Chương 25: ꧁Ngửi hương꧂Tuy trong lòng tôi cũng không cảm thấy có gì hổ thẹn với Tú Tú, dù sao những gì có thể làm, tôi đều đã làm, lỗi của tôi chỉ là không kịp thời cứu cô ấy mà thôi. Nhưng dù sao, sự việc đáng sợ diễn ra trong mấy ngày này đều liên quan tới Tú Tú, trong lòng tôi bị ám ảnh rất mạnh, cho nên khi nghe thấy giọng của Tú Tú, tôi luống cuống, vội vã quay đầu lại nhìn Giang Tiểu Thơ, hỏi: “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”“Hoảng cái gì?” Giang Tiểu Thơ trợn mắt nhìn tôi, vẻ mặt cũng không thay đổi mấy.Lúc này tôi đã quên sạch ý niệm Giang Tiểu Thơ thật, Giang Tiểu Thơ giả trong đầu, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô ấy, trong lòng tôi cũng cảm thấy vững vàng giống như mặt biển được cắm một cây Định Hải Thần Châm.“Không đúng, với biện pháp của em, bọn họ sẽ không thể phát hiện được tung tích của chúng ta, trong chuyện này nhất định là có nhầm lẫn rồi.” Giang Tiểu Thơ nhíu chặt đôi mày, nhìn tôi nói: “Anh chắc chắn là không có quay đầu lại?”“Không có, không có!” Tôi vội phủ nhận tuy nhiên trong lòng cũng càng lúc càng bất an, lại hỏi: “Mà, nếu anh quay đầu lại, thì chuyện gì xảy ra?”“Trên hai vai và đỉnh đầu của con người, mỗi nơi đều có một ngọn lửa, lần lượt đại biểu cho tinh khí thần, nơi này âm khí nặng nề, hễ có một chút dương khí lộ ra, sẽ bị phát hiện ngay, bởi vậy em dùng tỏa hồn đăng (đèn khóa hồn) ngăn chặn lửa trên đầu anh, tiện thể cũng áp chế ngọn lửa trên vai anh một chút, nhưng chỉ cần anh quay đầu lại, hơi thở sẽ thổi bay năng lượng áp chế, như vậy ngọn lửa trên vai sẽ lại hiện ra.” Giang Tiểu Thơ nói.Tôi hơi ngẩn người: “Vậy hẳn là không sao, cùng lắm thì chỉ một lát thôi.”“Đom đóm cũng chỉ lóe lên một chút trong đêm tối, có dễ thấy không?” Giang Tiểu Thơ lườm tôi, bỗng nhiên dường như nhớ ra chuyện gì: “Anh hỏi nhiều như vậy làm cái gì? Lúc nãy anh đã quay đầu lại phải không?”“Đâu có, đâu có!” Tôi vội phủ nhận, nhưng trong lòng thì vô cùng hồi hộp.“Thôi quên đi, mặc kệ anh có quay đầu lại hay không, vốn là khi đi qua đoạn đường đó, cũng sẽ bị phát hiện, anh cẩn thận một chút.” Giang Tiểu Thơ nói, lại lấy một bó hương to trong bao ra, đưa cho tôi: “Hẳn là anh có mang bật lửa theo?”Tôi gật đầu, bảo có.“Vậy thì tốt, anh lập tức cầm hương, châm lửa rồi đi thẳng về phía trước. Nhớ kỹ, bất kể xảy ra chuyện gì, cũng không được quay đầu lại, chỉ cần đi về phía