Mình vẫn sống cùng dì và càng hiểu thêm về dì hơn, nhưng mình vẫn lạnh lùng như hùi mới về nhà mới này, và dường như dì sống chung với 1 thằng suốt ngày chẳng nói j nên cũng ít nói hẵn, cũng hay cười nhưng mà cực ít và lạnh tanh, dì mồ côi, có 1 người em trai, nhờ 3me mình mà cậu em ham học đó đã được đi du học bên Anh và cũng vừa lập gd trước ngày mẹ mình mất vài tháng, hình như là lấy 1 con Mễ mới qua du học bên Anh luôn hay sao ấy.
Nói chung là cuộc sống khá bình lặng trôi, đi học về, ăn cơm, với không gian riêng của mỗi người nhiều hơn, mình đặc biệt thấy dì chẳng bao giờ đi ra ngoài, dì có quen đc với cái bà bán tạp hóa và kèm luôn chở thịt gần nhà nên sáng nào bà đó cũng hay qua hỏi “hôm nay có muốn mua j ko? Bả chở thịt rồi lựa đồ tươi mua luôn cho”, thỉnh thoảng dì cũng đi ra đầu đường hay tiệm tạp hóa mua mấy cái linh tinh, đường muối, tiêu, bột ngọt,...đồ thôi.
Rồi cũng kết thúc năm lớp 10 với nhiều thứ zui zẻ xen lẫn nỗi buồn,ngay từ đầu tháng 6 thì ba mình đã bay ra ngoài HN để xây chi nhánh ks ngoài đó còn ks và vài quán trong này thì hình như cô 4 với lại chú bạn nối khố của ba trông coi nhưng hằng ngày vẫn gửi sổ sách và mail cho ba tính toán đều đặn.
Hè đó mình làm quen được với mấy thằng gần nhà, đi đá banh suốt luôn, nhưng rồi có 1 ngày trong hè đó, mình ko biết nhắc lại như nào nữa, mà hình như nó như này...
Sáng sớm hôm đó, 1 ngày oi bức của sg mình thức dậy, đánh răng, rửa mặt xong, mình bước xuống nhà thì thấy dì ấy, vẫn cái kiểu váy với áo, dì ấy mang cái váy cứng kiểu công sở í, nhưng vẫn màu đen tới đầu gối, cái áo thun bó màu nâu đậm, nhìn da trắng lắm các thím ạh, dì thấy mình thì nói:
- Đói chưa???
Mình trả lời:
- Rồi dì!!! nói xong mình ngồi xuống bàn luôn.
Ngồi vào bàn