Hạ Tây mở to hai mắt nhìn, trầm mặc một lúc lâu mới hỏi: "Ngươi kêu ai là mẫu thân?""Đương nhiên là người a, mẫu thân ~" Quả trứng thanh âm tràn ngập vui mừng cùng làm nũng: "Ngoài mẫu thân vô địch thiên hạ lại xinh đẹp tuyệt trần, còn ai có đủ tư cách trở thành mẫu thân của bảo bảo?"Hạ Tây mặt đầy hắc tuyến, quả thực dở khóc dở cười.
Còn ai có đủ tư cách trở thành mẫu thân của ngươi?! Bổn tiểu thư mới mười sáu tuổi, kiếp trước cũng không sống quá hai mươi, làm sao có thể làm mẫu thân? Không đúng! Đây chính là một quả trứng cò nàng lại là một nhân loại, là một loài động vật có vú, sao có thể sinh ra một quả trứng lớn như vậy?!Hạ Tây cảm thấy chính mình bị quả trứng này làm cho choáng váng, không vui hỏi: "Ngươi rốt cuộc là…thứ gì? Vì cái gì kêu ta là mẫu thân?""Bởi vì người chính là mẫu thân ta." Kim quang nhấp nháy vài lần, thanh âm có phần nôn nóng: "Mẫu thân, ta ở chỗ này thường xuyên có thể nhìn thấy người, vẫn luôn đợi người đến gặp ta, nhưng người lại không đến.
Bảo bảo ở chỗ này rất cô đơn rất tĩnh mịch…”Càng nói càng thương tâm, tiếng nức nở thút thít có thể nghe thấy, hàm chứa uỷ khuất cùng thê lương, thật sự khiến người không thể không thương tiếc.Hạ Tây bắt đầu cảm thấy nhức đầu, nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve xoa xoa vỏ trứng, nhẹ giọng nói: "Được rồi, được rồi, đừng khóc, ta….ta hiện không phải đến gặp ngươi rồi sao? Cái kia, ngươi....ngươi là chủng loại gì?""Chủng loại là cái gì?" Quả trứng tựa hồ rất thích được nàng vuốt ve, nguyên bản thanh âm còn khóc nức nở lập tức trở nên vui vẻ: "Ta cũng không biết ta là thứ gì, nhưng là, mẫu thân chính là mẫu thân của ta, bảo bảo luôn biết điều đó.
Hu hu hu, mẫu thân, người có phải hay không không cần bảo bảo nữa?"Nói đến lời cuối, quả trứng dường như lại khủng hoảng bất an, một lần nữa bắt đầu thút thít.Hạ Tây ôm trán, nghe hài tử thương tâm khóc lóc, nàng tràn đầy tự giễu không biết hình dung chính mình như thế nào lại muốn tiến