Editor: Linh KhánhÂn Thiên Duệ trực tiếp tiếp thu bộ phận lớn ký ức đời trước của Ân Tuyên nên đối với cái hộp này hắn rất quen thuộc."Tiêu đại ca, cái hộp này sao lại ở chỗ ngươi?"Ân Thiên Duệ rất kinh ngạc, hắn dùng nghi ánh mắt hoặc nhìn Tiêu Lăng Hàn.
Hắn không nghĩ tới cái hộp đời trước bây giờ lại ở trong tay Tiêu Lăng Hàn.
Theo lý thuyết nếu Ân Tuyên nhớ rõ những sự việc đời trước thì cái hộp này phải ở trong tay hắn mới đúng.
Chuyện này hẳn là nắm chắc, như thế nào sẽ......?Tiêu Lăng Hàn cạn lời trợn trắng mắt, "Ta cũng hôm nay mới biết được hắn là người trọng sinh.
Dù sao một ngày hôm nay ta vẫn luôn cùng mọi người ở bên nhau mà.""Thật xin lỗi! Tiêu đại ca, ta không có ý nghĩ muốn hoài nghi ngươi chỉ là hiện tại trong lòng ta đang rất loạn." Ân Thiên Duệ xấu hổ cúi đầu, hắn sao có thể hoài nghi người bạn tốt một lòng vì hắn? Nếu Tiêu đại ca muốn cơ duyên này hắn hẳn là sẽ không đem ký ức của Ân Tuyên truyền cho mình."Không sao, cái hộp này là thời điểm ta mấy ngày hôm trước đi mua tài liệu luyện khí, nhìn thấy thuận mắt liền thuận tiện mua luôn.
Ta coi ngươi trở thành bạn bè mới nói cho ngươi chuyện này đó.
Ta chỉ hy vọng là ngươi không bị người ta bán mà còn giúp hắn đếm tiền." Tiêu Lăng Hàn nói không sao cả.Hắn cũng không để ý Ân Thiên Duệ hiểu lầm hắn hay không vì dù sao lòng người cũng hay thay đổi, khó đoán.Huống chi ở Tu chân giới rất nhiều người vì bảo vật mà vợ chồng phản bội trở mặt thành thù, anh em bất hoà, bán đứng bạn bè, rất nhiều hạng người bại hoại như vậy.
Nếu không xem ở trên Thượng Quan Huyền Ý hắn là sẽ không giúp Ân Thiên Duệ như vậy.
Hắn tại dị thế không thân không thích, duy nhất để tâm một chút chính là tuỳ tùng nhỏ mà mình thu."Cảm ơn Tiêu sư đệ." Mạc Vô Nhai vẻ mặt chân thành nói với Tiêu Lăng Hàn, hắn xem ra Tiêu Lăng Hàn thật sự là không thèm để ý.
Với hắn mà nói chút chuyện thật sự là vì thuận tay."Không sao." Tiêu Lăng Hàn vẫy vẫy tay, ý bảo chính mình không có việc gì, không cần để ở trong lòng.Mạc Vô Nhai nhìn Ân Thiên Duệ mở miệng khuyên bảo: "Em họ, chúng ta liền thử Ân Tuyên đi? Nếu hắn cứ đi theo bên cạnh ngươi như vậy ta thật sự không yên tâm."Mạc Vô Nhai nghe xong Tiêu Lăng Hàn kể lại hiện tại cảm giác của hắn chính là cả người toát ra mồ hôi lạnh.
Hắn quyết không cho phép bất kì kẻ nào làm tổn thương Ân Thiên Duệ."Ta đồng ý, vậy lấy cái này đi thử hắn đi!" Tiêu Lăng Hàn đem hộp cơ quan đẩy đến trước mặt Ân Thiên Duệ.
Hộp đồ vật này với hắn mà nói cũng không quan trọng, ngày đó chỉ là nhất thời hứng khởi tùy tiện mua mà thôi."Bên trong hộp là cái gì vậy?" Thượng Quan Huyền Ý tò mò hỏi, hắn rất muốn mở ra nhìn xem, không khống chế được lòng hiếu kỳ đang ngo ngoe rục rịch trong lòng."Huyền Ý, ngươi cũng không dùng được quan tâm cũng vô dụng." Tiêu Lăng Hàn tức giận nói với Thượng Quan Huyền Ý, hắn là Băng Hỏa song linh căn, không thích hợp luyện đan."Chẳng lẽ ngươi biết bên trong chính là cái gì sao? Bằng không như thế nào ngươi biết ta không dùng được? Hoặc là nói ngươi cũng không biết là cái gì, bằng không ngươi vì cái gì cố làm ra vẻ chứ?" Thượng Quan Huyền Ý không cam lòng tiếp tục nói."Phép khích tướng đối ta vô dụng, ta sẽ không nói cho ngươi."Tiêu Lăng Hàn cười như không cười nhìn Thượng Quan Huyền Ý, hắn cảm giác tên nhóc này đột nhiên liền thông minh ra không ít."Hừ, Thiên Duệ ngươi biết bên trong là cái gì sao?" Thượng Quan Huyền Ý ở Tiêu Lăng Hàn ăn mệt, hừ lạnh một tiếng dời đi mục tiêu."Tất nhiên là biết, đó là thuật luyện đan tâm đắc của luyện đan sư cấp năm." Ân Thiên Duệ gật đầu, nói ra đồ vật bên trong."Ồ."Thượng Quan Huyền Ý biết xong có chút ủ rũ cụp đuôi, quả nhiên mình không dùng được.Tiêu Lăng Hàn nhìn Thượng Quan Huyền Ý chế nhạo nói: "Huyền Ý, ngươi cảm thấy mình dùng được sao?""Ta...!Ta..." Thượng Quan Huyền Ý nhất thời vốn từ nghèo nàn.
Đột nhiên linh quang chợt lóe nói: "Ta có thể lấy mang bán linh thạch nha!""Không tồi, đầu óc bã đậu thông minh một chút rồi." Thuận tay xoa nhẹ đầu của hắn một chút, xúc cảm không tồi."Vậy ngày mai thử Ân Tuyên xem Tiêu sư đệ ngươi nghỉ ngơi sớm chút, chúng ta về phòng trước." Mạc Vô Nhai đứng dậy nắm lấy Ân Thiên Duệ."Được, có thể.
Hai người tự mình nhìn làm.
Thiên Duệ ngươi cứ coi như mọi chuyện đều chưa phát sinh qua, không cần cố tình biểu hiện quá mức.
Nếu chơi tâm nhãn*, ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của Ân Tuyên, sau khi ngươi trở về nên đi ngủ đi."Tâm nhãn*: chắc ở đây là kiểu mắt quan sát được tâm tình, cảm xúc của người khác."Được, ta đã biết, cảm ơn ngươi Tiêu đại ca." Ân Thiên Duệ lúc này đã ổn định cảm xúc, cảm kích nói với Tiêu Lăng Hàn.Chờ ba người lần lượt rời đi, Tiêu Lăng Hàn mới đóng lại cửa phòng, mở ra trận pháp, tiến vào Long Ngọc không gian.Mới vừa làm được đến nơi đến chốn thì liền phát hiện Long Ngọc không gian đã không giống trước kia.Trước mắt Long Ngọc không gian đã xảy ra biến dạng lớn.
Từng tòa núi cao, một con sông rộng lớn chảy về phương xa, non xanh nước biếc.
Tòa trúc lâu đã không thấy đâu, xuất hiện ở trên vị trí của nó chính là một tòa cung điện xa hoa.
Toàn bộ không gian nhìn không tới giới hạn.
Vậy thuyết minh rằng diện tích Long Ngọc không gian đã gia tăng rất nhiều.Không gian lớn nhưng mà cũng không có cái tác dụng gì, Tiêu Lăng Hàn cảm thấy đủ dùng thì tốt rồi còn lớn như vậy làm cái gì? Chỉ lãng phí linh khí!Hiện tại trong lòng Tiêu Lăng Hàn đang trào phúng như vậy.
Chờ đến về sau khi phát hiện linh căn của toàn thân mình mới biết được lí do không gian này lớn như vậy, có chút may mắn vì mình lúc trước không có bị động kinh đem khu vực khác huỷ hoại.Linh thảo, linh quả ban đầu gieo trồng đều còn.
Chỉ là linh khí trong không gian rất loãng gần như là hai mươi phần có mỗi một chút linh khí.Lần trước được linh mạch cấp thấp Tiêu Lăng Hàn đem nó chôn ở dưới nền đất linh điền.
Lúc này mới không đến mức làm linh thảo biến thảo dược bình thường.
Nếu còn cứ tiếp tục như vậy phỏng chừng không bao lâu nữa phải biến thành thảo dược bình thường thật.Hắn lập tức lấy ra trận kỳ, bố trí một cái khóa linh trận quây chung quanh cung điện cùng linh điền.
Không gian quá lớn mà chỉ một cái linh mạch hiển nhiên là lấy trứng chọi đá.
Cứ như vậy đủ loại linh thảo cấp thấp còn miễn cưỡng sống được còn nếu mà cao cấp hơn một ít thì không chừng đều phải chết hết.Bố trí trận pháp tốt xong Tiêu Lăng Hàn mới có thời gian cẩn thận quan sát mảnh không gian này.Ngự kiếm phi hành xem xét một chút, có nơi băng thiên tuyết địa; có nơi lại là dung nham núi lửa; có chỗ là lôi điện đan xen; lấy tình huống quan sát được trước mắt khu vực khác còn tính là bình thường.Mỗi lần tiến vào Long Ngọc không gian đều vào bằng cửa, trước kia là cửa của tòa trúc lâu còn hiện tại là cửa cung điện.Cửa lớn của cung điện vậy mà đẩy không mở hẳn là tu