Bình An Quốc chia thành ngũ đại quốc địa được xem là lớn nhất, đệ nhất Bình An Thành, đệ nhị Hoành Hải, đệ tam Mẫu Yêu Lâm, đệ tứ Giao Long Phủ, đệ ngũ Uyên Kinh.Giao Long Phủ, Bất Sương huyện, Lý gia thôn.Trung thiên mặt trời gay gắt, dương quang như sắp đỏ, mơ hồ cực tím có thể kéo thành hạt, chói chang tàn nhẫn rơi xuống bãi vườn tược.Lúc này phải nói là vườn không nhà trống, quay qua quay lại đều không có ai, xa xa chỉ có tiếng trâu nước thỉnh thoảng sẽ kêu, vậy mà thình lình ngọn gió từ đâu nhẹ thổi, đem một cái nam tử áo xanh hai chân chạm đất.Bàn tay che trên mắt khép nhìn mặt trời, nói.
"Giữa trưa nha!"Sau đó đảo tới đảo lui, nhận ra không có người tại, thở dài bước đi.Lý Thành Thiên cũng không còn lời nào nói với hệ thống, nói chung quá cùi bắp.Lần nào cũng như vậy, từ Địa Phủ tới Nhân Gian rơi đúng chỗ này, mà có phải nhà hắn đâu, là nhà hàng xóm gần đây, có lần không may người ta phát hiện còn tưởng hắn là ăn trộm, thế là không ngại xách cuốc đuổi.Bất quá Lý Thành Thiên là người được hệ thống cho ăn học tu luyện đàng hoàng, chân chạy phải nhanh.Chuyện là trước kia đây là nhà cha mẹ đẻ của hắn, lúc hắn lọt lòng, hộ sinh bà bà bế hắn chính là ngay chỗ này, Vô Hạn Quỷ Huyết Đồ liền đánh dấu không thể thay đổi.Nhưng sau này đất đai thuộc về người khác rồi, Lý Thành Thiên thì tại nhà dì dượng, ngặt nỗi truyền tống đều vào chỗ đó.Mỗi lần truyền tống đều hồi hộp muốn chết, Lý Thành Thiên không sợ bị hiểu lầm, nhưng thôn dân nghĩ đơn thuần chất phác, bọn hắn vô tội.Cho nên lúc bắt gặp Lý Thành Thiên chỉ có thể chạy, coi như nhận mình sai.Lý Thành Thiên không quyết định về nhà mà đi ngược lại.Vừa xem trong hệ thống một dạng sơ đồ hình tháp bên trong đầu, là sơ đồ Địa Phủ.Cơ hồ trống rỗng, chỉ có tại đỉnh tháp Yếu Gà Đại Vương bốn chữ, bên cạnh phía dưới là tấm hình thẻ gương mặt Lý Thành Thiên, đã vậy còn nở nụ cười rất hèn mọn.Lý Thành Thiên cũng không biết hệ thống làm sao chụp tới, nhất định là lúc hắn không chú ý mà chụp lén.Hơn nữa người trong ảnh để người ta cảm giác rất cẩu, hắn hồ nghi hệ thống đã qua chỉnh sửa.Không sao, chỉ là hình ảnh tượng trưng mà thôi.Còn lại, từ đỉnh tháp nhìn xuống sơ đồ phân nhánh, cũng như nói là quyền hạn trong Địa Phủ, phần Lý Thành Thiên ngồi trên đỉnh tháp liền cao nhất.Bên dưới có ba đạo phân nhánh, không có ai tham gia ứng tuyển, mà Lý Thành Thiên cũng chưa tìm ra, nhưng biết rõ từng vị trí: Đông Nhạc Đại Đế, Phong Đô Đại Đế, Địa Tạng Vương.Hắn lại nghĩ tới Nguyên Huyên, là lần đầu tiên gặp người phù hợp chức vị cao như vậy.Đoán tên trọc này thực lực sẽ mang tới kinh ngạc, nếu thu thập về Địa Phủ cũng không tệ.Mãi khi trời tối hẳn Lý Thành Thiên mới đến được Lâm thị, lập tức tiến thăm Phùng lão bản.Tuy nhiên giờ này Lâm thị vắng lặng hơn nhiều, sạp hàng đóng cửa, Hung Linh Đường càng không ngoại lệ, chỉ có Thiên Kim Lâu là hai tư trên bảy.Lý Thành Thiên tự nhiên biết kiềm chế tâm tính, không muốn vào chơi gái, thế là đứng trước Hung Linh Đường đập cửa.Biết là lão bản không có việc ra ngoài nhất định ru rú trong nhà."Ai đó?"Cửa mở ra, kém chút đều đem cánh cửa cho đổ, Phùng Hạ Nhân xuất hiện.Lý Thành Thiên mỉm cười.
"Còn chưa có tiền làm cửa mới sao?"Phùng Hạ Nhân liếc nhìn từ trên xuống dưới, nói.
"Ngươi...!Là người hay quỷ?""Ngươi coi, là muốn ta chết hay sao?" Lý Thành Thiên cười nói, bàn tay đẩy Phùng Hạ Nhân qua một bên.
"Cũng còn biết lo cho ta!"Phùng Hạ Nhân một hồi đánh tan nét mặt ngưng trọng, xoay người cẩn thận đóng cửa, kéo Lý Thành Thiên vào trong."Cũng tại ngươi, nói là một ngày gặp mặt, nhưng giờ đã gần hết ngày..." Lắc đầu nói, tiếp theo Phùng Hạ Nhân nhìn lên cười tươi.
"Có phải lấy được thứ tốt không?""Ta ra tay thì..." Lý Thành Thiên đặt túi vải trên bàn, mở ra một đống thứ gì đó như là than củi."Ngươi...!Không phải chứ, ngươi tìm cái gì đem về cho ta? Bị người lừa gạt đi!?" Phùng Hạ Nhân tức giận định quay đi, sau đó giật