Mặt đất xung quanh bị Thỏ đen làm cho không ngừng rung lắc kịch liệt.
Đường Mạch ngồi dưới đất, ánh mắt chỉ lướt qua trên người Thỏ đen, rồi liền nhìn xuống 4 vật phẩm đang ở giữa trung tâm mặt đồng hồ. Chỉ thấy trên đồng hồ chân lý, vật phẩm đầu tiên ở phía bên trái là một chiếc bánh bao cực lớn. Bánh bao to cỡ bằng đầu người, nhìn qua mềm mại thơm ngọt, trên lớp vỏ trắng còn tản ra một chút khí nóng nhàn nhạt.
Ở bên cạnh chiếc bánh bao này, là một ly chất lỏng màu đỏ tươi, một chiếc bánh quy nhỏ bị ăn mất nửa, và một chiếc túi thơm màu hồng phấn.
Thỏ đen tức giận nhảy loạn trên mặt đất, trong miệng nó vẫn luôn gào to muốn ăn thịt Đường Mạch. Đường Mạch căn bản lại không thèm nhìn nó. Nhưng mặt đất rung lắc thật sự quá mức lợi hại, Đường Mạch cho dù ngồi dưới đất cũng bị làm cho lắc lư trái phải. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng: “Câm miệng!”
Thỏ đen đột nhiên sửng sốt, miệng rộng đầm đìa máu thịt giương lên, thật lâu không nói gì.
Sau một lúc lâu, Thỏ đen lại cúi đầu nhìn về phía mặt đồng hồ, nó hoảng sợ trợn to hai mắt.
Thế nhưng chỉ còn lại 30 giây!
Kim giây lách cách chuyển động, Đường Mạch sau khi xem xong 4 vật phẩm này, ánh mắt hắn nhắm ngay về phía chiếc bánh bao cỡ lớn ở phía bên trái. Vừa rồi Thỏ đen nói đây là bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông ăn ngon nhất ở Vương quốc Dưới Lòng Đất. Thời điểm nó nói ra lời này biểu tình trên mặt cực kì kinh ngạc, tựa như thật sự là vô tình lỡ miệng, không giống đang nói dối.
Đường Mạch thật ra đã từng nghe nói qua về chiếc bánh bao này.
Quán rượu nổi tiếng nhất ở Vương quốc Dưới Lòng Đất là quán rượu Hương Tiêu, còn tiệm bánh bao nổi tiếng nhất là tiệm bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông.
Trong phó bản tập kết Đoàn xiếc thú kỳ quái, Đường Mạch và Phó Văn Đoạt ở Vương quốc Dưới Lòng Đất một tuần. Trong một tuần này, bọn họ ngoại trừ bảo vệ giun lớn, cùng 22* người chơi Hắc tháp tầng thứ nhất đấu trí đấu dũng, Đường Mạch còn lén lút đi tới rất nhiều nơi ở Vương quốc Dưới Lòng Đất. Tiệm bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông chính là một trong những nơi tương đối đặc biệt trong số đó.
*Nguyên văn raw là 22. Trí nhớ mình kém và cũng lười lục lại nhưng mình nhớ mang máng là trong phó bản kia có 21 người chơi Hắc tháp tầng thứ nhất và 2 người chơi Hắc tháp tầng thứ hai là Đường tổng vs Phó tổng phải không nhỉ?Tiệm bánh bao này chỉ bán bánh bao nhân thịt, mà thịt nhân bánh bao lại chính là thịt của Khách lén qua sông.
Tiệm bánh bao nhân thịt Khách lén qua sông chưa từng có thời gian khai trương chính xác, lúc nào bắt được Khách lén qua sông, liền mở cửa bán bánh bao lúc đó.
Đường Mạch cũng từng lấy làm lạ tại sao Người dưới lòng đất lại thích dùng Khách lén qua sông làm bánh bao, chứ không phải làm bánh mì hay pizza. Câu trả lời này không ai biết được. Nhưng giờ phút này, hắn nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu.
Mùi thịt nồng nặc xông vào mũi. Không phải hương vị của thịt heo, thịt bò, hay thịt dê…… Trong vị thịt thơm nồng này, còn có một mùi máu tươi gai mũi. Đường Mạch nhìn về phía ly chất lỏng màu đỏ tươi bên cạnh chiếc bánh bao, hắn chậm rãi mấp máy môi. Hắn đại khái đã đoán được đây là thứ gì.
Ở phía đối diện, Thỏ đen đang thật cẩn thận nhìn Đường Mạch, trong miệng vẫn luôn hùng hùng hổ hổ, tựa như đang lo lắng Đường Mạch bởi vì lời mình vừa nói ra mà tìm được chân lý chính xác. Hai mắt nó dán chặt trên người Đường Mạch, ngoài miệng nói lời mắng chửi người, nhưng ánh mắt lại có chút trốn tránh.
Cạch! Đã đến giờ.
Bức tường màu xanh chậm rãi hạ xuống, Đường Mạch đứng lên, thấy được Thỏ đen ở bên kia.
Thỏ đen mở ra mồm lớn toàn máu, hai hàm răng cọ xát vào nhau, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhân! Loại!”
Đường Mạch bình tĩnh nhìn nó, không mở miệng, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì. Chờ đến khi đồng hồ chân lý yêu cầu bọn hắn đưa ra đáp án, Đường Mạch hé miệng, lẳng lặng nói ra mấy câu. Thỏ đen nhìn Đường Mạch nói chuyện, khẩn trương nhìn chằm chằm hắn. Thấy Đường Mạch nói liên tiếp vài câu, nó mới nhẹ nhàng thở ra, dời đi tầm mắt bắt đầu trả lời đáp án của mình.
Kim giờ và kim phút cùng nhau chuyển động.
Cách!
Dưới chân Đường Mạch, kim giờ lùi về sau 3 ô; dưới chân Thỏ đen, kim phút vững vàng không hề nhúc nhích. Đường Mạch lui trở lại ô số 23, Thỏ đen như cũ đứng ở ô số 1.
“Người chơi 0 giờ kích phát Luận điệu vớ vẩn gây thất vọng cấp độ ba.”
Những lời này vừa nói ra, Thỏ đen cáu kỉnh nháy mắt liền an tĩnh lại, nó quay đầu nhìn về phía Đường Mạch. Thỏ đen đỏ bừng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm đồng hồ chân lý dưới chân, lại ngẩng đầu nhìn về phía Đường Mạch đang đứng ở phía đối diện. Cứ nhìn như vậy ước chừng ba giây, Thỏ đen cũng chưa nghe được đồng hồ chân lý nói câu tiếp theo.
Hai mắt Đường Mạch dần tỏa sáng, hắn dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn đồng hồ chân lý, lại nhìn Thỏ đen.
Ngay sau đó, chỉ thấy Thỏ đen dùng sức đụng vào vách tường, giận dữ hét lớn: “Ngươi sao có thể kích phát Chân lý không phổ biến cấp độ năm, miễn đi trừng phạt!!!”
Nụ cười trên mặt Đường Mạch dừng lại.
Thỏ đen vẫn đang gầm rú lên: “Tên nhân loại ngu xuẩn, ta nhất định sẽ ăn ngươi! Ta nhất định sẽ ăn ngươi! Có thể phát hiện Chân lý không phổ biến cấp độ năm, ngươi khẳng định là một tên Khách lén qua sông ăn cực kì ngon. Ta muốn ăn ngươi…… A a a a!!!”
Trừng phạt của đồng hồ chân lý đúng hạn đánh xuống.
Ngọn lửa màu xanh nháy mắt liền bùng lên, cắn nuốt toàn bộ thân thể Thỏ đen. Nhiệt độ của ngọn lửa lần này dường như còn cao hơn ngọn lửa ở lượt đầu tiên, Thỏ đen phát ra từng tiếng thảm thiết, cái đầu gỗ rắn chắc của nó cũng bị đốt thành một màu đen kịt. Nhưng dù là như vậy, Thỏ đen một bên bị nướng đến đen thui, một bên vẫn còn dư sức dùng hết toàn lực mắng nhiếc Đường Mạch. Chốc chốc nói “
Ta muốn ăn ngươi”, lát lát nói “
Ngươi kích phát Chân lý không phổ biến cấp độ năm nhất định là đồng hồ chân lý phán đoán sai rồi”.
Ba phút sau, lửa lớn biến mất, Thỏ đen chật vật bất kham ngã trên mặt đất. Lần này nó thật sự đã trở thành một con Thỏ đen. Toàn bộ từ trên xuống dưới của bộ đồ búp bê Nga Matryoshka đều là một màu đen, ngay cả mặt thỏ vẽ ở mặt ngoài cũng bị làm cho nhìn không rõ ràng nữa.
Thỏ đen thở hổn hển nửa ngày, rốt cuộc cũng tỉnh táo trở lại. Vừa có sức lực, nó lại bắt đầu mắng chửi Đường Mạch. Nó một giây cũng không ngừng tức giận mà mắng, trong không gian tối tăm toàn bộ là đều là giọng của nó.
Nhưng cho dù nó mắng nhiều như thế nào, Đường Mạch cũng đều không mở miệng đáp lại, chỉ cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì.
Hai tay Đường Mạch đút trong túi, tay trái hắn sờ soạng Đồng Vàng Của Quốc
Vương, tay phải gõ nhẹ lên trứng gà tây. Ba phút sau, Đường Mạch khẽ thở dài, hắn xoay người, nhìn về phía Thỏ đen đang không ngừng kêu la kia.
Tiếng mắng chửi của Thỏ đen lập tức ngừng lại.
Đường Mạch: “Vừa rồi ta bảo ngươi câm miệng, ngươi liền ngoan ngoãn câm miệng?”
Thỏ đen sửng sốt, không rõ Đường Mạch đang muốn nói gì. Rất nhanh nó liền nhớ tới vừa rồi trong trò chơi bị Đường Mạch tùy tiện mắng một câu “
Câm miệng”, sau đó cũng không dám tiếp tục nói nữa. Sắc mắt Thỏ đen biến hóa không ngừng, nó lại lần nữa tức giận mắng chửi. Âm thanh ồn ào vang vọng trong không gian tối tăm, Đường Mạch trực tiếp nhắm mắt lại, tựa như cái gì cũng đều không nghe thấy.
Thỏ đen thấy thế càng lớn tiếng chửi rủa, không kiêng nể gì.
Giây tiếp theo, Đường Mạch bỗng chốc mở mắt ra, tay phải hắn nhanh chóng nắm lấy cán dù, đem nó từ bên hông rút ra. Cây dù nhỏ vẽ ra một hình vòng cung không trung, phá vỡ không khí, mũi dù thẳng tắp chỉ về phía đầu Thỏ đen. Ánh mắt Đường Mạch lạnh băng, một cỗ sát khí sắc bén ngay lập tức bắn thẳng ra ngoài. Nếu Phó Văn Đoạt ở đây, chỉ sợ sẽ cảm thấy một màn này có chút quen mắt. Bởi vì Đường Mạch đúng là đang học theo bộ dáng của Phó Văn Đoạt.
Phó Văn Đoạt khi giết người luôn mang theo một loại cảm giác không giống với những người khác.
Sau Địa cầu online, Đường Mạch đã từng giết người, cũng giết qua không ít Khách lén qua sông. Nhưng khi hắn giết người, rốt cuộc vẫn không có được loại quyết đoán cùng ngoan tuyệt như Phó Văn Đoạt. Trên thế giới này tổng cộng có hai loại phong thái giết người, một loại là khi Phó Văn Đoạt giết người, một loại là khi những người còn lại giết người.
Sát khí khủng bố khiến Thỏ đen đột nhiên im bặt, ánh mắt Đường Mạch lạnh lẽo, tựa như địa ngục. Nhìn bộ dáng Thỏ đen ngừng tại chỗ, há mồm không nói, Đường Mạch chậm rãi nhếch lên khóe miệng. Hắn thấp giọng tự nói một câu “
Là như vậy sao”, tiếp theo không thèm để ý đến Thỏ đen nữa, thu hồi cây dù nhỏ, xoay người đưa lưng về phía nó.
Hết thảy nhìn như đã qua đi thật lâu, nhưng thật ra tất cả chỉ mới phát sinh trong vòng ba giây.
Tròng mắt Thỏ đen hơi rung lên, ngay sau đó, nó lại lần nữa cất tiếng mắng chửi: “Ta nhất định phải ăn ngươi, tên nhân loại đáng chết!!!”
Đường Mạch ngồi dưới đất, nhắm mắt dưỡng thần.
Vòng thứ bảy, trên đồng hồ chân lý xuất hiện 12 vật phẩm. Đường Mạch đứng yên tại vị trí cũ, Thỏ đen tiến lên 2 ô.
Vòng thứ tám, trên đồng hồ chân lý xuất hiện 28 vật phẩm. Đường Mạch tiến lên 3 ô, Thỏ đen tiến lên 1 ô.
Loại bỏ 28 vật phẩm đối với Đường Mạch mà nói, cũng là một sự hao tổn tinh thần cực lớn, hơn nữa hai người bọn hắn còn phải tiếp nhận trừng phạt của đồng hồ chân lý. Lượt này so ra còn tốt hơn lượt 48 vật phẩm cùng xuất hiện nhiều, nhưng sau khi lượt chơi này kết thúc, Đường Mạch cũng thở hổn hển, duỗi tay xoa xoa huyệt thái dương.
Thỏ đen phía bên kia cũng không tốt hơn hắn là bao, nó ngay cả sức lực để mắng chửi Đường Mạch cũng không còn nữa.
Trên đồng hồ chân lý hiếm khi mới được yên tĩnh như vậy.
Đường Mạch đứng ở ô số 20, Thỏ đen đứng ở ô số 58, hai người cách nhau 22 ô. Đồng hồ chân lý còn đang phát ra ánh sáng xanh, hai người trên đứng trên đồng hồ, lần đầu tiên mới có loại cơ hội được an tĩnh mà nghỉ ngơi.
Thời gian nghỉ ngơi quả thật luôn trôi qua rất nhanh, âm thanh máy móc của đồng hồ chân lý lại lần nữa vang lên ——
“Thời gian: 1 giờ 30 phút
Địa điểm: Đồng hồ chân lý
2 vật phẩm chứa đựng rất nhiều chân lý xuất hiện.”
Những lời này vừa nói ra, hai mắt Đường Mạch mở lớn, cả người Thỏ đen cũng bỗng chốc chấn động, không dám tin tưởng nhìn về phía đồng hồ chân lý. Ánh mắt hai người đều gắt gao nhìn chăm chú vào hai ánh sáng xanh ở trung tâm đồng hồ, sau khi hai vật phẩm kia lộ ra, Thỏ đen đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nó nhẹ nhàng thở ra. Nó cảnh giác ngước mắt nhìn thoáng qua Đường Mạch.
Đường Mạch không chú ý tới nó, hắn đang nhìn về phía hai vật phẩm vừa xuất hiện kia.
Một vật thể màu đen trông tựa như một thanh Chocolate và một con cú mèo.
Thoạt nhìn liền thấy được ngay hai vật phẩm này không có điểm nào tương tự nhau, chính là kiểu quăng tám sào cũng không thấy nổi mối liên hệ giữa chúng. Nhưng trên đồng hồ chân lý chỉ xuất hiện hai vật phẩm này. Theo lý thuyết, dưới tình huống không có những vật phẩm khác, chỉ cần nói ra điểm chung giữa chúng liền có thể trở thành chân lý riêng biệt.
Kim giây bắt đầu dịch chuyển từ vị trí 0 giờ, lại lần nữa chuẩn bị đi một vòng tròn, đếm ngược 60 giây.
Đường Mạch ngồi dưới đất, bắt chéo hai chân, nhìn thanh Chocolate và con cú mèo trên đồng hồ chân lý. Thời điểm khi kim giây sắp đếm ngược xong, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn Thỏ đen ở phía đối diện, nhàn nhạt nói: “Ta không thực sự thích ăn chocolate lắm. Nhưng nếu phải lựa chọn, ta cảm thấy chocolate của hãng Dove ăn ngon hơn của Ferrero…… Ngươi thì sao?”
Ngay khi nói xong chữ cuối cùng, bức tường màu xanh cũng vừa nặng nề hạ xuống, ngăn lại Đường Mạch và Thỏ đen.
Xuyên qua bức tường trong suốt màu xanh, Thỏ đen trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chằm Đường Mạch.
Thời điểm bức tường lại lần nữa dâng lên, bộ đồ búp bê Nga Matryoshka có chút lay động nhè nhẹ. Thân thể Thỏ đen đang run rẩy, nó nhìn Đường Mạch, lại nhìn đồng hồ chân lý.
Đường Mạch cúi đầu, chờ đợi đồng hồ chân lý đưa đáp án.
Hai người đều không nói chuyện.
Trong không gian tĩnh mịch tối tăm, âm thanh lạnh nhạt của đồng hồ chân lý vang lên ——
“Người chơi 0 giờ lùi về sau 2 ô, người chơi 6 giờ lui về sau 4 ô.”