thực lực yếu nhất cũng là thánh cấp nên tất cả cùng xông lên với hi vọng lấy chiến thuật biển người lấn áp Hạ Thiên.
Hạ Thiên chỉ cười nhạt, sau đó bất ngờ dị biến nổi lên. Nhiệt độ không khí nhanh chóng gia tăng không ngừng … Tất cả nhất thời khựng lại, chỉ thấy một loại uy áp khủng bố đủ để chấn động thiên địa, bất thình lình cứ như vậy không kiêng nể gì phô trương cái địa, trùng trùng điệp điệp, giống như nộ hải cuồng đào,quét tới đám hắc y nhân!
Trời đất, bốn phía xung quanh, dường như dừng lại!
Bất kì một phương hướng nào đều tràn ngập cỗ uy áp cường hãn khủng bố tới cực điểm, giống như núi cao điên cuồng ép xuống, không chỉ đám hắc y nhân mà tất cả những kẻ đang quan chiến cũng cảm thấy cả người chấn động. Vị Vô Danh Thần Ma này thực lực tại sao lại khủng bố đến như vậy, đã sớm vượt khỏi phạm trù hiểu biết của bọn họ. Gặp phải loại thực lực như thế, tất cả chúng nhân xung quanh chỉ cảm thấy kinh hoàng đến cực điểm.
Đột nhiên một tiếng cười lạnh lùng truyền đến, nháy mắt sự âm lãnh tràn ngập không gian bầu trời đêm, chỉ nghe Hạ Thiên lạnh lùng nói:
- Hắc Ám Thần Điện giỏi lắm sao, muốn xuất động thôn tính Thần Ma Hội chúng ta sao, thật là ếch ngồi đáy giếng không biết biển rộng trời cao. Trước tiên nếm thử Thiên Hỏa của ta đây.
Thanh âm vừa dứt, đột nhiên…
“Ầm” một tiếng vang lên, cả trúc lâm đồng thời bùng cháy, liệt diễm ngất trời, thẳng lên mấy chục trượng. Trong nhất thời khu ánh lửa bập bùng sang rọi cả một góc trời. Thấy thế lửa mạnh mẽ, mới quét qua đã khiến mấy chục hắc y nhân bị đốt thành tro bụi, thủ linh đám người Hắc Ám Thần Điện cắn răng nói:
- Tất cả rút lui, rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Đám người Hắc Ám Thần Điện đồng thời bay lên, nhanh chóng rời khỏi khu rừng trúc. Số người còn sót lại lúc này của bọn họ cũng không đến bốn trăm. Lúc bay được một khoảng thì đám người này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Những người quan chiến thấy tình hình cũng thở dài một hơi, nãy giờ bọn họ vẫn lo lắng Hắc Ám