" Hãy nên nhớ lấy.. không phải câu xin lỗi nào cũng sẽ được đáp trả bằng một cây " Không có gì ". "
----
Sakamaki.. Sao cái tên đó cứ mãi quay quẫn trong đầu cô, thật sự cô chẳng nhớ được gì, đầu óc cô quay cuồng với cái tên " Sakamaki "
" Anh biết em nhớ ra mà " Đôi chân Shuu Kiệt sức cố đến gần cô hơn
Lần này, anh ôm chặt cô vào lòng.. một cảm giác ấm áp lang tỏa khắp cơ thể, như cô vẫn cố tỏ ra vẻ lạnh lùng ...
" Muốn chết à " Yui nói rồi đẩy mạnh anh ra
" Chúng ta về thôi " Riana
" Vâng thưa tiểu thư " Yui đáp rồi liền vội bước đi
" Coi như hôm nay bọn bây hên " Ken nhếch mép cười
Riana thì cũng đang cười thầm trong bụng..
Yui..Ken và Riana bước đi bỏ lại một không giang u tối đáng sợ với những vũng máu vây đầy trên nền đất
Reiji đến đỡ anh lên, vết thương hơi nặng như sẽ không dẫn đến cái chết.
" Người con gái đó nhất định không thể là Yui được " Raito
" Dù tính tình có một sự thay đổi quá lớn nhưng ta vẫn nghĩ đó là Yui " Reiji
" Một con ma cà rồng với khuôn mặt của Yui sao.. thật điên rồ " Kanato
" Em rồi cũng phải quay về bên với bọn tôi thôi " Subaru siết chặt lòng bàn tay lại, khuôn mặt anh hiện rõ sự tức giận
" Ta không còn cảm nhận được gì từ trái tìm của cô gái đó " Ayato
[ Tua nhanh ]
Tại Nhà Sakamaki
...........
Ayato đang lang thang trong một không gian trắng xoá với những làn khối mập mờ..
" Yui, đúng là em rồi.. em đang chờ anh đúng không, chúng ta về nhà thôi..
" Em không thể "
" Tại sao "
" Anh không nhớ gì sao.. em chết rồi "
" Đừng đùa nữa chẳng vui chút nào "
" ĐÙA, nó là sự thật và anh cần chấp nhận nó "
" Em đang nói gì vậy. Anh biết những chuyện đã xảy ra là do anh, là anh sai.. xin em hãy rộng lượng tha thứ cho anh "
" Tha thứ và rộng lượng.. không hề liên quan với nhau, làm sai thì phải nghĩ đến hậu quả mà mình phải nhận được. Khi nỗi đau quá lớn.. liệu họ có còn can đảm để nói lên 3 từ không có gì "
" Anh biết mình sai, anh biết em hận anh.. anh biết mình đã làm cho trái tim em tổn thường, anh xin lỗi "
" Xin lỗi không thể chữa lành trái tim tôi, xin lỗi không thể khiến tôi quên hết được.. xin lỗi cũng không thể khiến tôi quay về bên anh "
" ....... "
" Lời xin lỗi đó,
không thể chữa lành được vết thương mà tôi đã phải gánh chịu, nó đau đến mức khiến tôi chỉ biết lặng im "
" Hãy cho anh một cơ hội "
" Tôi đã cho anh rất nhiều cơ hội, như đó là do anh không chịu nắm lấy "
" Không cần tha thứ cho anh cũng được, hãy để anh được bên cạnh em "
" Không được.. em phải đi rồi "
" Anh sẽ đi cùng em dù cho đó là địa ngục "
" Anh đừng nói vậy, hãy ở lại hãy sống tốt hơn khi không có tôi hãy tìm một hạnh phúc mới.. hãy tìm người tốt hơn tôi, và hãy sống hạnh phúc. Tạm biệt "
" KHÔNG, sao anh có thể sống hạnh phúc khi không có em, sao anh có thể sống vui vẻ trong khi em đang phải chịu đau khổ, anh không thể.. không thể sống thiếu em "
Cô nhìn anh mỉm cười chua chát rồi biến mất theo làn khối mịch mù..
" KHÔNG "
" KHÔNG "
-------
Ayato bật dậy, miệng thì luôn miệng nói " Không "
" Lại là giấc mơ này " Ayato, giấc mơ hàng ngày làm tráii tim anh quặn thắc, điều anh muốn là hạnh phúc bên cô.. dù là mơ anh cũng chấp nhận. Như ngược lại trong giấc mơ của anh mỗi ngày lại là những lời nói chia tay đau đớn của Yui, và rồi rời xa anh.
Anh ngồi dậy, bước đến gần chiếc bàn.. trên bàn tràn đầy những tấm hình của Yui. Hàng ngày khi nhớ cô anh lại lấy ra xem.
" Anh thật sự rất nhớ em, khi không có em anh không làm được gì cả. Anh muốn em biết là anh nhớ em và đau khổ khi mất em đến nhường nào " Ayato cầm lấy tấm ảnh đưa lên ngực
------
Anh khoác một chiếc áo choàng đen dài rồi bước ra khỏi phòng..
" Vết thương chưa lành đâu, anh ra đây làm gì " Ayato, đang đi thì bỗng anh thấy Shuu đang cằm thứ gì đó, trên người anh thì bó đầy những cuộn băng trắng.
" Đừng giữ những thứ vô ích đó nữa " Ayato nhận ra trên tay Shuu là cây thánh giá mà Yui hãy giữ bên mình khi còn sống ở nhà Sakamaki.
" Vậy sao ngươi không vứt những tấm hình đó đi " Shuu nhận ra vật Ayato đang cằm trên tay là tấm hình của Yui
" Đó là chuyện của tôi " Ayato..
" Vậy cũng đừng quan tâm chuyện của người khác " Shuu lạnh lùng bước đi
" Hứ.. gì chứ " Ayato cáu rồi cũng bỏ đi
Ayato, anh đi trên con đường dẫn ra thế giới loài người.. vẫn như mỗi ngày ..vẫn cố hi vọng tìm thấy cô, vẫn hi vọng được gặp cô một lần nữa
Bỗng anh thấy một con Ma Cà Rồng khát máu đang liên cuồng hút máu một thiếu nữ..
Anh bước đến gần..
" Ai đó " người đó cảm nhận được Ayato đang bước đến..
" Đây không phải nơi cho nhóc chơi đâu, biến " Âyto
" Nhóc, ngươi hơi lễ phép với ta đấy " người đó xoay qua
" YUI " .. ???
Hết Chap 16.