Sau khi Trương Thục Phân nhận dạng thi thể, xác nhận chính là chồng cô Tào Kiện Nam.
Cô nhìn cơ thể lạnh ngắt của chồng nằm trên giường, nửa khuôn mặt đã bị giòi ăn mất.Một người đã chết, còn bị hủy đi khuôn mặt.
Cô không kìm được nước mắt.
Trương Thục Phân nhào tới thi thể của anh gào khóc: "Kiện Nam, Kiện Nam.
Sao anh bỏ em mà đi rồi......"
Dạ Phàm Linh đứng bên cạnh đưa cô khăn giấy nói: "Cô Trương, xin bớt đau lòng....."
Trương Thục Phân quỳ xuống khóc lóc: "Cảnh sát, làm ơn, nhất định phải bắt được hung thủ."
Dạ Phàm Linh đỡ cô dậy nói: "Cô yên tâm, đây là trách nhiệm của cảnh sát."
Tổ trọng án đã xác minh được thân phận người chết:
Họ tên: Tào Kiện Nam.
Tuổi: 40
Nơi sinh: thành phố Triều Dương.
Nơi làm việc: giám đốc công ty thiết kế quảng cáo Danh Huy.
Tổ trọng án quyết định điều tra từ ba khía cạnh.
Thứ 1: Quan hệ xã hội và nhân sự trong công ty của Cao Kiện Nam.
Thứ 2: Điều tra xem trong nhà anh ta có lưu lại manh mối nào khác.
Thứ 3: Xác minh Trương Thục Phân có trực đêm tại bệnh viện hay không.
Dạ Phàm Linh với Vạn Hiểu Sương đi tới công ty thiết kế quảng cáo Danh Huy, công ty Danh Huy có quy mô rất lớn, đến 32 tầng.
Quan hệ xã hội của Cao Kiện Nam khá phức tạp, Tào Kiện Nam liên hệ với rất nhiều người.
Bạn kinh doanh, người nổi tiếng, đạo diễn, còn có nhân viên ở công ty.....
Dạ Phàm Linh lấy thẻ cảnh sát ra, thư ký gật đầu.
Cô pha ba ly cafe để lên bàn nói: "Cảnh sát, mời uống cafe."
Vạn Hiểu Sương gật đầu nói: "Cảm ơn.
Lần này chúng tôi đến với mục đích tìm hiểu tình hình của giám đốc Cao, gần đây nhất anh ta có gặp phải tình huống kì lạ nào không?"
Thư ký nghĩ lại, cô nhớ đến một chuyện.
Công việc của Cao Kiện Nam cũng như bình thường, nhưng gần nhất anh ta có vẻ không muốn về nhà, hình như sợ cái gì đó.
Dạ Phàm Linh hỏi: "Vậy giám đốc Cao có đắc tội với ai không?"
Thư ký lắc đầu nói: "Giám đốc Cao chưa từng làm mích lòng ai, nhưng đúng là có hiềm khích với một người....."
Vạn Hiểu Sương ghi chép nói: "Nói tiếp đi."
Có lần Cao Kiện Nam hợp tác quảng cáo cho hãng kẹo cao su Yida*, với đạo diễn nổi tiếng Cao Khải Ca ở thành phố Triều Dương.[*Kẹo cao su Ích Đạt (Yida) là một thương hiệu nổi tiếng ở TQ, Tiêu Chiến từng làm đại diện.]
Yida của bạn, Yida của tôi.
Không, là Yida của chúng ta![Đây là câu hiệu quảng cáo, chưa từng xem quảng cáo nên chả biết dịch thế nào cho đúng.]
Vì lựa chọn nhà thiết kế nên hai người phát sinh mâu thuẫn.
Cao Khải Ca yêu cầu nhà thiết kế Sở Thu Hà của công ty, còn Tào Kiện Nam lại kiên trì dùng nhà thiết kế Vương Mỹ Mỹ.
Cuối cùng hai người bởi vì không hài lòng nên đã hủy bỏ hợp tác.
Sau đó Cao Khải Ca tìm đến công ty thiết kế quảng cáo khác nhưng đều không hài lòng, anh ta cùng thương lượng lại với Tào Kiện Nam, Tào Kiện Nam vẫn không đồng ý.
Dạ Phàm Linh nói: "Tại sao Tào Kiện Nam không cho Sở Thu Hà phụ trách?"
Thư ký suy nghĩ một chút nói rằng: "Bởi vì Sở Thu Hà vào công ty chưa lâu, hơn nữa kinh nghiệm cũng không bằng Vương Mỹ Mỹ, nhưng đạo diễn Cao Khải Ca là người cố chấp, cứ muốn Sở Thu Hà.
Nên quảng cáo này cuối cùng không thực hiện."
Cao Khải Ca mất đi một mối làm ăn, trong lòng thầm trách móc Tào Kiện Nam.
Ba lần bốn lượt tìm đến Tào Kiện Nam, luôn dùng giọng điệu chế giễu.
Thời gian đó, Tào Kiện Nam bị Cao Khải Ca làm phiền khắp nơi.
Bây giờ thì Cao Khải Ca không đến tìm Tào Kiện Nam nữa.
Dạ Phàm Linh bắt tay thư ký nói: "Cám ơn cô đã cung cấp thông tin."
Thư ký lắc đầu: "Không có gì, có thể giúp đỡ cảnh sát là tốt rồi."
Hoàng Tử Vi, Vũ Tân Nhu tới nhà Tào Kiện Nam.
Hai người đeo găng tay tìm kiếm, trong nhà phát hiện một mảnh giấy vụn trong thùng rác.
Không thể nhìn thấy chữ trên đó.
Hoàng Tử Vi nhặt lên cẩn thận cho vào túi nhựa.
Vũ Tân Nhu vào phòng của Tào Kiện Nam, thấy máy tính vẫn còn trong chế độ chờ, vì thế cô đã mở máy lên.
Vũ Tân Nhu bẻ khóa mật khẩu máy tính của Tào Kiện Nam, đi vào màn hình chính.
Hoàng Tử Vi đi tới hỏi: "Có phát hiện gì không?"
Vũ Tân Nhu gõ lên bàn phím, tìm kiếm lịch sử online cùng các trang web mà anh ta đã truy cập trong tuần này.
Nàng gật đầu nói: "Tào Kiện Nam từng nhận được một email."
Mở email ra thấy bức thư có chữ ký của sát thủ Hoa Hồng.
[Tào Kiện Nam, giờ chết của anh sắp đến.
Chờ chết đi, tôi sẽ làm anh chết một cách đau đớn.
Tính xem anh còn lại bao nhiêu thời gian? Vào ngày 19 tháng 2, anh sẽ chết, chết trong tay tôi.
Tôi không muốn cùng Trân Trân mang cái tội danh như thế này để rời khỏi thế giới, nhưng tôi nhất định phải giết chết anh.
Sau khi giết anh, hãy để tôi cắm lên đầu anh một đóa hoa hồng.- Sát thủ Hoa Hồng.]
Hoàng Tử Vi nói: "Tân Nhu, có tra được vị trí của địa chỉ IP này không?"
Vũ Tân Nhu gật đầu: "Có thể, cho em chút thời gian."
Ra khỏi nhà Tào Kiện Nam, hai người đến bệnh viện nhân dân thành phố Triều Dương.
Trương Thục Phân là y tá khoa cấp cứu, Hoàng Tử Vi gặp y tá trưởng để hỏi tình hình.
Y tá trưởng gật đầu nói: "Thục Phân à, cô ấy là một y tá giỏi.
Chưa từng đi trễ về sớm."
Hoàng Tử Vi hỏi: "Vậy cô có biết ai có thể chứng minh đêm đó cô ấy trực đêm ở đây không?"
Y tá trưởng: "Để tôi xem lịch công tác, coi hôm ấy ai trực chung ca với cô ấy."
Trong lịch công tác, y tá trưởng đã tìm thấy y tá cùng ca trực, sau đó gọi Hứa Tiểu San đến.
Hứa Tiểu San nói: "Cảnh sát, tôi có thể chứng minh tối hôm đó tôi cùng trực với Thục Phân."
Vũ Tân Nhu hỏi: "Trong ca trực, cô ấy có từng ra ngoài không?"
Hứa Tiểu San nhớ lại tối hôm đó, hình như vào lúc ba giờ Trương Thục Phân từng ra ngoài một lần.
Cô hỏi Trương Thục Phân đi đâu, Trương Thục Phân nói cô ấy đau bụng nhờ Hứa Tiểu San giúp theo dõi bệnh nhân.
Trương Thục Phân liền ôm bụng đi, khoảng nửa giờ thì quay lại.
Trương Thục