Tên chương : 通关游戏的方法 ~
Editor : Mia
﹌◌???? ???? ???? ???? ???? ????◌﹌
Trong căn phòng sắt thép đen nhánh, bốn phía bịt kín. Vòng tròn màu xanh lam lớn của đồng hồ phát ra ánh sáng, trở thành nguồn sáng. Sau khi Đồng hồ chân lý nói xong câu, Phó Văn Đoạt hỏi câu tương tự ở lượt chơi đầu, cởi bỏ thế giới chân lý đối với người chơi. Sau khi đạt được tự do, Đường Mạch từng bước đi tới trước mặt Đồng hồ chân lý, anh đứng ngay dưới đồng hồ.
Ngay sau đó, Đường Mạch vươn tay, xuyên qua ánh sáng xanh của đồng hồ.
Đôi tay vững vàng chạm vào thứ gì đó, Đường Mạch nhắm mắt lại, khẽ thở dài. Anh gợi lên khóe môi, lạch cạch một tiếng mở cánh cửa này ra.
Âm thanh mở cửa thanh thúy ở trong phòng vang lên, giờ này khắc này, Triệu Hiểu Phỉ, Lý Diệu vẻ mặt khó hiểu mà đứng tại chỗ. Ngay cả khi các cô đã có thể tự do di chuyển, các cô cũng ngơ ngác nhìn bóng dáng Đường Mạch. Các cô còn chưa lấy lại tinh thần sau biến cố lớn vừa rồi.
... Cái gì gọi là lượt chơi thứ hai của trò chơi trốn tìm đã kết thúc ?!
Họ chưa bắt đầu chơi trò trốn tìm, chưa đi vào bất kỳ hành lang nào và không để lại dấu chân. Làm sao lượt thứ hai kết thúc được?
Nhưng Đồng hồ chân lý sẽ không nói dối, vòng trò chơi này bọn họ khẳng định không có khả năng chiến thắng.
Triệu Hiểu Phỉ và Lý Diệu cắn môi, vắt hết óc tự hỏi rốt cuộc sao lại thế này.
Đường Mạch nói: "Quả nhiên, đối diện chỗ này là cầu thang."
Mọi người lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng đi tới. Không ai có thể nghĩ rằng có một cánh cửa ẩn đằng sau Đồng hồ chân lý. Mở ra cánh cửa phía sau này ra, Lý Diệu nhìn cảnh tượng ngoài cửa, kinh ngạc nói: "Đây là... một cầu thang khác?!" Khi giọng nói rơi xuống, Lý Diệu như nhớ ra điều gì đó, liền nhanh chóng chạy sang bên kia. cũng chính cánh cửa bọn họ vừa tiến vào, mở cửa ra.
Hai cánh cửa đối xứng nhau.
Từ cầu thang này đi xuống dưới, có thể trực tiếp tiến vào phòng của Đồng hồ chân lý. Lại không cần quay đầu lại, đi dọc theo phòng này về phía trước, thông qua một cánh cửa khác, có thể đi vào cầu thang thứ hai, lên thẳng tầng hai.
Phòng của Đồng hồ chân lý trở thành một thông đạo trung gian, đem hai con đường cầu thang gắn lại với nhau.
Triệu Hiểu Phỉ cảm thấy mình đã nắm được mấu chốt: "Muốn thông qua trò chơi, tìm được Schrodinger, nhất định phải tìm được cánh cửa này?" Nhìn phản ứng của Đường Mạch, hẳn chính là như vậy. Cô vẫn không rõ, "Tại sao bây giờ chúng ta lại thua? Chúng ta thậm chí còn chưa bắt đầu lượt chơi trốn tìm thứ hai."
Đường Mạch: "Bởi vì khi chúng ta đứng ở phòng này, có nghĩa là chúng ta không có khả năng tìm được hết phòng."
Triệu Hiểu Phỉ bỗng chốc sửng sốt.
Hai cánh cửa mở ra cùng lúc, hai cầu thang tối tâm ánh vào mắt người chơi. Schrodinger không nói chuyện nữa, nhưng bọn họ biết, con mèo đen xù lông dễ giận này giờ phút này nhất định đang dùng cặp mắt to màu xanh lục kia nhìn chằm chằm mỗi người chơi trong phòng, nhìn chằm chằm đồng hồ màu lam trầm mặc kia.
Mọi thứ thật ra rất đơn giản.
"Thời điểm ở lượt chơi đầu tiên, tôi để cho Lý Diệu hỏi Đồng hồ chân lý một vấn đề."
Lý Diệu nhớ lại: "Câu hỏi của tôi là, làm thế nào mới có thể thông qua trò chơi trốn tìm này."
Đường Mạch gật đầu: "Đúng vậy, đây là vấn đề của cô ấy. Nhưng lúc ấy sau khi Đồng hồ chân lý tiến hành trả lời, Hắc tháp vì tính công bằng của trò chơi, tiến hành che chắn đối với đáp án. Chúng ta không có nghe được bất kì đáp án gì, Hắc tháp nói cho chúng ta biết, đáp án của Đồng hồ chân lý là chính xác, nó không có nói dối, vấn đề này cứ như vậy kết thúc."
Mọi người đều nhớ rất rõ ràng chuyện này, lúc đó tức giận đến ngứa răng, hận không thể dùng thức ăn cho mèo của Schrodinger phun vào mặt Hắc tháp.
Lý Diệu: "như vậy thì như thế nào?"
Đáp án đều bị Hắc tháp che chắn, câu hỏi này có ý nghĩa gì?
Đường Mạch cười nói: "Hắc tháp che chắn đáp án, nhưng không che chắn câu đáp án phía trước. Đồng hồ chân lý nói một câu."
Mọi người bắt đầu suy tư Đồng hồ chân lý lúc ấy rốt cuộc nói gì đó, lúc này, một giọng nam trầm ổn vang lên: "Nó nói, phương pháp thông qua trò chơi chỉ có một phương pháp."
Đường Mạch ngẩng đầu cùng Phó Văn Đoạt đối mặt, một lát sau, anh nói: "Đúng vậy, nó nói muốn muốn tìm được Schrodinger, chỉ có một phương pháp."
Lý Diệu vẫn là có điểm không hiểu: "Chỉ có một phương pháp, sau đó thì sao?"
"Sau đó, phương pháp này Hắc tháp đã sớm đã nói cho chúng ta biết."
Thật lâu sau, Lý Diệu cùng Triệu Hiểu Phỉ nói: "Quy tắc thứ bảy của trò chơi, 'tìm hết những căn phòng, nhất định có thể tìm được Schrodinger.' ?!"
"Đúng vậy." Đường Mạch nói, "Schrodinger có thể nói dối, Đồng hồ chân lý có thể nói dối. Nhưng là Hắc tháp, sẽ không bao giờ nói dối. Nó chỉ biết giấu giếm điều kiện, mai phục bẫy rập, giảm bớt lượng tin tức của người chơi, thậm chí để người chơi hiểu sai. Nhưng nó tuyệt đối sẽ không nói dối. Cho nên phương pháp thông qua trò chơi này chỉ có thể có một phương pháp —— tìm hết những căn phòng, nhất định có thể tìm được Schrodinger. Như vậy vấn đề này liền đơn giản, một nét bút là có thể giải quyết. Bất quá vấn đề này lại có điểm phức tạp, bởi vì cái này lâu đài vĩnh viễn không có khả năng một nét bút đi xong."
Bốn giờ trước, khi Đường Mạch đang nghe Hắc tháp giải thích luật chơi, xác định mỗi hành lang chỉ có thể đi một lần, anh liền nhớ đến thời điểm tốt nghiệp bài kiểm tra nhân viên công vụ năm ấy, đã từng gặp được một *đề bài loại hình vẽ bản đồ chỉ dẫn.
*Raw : đạo đồ hình đề , mình vẫn là đựa theo từ điển hán việt để dịch, có sai sót mong các bạn sửa giúp mình nha.
Quản lý thư viện Tô Châu là một công việc biên chế nhà nước, yêu cầu kiểm tra đầu vào. Cái bản đồ chỉ dẫn kia nhìn qua cực kì phức tạp, bốn đáp án để lựa chọn đều là đường cong đan xen. Nó yêu cầu chọn một đáp án trong bốn cái, một nét vẽ liền hoàn thành bức bản đồ không hoàn chỉnh. Đường Mạch hoa mắt năm phút chọn ra đáp án chính xác, khi đó trong lòng hắn liền mơ hồ nhận ra: một nét vẽ khẳng định tồn tại một định lý nào đó.
Đường Mạch bỗng nhiên nghĩ đến, lần này nếu có Trần San San cùng tham gia công tháp, chỉ sợ trò chơi này đã sớm kết thúc.
Khi mới bắt đầu công tháp, Đường Mạch cũng không biết cái định lý này là gì. Chỉ khi bọn họ đi ra khỏi phòng bếp, tìm kiếm Schrodinger, khi hiểu được bản đồ lâu đài sắt thép, Đường Mạch vừa đi vừa ở trong lòng vẽ ra vô số loại đồ án, tìm kiếm định lý trong đó. Lúc năm người chơi đi xong cả hai tầng, Đường Mạch cũng phát hiện ra cái định lý đó, hơn nữa còn tự mình tiến hành chứng minh nó. Sau đó vấn đề này liền giải quyết xong rồi.
Lâu đài này vĩnh viễn không có khả năng một nét bút có thể đi xong.
Bởi vì nó có hai tầng.
"bất kì một cái bản đồ kín nào, nếu như muốn một nét bút đi xong, yêu cầu một điều kiện tiền đề: Điểm giao nhau của nó, điểm giao nhau số lẻ chỉ có thể là 0 cái hoặc 2 cái. Loại bỏ những thứ không liên