Tiểu khu Hồ Bắc xảy ra án mạng, vô cùng ảnh hưởng đến xã hội thành phố Triều Dương.
Lãnh đạo cấp cao yêu cầu tổ nữ trọng án phải phá được án trong vòng 1 tuần.
Áp lực của cục trưởng Long Phi không nhỏ, ông là người phụ trách tổ nữ trọng án này.
Long Phi đập bàn nói: "Tất cả mọi người nghe cho kỹ, trong một tuần nhất định phải tìm ra hung thủ."
Hoàng Tử Vi gật đầu nói: "Tổ nữ trọng án xuất phát."
Vạn Hiểu Sương trong lòng không phục người tổ trưởng này, nhưng tổ trưởng đã lên tiếng, cô cũng không dám từ chối.
Cô chạy tới phòng pháp y lấy trang bị, Võ Tân Nhu thì đem theo laptop.
Đừng nên xem thường laptop của cô, chức năng chống nước tuyệt đối, có tất cả tài liệu, còn có phần mềm giải mã.
Dạ Phàm Linh lái xe, Hoàng Tử Vi ngồi bên ghế phụ.
Cô cau mày nói: "Dạ Phàm Linh, rẻ đường nhỏ.
Chúng ta phải đến hiện trường nhanh nhất có thể."
Vạn Hiểu Sương ngồi sau bĩu môi nói: "Tổ trưởng, không cần gấp như vậy chứ?"
Hoàng Tử Vi lạnh lùng nói: "Hiện trường rất dễ bị người khác phá hoại, vì lẽ đó phải nhanh lên."
Căn hộ 301 tiểu khu Hồ Bắc.
Khi bốn người tới hiện trường, xung quanh đã căng dây phong tỏa.
Cảnh sát tiểu khu Hồ Bắc tiến lên ngăn cản họ: "Các cô là ai?"
Dạ Phàm Linh lấy ra phù hiệu cảnh sát nói: "Tổ trọng án."
Cảnh sát nhìn phù hiệu một chút rồi mới tin, người của Tổ trọng án không phải dạng vừa, theo bản năng liền lùi qua một bên.
Cảnh sát canh giữ nhường đường, 4 người đeo găng tay chuẩn bị vào trong tìm chứng cứ.
Hoàng Tử Vi quay về cảnh sát bên cạnh nói: "Người phát hiện ra thi thể ở đâu, kêu tới đây."
Cảnh sát gật đầu, đưa chủ nhà trọ đến, trên trán hắn còn đang toát mồ hôi lạnh.
Từ khi phát hiện án mạng tới giờ, hắn ăn không yên ngủ không ngon, vừa nhắm mắt liền thấy thi thể của Diệp Lan.
Chủ nhà trọ tên Trương Vĩ, là người hiền lành, hắn chưa từng thấy người chết.
Nên đến giờ vẫn còn phát sợ.
Hắn run run nói: "Sĩ quan cảnh sát, nên nói tôi đã nói hết rồi."
Dạ Phàm Linh lấy giấy viết ghi chép: "Ông thấy những gì, nói lại lần nữa."
Trương Vĩ nói về hôm đó, sáng khoảng 9h, hắn vẫn bình như mọi khi, cuối tháng đến từng nhà thu tiền thuê.
Khi hắn đi tới nhà của Diệp Lan, gõ cửa rất lâu cũng không thấy cô ấy ra.
Trong lòng hắn buồn bực, nói thật Diệp Lan hôm nay nên ở nhà mới đúng chứ?
Diệp Lan đã thiếu hắn mấy tháng tiền nhà, hắn muốn hôm nay thu cho đủ.
Không thấy cô ấy ra mở cửa, Trương Vĩ cũng chỉ là lấy chìa khóa muốn mở cửa nhìn thử.
Ai ngờ, hắn vừa mở cửa thì thấy một vũng máu chảy tới cửa.
Trong khe cửa cũng có máu, trên đất có một người bị dao trái cây đâm ngay tim.
Hắn vừa nhìn, đây không phải là Diệp Lan sao?
Trương Vĩ lúc đó đang đứng ngay cửa, sợ tới mức không nhúc nhích nổi.
Cũng may lúc đó một hàng xóm ở lầu trên đi xuống mua thức ăn.
Thấy cửa nhà Diệp Lan đang mở, còn có một người đang đứng.
Bác gái hàng xóm đi tới vỗ vỗ Trương Vĩ một lúc, Trương Vĩ mới chỉ ngón tay vào trong phòng Diệp Lan nói: "Chết........có người chết!"
Bác gái nhìn vào trong, bà liền vội vàng lấy di động ra báo cảnh sát.
Cảnh sát tiểu khu Hồ Bắc liền tới, phong tỏa hiện trường.
Trương Vĩ nói xong, miệng còn thì thầm: "Đồng chí cảnh sát, mấy cô nhất định phải bắt được hung thủ! Quả là tàn nhẫn mà."
Hoàng Tử Vi đi vào phòng, thi thể của Diệp Lan nằm ngay cửa phòng khách, trên cửa sổ kẹt một cái móng tay.
Khi lấy móng tay ra, là móng của ngón cái.
Diệp Lan mở to mắt nhìn, trên người có dấu vết bị đánh đập, quần áo lộn xộn.
Hơn nữa trên cổ còn có một dấu vết màu đỏ nhạt.
Đi xung quanh tìm kiếm chìa khóa nhà của Diệp Lan, họ phát hiện không tìm thấy.
Dạ Phàm Linh nói: "Chẳng lẽ Diệp Lan đeo chìa khóa trên cổ, bị hung thủ giật đứt?"
Vạn Hiểu Sương lắc đầu nói: "Nhưng tại sao hung thủ lại phải lấy chìa khóa đi?"
Khi hung thủ thoát ra khỏi hiện trường không đi bằng cửa chính, hơn nữa cửa không khóa.
Vì thế hắn có thể trốn ra từ cửa sổ.
Vậy tại sao hắn lại lấy chìa khóa đi?
Dạ Phàm Linh ghi chép, sau đó đánh dấu hỏi vào vấn đề này.
Trải qua phân tích của họ, đây là một vụ mưu sát.
Loại bỏ vài khả năng giết người, bởi vì tiền và đồ đạc vẫn trên người thi thể, không có dấu hiệu bị hung thủ động tới.
Chỉ còn sót lại hai khả năng: vì tình hoặc báo thù.
Vì tình độ khả thi không cao, đã điều tra quan hệ xã hội của Diệp Lan vô cùng kém, bình thường cũng không cùng ai về nhà.
Gia đình Diệp Lan đều ở nông thôn, trong nhà có một đứa bé 3 tuổi, còn có người chồng phế vật suốt ngày cờ bạc.
Hiện tại cần làm là điều tra gia đình Diệp Lan.
Hoàng Tử Vi cẩn thận đem dao gọt hoa quả bỏ vào trong túi kín, sau đó nói với Dạ Phàm Linh: "Đem về, tìm kiếm vân tay."
Vạn Hiểu Sương kiểm tra thi thể Diệp Lan một lần, cô nói: "Thời gian tử vong chắc khoảng 9h30 tối ngày 30/01/2010, bị hung thủ đâm 9 nhát dao, trong đó 8 nhát đầu tiên là tùy ý đâm, nhát cuối cùng trí mạng đâm vào tim.
Trước khi chết đã từng giằng co, còn lại phải đem về tiến hành giải phẫu khám nghiệm."
Dạ Phàm Linh chú ý tới máy tính, máy tính vẫn còn mở, cô lắc lắc con chuột, máy tinh rất nhanh mở lên.
Trên màn hình máy tính là hình ảnh con trai 3 tuổi của Diệp Lan.
Cô thở dài, nếu đứa bé biết mẹ của mình đã bị giết, sẽ rất buồn.
Dạ Phàm Linh ngoắc tay nói: "Tân Nhu, cô đến xem.
Có thể điều tra được lịch sử sử dụng máy tính của