Dị Thú - Tình Nam

Chương 29


trước sau

Có ý gì.

Mày Nhân càng nhăn càng chặt.

Nó vốn là một con sói, hệ thống đọc không được tư liệu cơ thể liền tùy tiện dựng một cái hình tượng, nhưng dù sao cũng phải dựng một cái bọc dễ chơi chứ?

Tốt xấu nó cũng là một người chơi, hệ thống dù sao cũng phải cho mình một cơ thể như loại chứ?

Tức giận lại buồn bực.

Trên đường cái một người chơi bỗng nhiên thở dài, ngẩng đầu nhìn trời, phát hiện trên đỉnh đầu là một cây đại thụ, một con chim sẻ lấy tốc độ không chớp mắt ở nhánh cây nhảy nhót từ cành này sang cành khác, một bên còn đang phẫn nộ mà kêu xèo xèo, phi thường nhân tính hóa.

Biệt thự riêng của đoàn mạo hiểm Bạch Mặc.

“Sao Nhân còn chưa đến nga.” Oa ở trong lòng Mặc Mặc, Sinh Sinh cắn đầu ngón tay lầu bầu.

Trước mặt là một bàn mỹ thực Lam vừa làm xong, nếu bình thường Sinh Sinh đã sớm nhào lên rồi, nhưng hôm nay phải đợi Nhân lại đây cùng nhau ăn, Sinh Sinh đau khổ chờ đợi, làm Miêu huynh ở một bên đã lâu không được ăn món Lam nấu cũng phải đau khổ chờ đợi.

Khổ a khổ a, tên quỷ khiết phích* Lam chỉ có Sinh Sinh sử dụng thế công đáng yêu mới bằng lòng xuống bếp, bình thường muốn ăn đồ hắn làm thật sự là nằm mơ, hắn đã muốn đã lâu rất lâu không có được ăn, mỗi ngày chỉ có đến khách điếm mắc nhất Hoàng thành ăn, túi tiền đáng thương luôn rỗng đáy.

“Đừng đợi, chúng ta ăn trước đi.” Mèo Phấn Đấu nói.

“Không được, không thể ăn trước!” Sinh Sinh vỗ tay hắn.

“Con sói kia đến bây giờ còn chưa tới, đợi lát nữa đồ ăn sẽ lạnh luôn!” Mèo căm giận nói. Sinh Sinh rất bất công, đã lâu không gặp, Sinh Sinh chẳng những một chút cũng không nhớ hắn, còn không cho hắn ăn trước!

“Đồ ăn ở trong trò chơi sẽ không lãnh đâu.” Không cần vọng tưởng lừa cậu, cậu biết đồ ăn trong trò chơi dù để bao lâu cũng nóng hầm hập, thơm ngào ngạt như vừa mới làm ra. Bỉu môi nói xong, Sương Sinh quay đầu hỏi Mặc Mặc đang ôm mình, “Mặc Mặc, chúng ta có cần đi ra ngoài nhìn xem Nhân đang làm gì không?”

“Hảo.”

“Không được phéo ăn vụng.” Lam lạnh lùng nói, Mèo thừa lúc Sinh Sinh logout, bàn tay vươn ra liền đừng.

“...”

“Nhân, cậu đang làm cái gì đó? Sao không login?” Logout chung quanh tìm một hồi, cư nhiên ở trong sân tìm được Nhân đang dụa vào bàn đá hóng gió, Sinh Sinh chạy tới, bỉu môi nói, trừng phạt nắn lỗ tai nó.”Đi chơi trò chơi với tớ đi.”

“Không phải có Mặc cùng cậu sao, tớ không nghĩ chơi.” Nhân mặc cậu nắn lổ tai của mình.

“Mặc Mặc là Mặc Mặc, cậu là cậu, không thể đánh đồng, ngươi cũng phải chơi với tớ.” Sương Sinh phùng má, “Chẳng lẽ cậu có chuyện khác phải làm sao?” Rõ ràng thoạt nhìn thực nhàn a.

“Không thể đổi trò chơi khác sao?” Mặc Mặc ở bên cạnh đột nhiên hỏi. Sương Sinh nghe xong đầu đầy mờ mịt.

“Ha?” Có ý gì?

“Sinh Sinh, nhân là sói, không phải người.” Mặc Mặc có chút bất đắc dĩ, “Trò chơi vốn thiết kế cho người chơi, trò chơi khoang thuyền tự nhiên cũng thế. Lúc trước Nhân ở trò chơi là boss, nhất định là dùng khoang thuyền đặc thù, hiện tại dùng trò chơi khoang thuyền chắc không được.”

“A...” Hảo thất vọng.

Xem vẻ mặt Sương Sinh mất hứng, Nhân nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn đem chuyện mình ở trong trò chơi nó cho cậu.

“Chim?” Sương Sinh nháy mắt mấy cái, có vẻ thực tân kỳ lại hưng phấn, “Thật vậy chăng? Nhân ở trong trò chơi là một con chim? Cũng là boss sao? Có phải là phượng hoàng không?” Hảo hảo nga, tới bây giờ cậu còn chưa thấy qua phượng hoàng ra làm sao đâu.

“Không...” Nhân có chút khó mở miệng, ”Là một con... chim sẻ.”

“Boss chim sẻ?” Chim sẻ đầu đàn?Là dạng gì đây... chim sẻ có ngoại hình lớn nhất sao?

“Không, chỉ là một con chim sẻ bình thường.” Nghĩ nó là một con sói dị chủng năng lực cao cường, ở trò chơi cư nhiên bị đắp nặn thành một chim sẽ trừ bỏ bắt sâu không làm được gì hết, thật sự rất đả kích sói.

“... Kia cũng không sao mà.” Sương Sinh tiến lại, ôm lấy cổ sói, cọ cọ đám lông tơ mềm mại trên cổ nó, “Chim sẻ cũng tốt a, thực đáng yêu, chơi với tớ đi, Nhân ~~~~ ”

Nhân do dự thật lâu, bị cậu cuốn lấy, tâm cũng càng ngày càng mềm, cuối cùng vẫn đáp ứng.

Ai.

“Nhân tốt nhất!” Sương Sinh hoan hô, hôn một cái lên cái
mũi to ẩm ướt của sói, ba một tiếng, hảo vang.

Lần thứ hai đăng nhập trò chơi, thức ăn trên bàn một chút cũng không ít, Sương Sinh thực vừa lòng Mèo thật an phận, trấn an hắn nói.

“Một chút nữa Nhân sẽ tới liền, lập tức sẽ được ăn rồi.”

Mèo một chút cũng không được trấn an, mệt mỏi trông ngóng về phía bàn thức ăn.

Đại khái qua năm phút đồng hồ sau, một cái nhỏ chim sẻ bỗng nhiên xông vào, ở đỉnh đầu mọi người vòng vo vài vòng, đáp xuống trên vai trái Sương Sinh, sau khi dừng lại, mặt tiểu chim sẻ ma ma trên cổ Sinh Sinh.

Không ai chú ý con chim nhỏ này, trừ bỏ Sương Sinh cùng Mặc Mặc.

”Là Nhân sao?” Sương Sinh hỏi, tay vươn tới vai trái, chim nhỏ bay đến lòng bàn tay của cậu, Sinh Sinh vui cười, xem ra đây là Nhân mà, quả nhiên là chỉ là một con chim sẻ bình thường không thể bình thường hơn, Nhân nhất định thực chán ghét như vậy, nhưng cậu cảm thấy rất hài hước.

“Ân? Na? Hắn đến đây?” Mèo nhìn trái nhìn phải.

“Ở trong này.” Sương Sinh giơ tay lên, ám chỉ con chim sẻ trên tay.

“Anh nhớ không lầm, cái tên kia là một con sói đi?” Gia Lam chần chờ nói.

”Là boss sói, cậu ấy là boss, nghĩ muốn biến cái gì liền biến cái đó nha.” Sinh Sinh ngửa đầu nói, có chút mặt đỏ. Mặt đỏ là bởi vì kỳ thật cậu đang nói dối, lúc trước Mặc Mặc có dạy, không được dễ dàng đem chuyện của Nhân và cậu kể người khác nghe.

“Biến cái chim sẻ? Vui lắm sao.” Miêu co quắc miệng, ồn ào: “Ăn cơm ăn cơm.” Không ai đối với Nhân vì sao biến thành một con chim sẻ có nghi hoặc.

“Em ăn từ từ, không cần giành với anh.”

“Chậm một chút sao được, con ác thú nhà anh cư nhiên còn kêu ta đừng giành, vậy anh cũng đừng giành!”

Hai người kia, dính với nhau là hai cái kẻ dở hơi, Sinh Sinh còn nhỏ còn chưa tính, đại nam nhân như Mèo cư nhiên cũng cùng một cái tiểu quỷ nháo, thật sự là tính trẻ con chưa hết.

“Nhân cũng ăn một chút.” Sinh Sinh vẽ vòng tròng trong tay mình, để Nhân nhảy xuống nhảy đến cạnh đĩa, mình chọn mấy hạt gạo, lại chọn mấy miến thịt nhuyễn đặt lên đĩa.

Nhân ngẩng đầu nhìn cậu một cái, lại nhìn chén đĩa liếc mắt một cái, lại nhảy đến trên vai Sinh Sinh, cũng không tính toán ăn.

Nó cũng không phải ngoạn gia, hệ thống sẽ không cưỡng chế nó đói, vậy nó cũng không ăn, hơn nữa nó cũng không muốn dơ mặt.

“Nhân sao không ăn?” Sinh Sinh hỏi, Nhân hồi lâu không đáp lời, Sinh Sinh chuẩn bị hỏi lại lần nữa, bỗng nhiên thông tấn khí nhắc nhở có tin tức, mở ra liền thấy, là tin tức ‘Một con chim sẻ’ truyền đến.

Ha???

Tin tức nội dung: ta không đói bụng, không cần ăn.

Là Nhân?

Sinh Sinh nhìn về phía Nhân, Nhân gật gật đầu.

Hệ thống chết tiệt, không cho hắn cải danh, trên đỉnh đầu hắn chỉ có một cái tên ”Một con chim sẻ”, thật chó má.

Làm gì cũng không được, cũng không có năng lực khi làm boss trước kia, bị giết cũng không rớtr ra đồ hiếm, một ngoạn gia thuộc tính là chim sẻ, cho dù luyện cấp cũng không thể chuyển chức nghiệp? Cơ bản thuộc tính tất cả đều là 1, có đủ rác rưởi, bất quá giống nhau chính là không chỉ có kênh tổng hợp của người chơi, thế giới, kênh hệ thống, kênh trò chuyện, hắn phát hiện mình còn có kênh NPC động vật, giống như lúc trước, khi làm boss sẽ có kênh NPC quái vật.

===

_Khiết phích: thích sạch sẽ thành bệnh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện