" RẦMMM!!!" - Tiếng đập bàn chói tai vang lên, người đàn ông tóc trắng với đôi mắt nảy lửa đưa mắt nhìn chằm chằm lấy anh em họ trong có vẻ rất tức giận.
" KHÔNG THỂ NÀO ĐƯỢC!! Cả hai bên gia tộc đã có hôn ước từ lâu, không thể chỉ vì một đứa con gái mà con có thể làm mất thể diện gia tộc chúng tộc như vậy, mặt mũi của ta phải để đâu chứ!!!!" - Tougo hung hăng quát, chỉ ngón tay thẳng vào cô, tính ông trầm, từ đó đến nay ít khi nào la mắng anh em họ trừ khi họ mắc phải một sai lầm nào đó quá lớn, thế mà giờ ông lại trông rất mất bình tĩnh.
" Ông có tư cách để nói đến hai từ "thể diện" sao. Khi bắt chúng tôi phải sống trong một tình yêu giả dối!!" - Subaru bức xúc lên tiếng, đời này chỉ muốn cùng người mình yêu sống chết không rời, lẽ nào nó lại quá khó khăn hay sao, thay vì đó, ông lại vì thể hiện, quyền lực gia tộc mà bắt ép anh em họ phải kết hôn với một người mà mình không hề có bất kỳ tình cảm nào.
" Hồ đồ, vì tương lai gia tộc ta, hy sinh chuyện nhỏ để làm chuyện lớn thì có gì là sai." - Ông đáp
" Sao!? Chuyện nhỏ!? Vì tương lai gia tộc!? Thế thì chúng tôi xin nhường chuyện vĩ đại này lại cho ông đấy." - Raito nói không một chút lo sợ
" CON....!!!!" - Tougo tức đến mức không thể nói thêm lời nào
" Nhiều lời với ông ấy làm gì, vấn đề chính mà tôi muốn nói với ông là Julia, cô ấy vốn đã có vị hôn thê khác rồi, mà đấy còn lại chính là Carla Ripia, con trai cưng của bá tước Reddo. Ông nghĩ mình có thể địch lại nổi sao!!" - Shuu lên tiếng giải bày sự thật, điều anh đang nói đến không có nghĩa là Tougo khiếp sợ bởi Reddo, mà là ông hiểu rõ tính khí của Reddo, tàn độc đến đâu, chỉ vì một chuyện nhỏ ông sẽ không màn tàn sát biết bao nhiêu mạng người vô tội, Tougo thật sự không muốn nhìn thấy những chuyện như thế xảy ra nên không bao giờ muốn đụng hay gây sự với ông ta.
" Hứ!!! Chuyện đó sao có thể xảy ra được, con nghĩ ta sẽ tin vào những điều con vừa nói sao.. "
" .... " - Yui rung sợ, đưa tay báu chặt lấy chiếc váy của mình, cô rục mặt không dám ngước nhìn ông
" Đừng sợ..." - Kanato nắm chặt lấy đôi tay cô đang không ngừng rung rẩy
" Cứ mặc kệ ông ta, thật sự thì vẫn là sự thật.. rồi đến một ngày nào đó, nó cũng sẽ sáng tỏ mà thôi." - Shuu lạnh lùng đưa mắt khẽ nhìn ông, đôi mắt đỏ buốt giá như muốn nuốt chửng lấy Tougo.
" Cô không biết liêm sỉ à!????" - Tougo chụp nhanh lấy cánh tay cô kéo mạnh về phía mình, hai cặp mắt lạnh lùng va nhau, Tougo dùng sức siết chặt lấy đôi bàn tay mỏng mảnh của cô, như đối với một người đã trải qua hết những nỗi đau trong thiên hạ như cô.. thì điều này có gì mà đáng sợ.
" Ừ nhỉ, mình làm gì còn liêm sỉ...!??"
" Đừng có mà quá đáng." - Shuu kéo ngay cô về phía mình, đưa đôi mắt tức giận nhìn ông, đôi mắt đỏ ngầu như một con hổ dữ, còn lòng bàn tay thì siết chặt vào nhau..
" Đừng mà..!!!" - Yui mệt mỏi nói, giọng nói cô bỗng trở nên nặng nề lạ thường, cô cố gắng đưa tay ngăn cản Shuu, cô không muốn gây ra thêm phiền phức cho họ nữa, chưa được bao lâu thì bỗng Yui buông tay, ngất ngay vào lòng Shuu.. khiến cho anh em không ngừng bấn loạn.
" YUIII!!!"
.
.
.
" Cô ấy sao rồi." - Ayato không ngừng lo lắng, cứ khăng khăng giữ chặt lấy cánh tay cô không rời, anh xoay sang hỏi Reiji về tình trạng của cô.
" Không cần phải lo, chỉ là do vết thương cũ chưa lành, cộng thêm việc cô ấy bị thiếu dinh dưỡng khá trầm trọng, mệt mỏi quá nên mới ngất đi như thế." - Reiji khàn giọng đáp trả
" Là bọn anh không tốt, không chăm sóc được cho em." - Ayato dịu dàng đưa tay sờ nhẹ lên khuôn mặt cô đỏ bừng, nhìn thấy cô như thế anh không ngừng trách khứ bản thân mình bao lâu quá đã không chăm sóc cô chu đáo.
" Ông đã vừa lòng chưa hả!??" - Với cái tính nóng nảy của Subaru thì đời nào mà chịu bỏ qua cho ông, anh giận dữ nói
Tougo không đáp bình tĩnh ngồi trên chiếc ghế gỗ cạnh gốc tường suy nghĩ, ông vẫn chưa hiểu lắm những câu mà Shuu vừa nói khi nãy, Julia có vị hôn phu mới là sao??, quan hệ giữa ông và gia tộc Aoyama rất tốt, không bao giờ có chuyện ông ấy lại tự tay cắm sừng lên ông mà lại còn cùng với kẻ thù không độ trời chung của hai người họ, mọi chuyện càng ngày càng đi sâu vào bế tắc, đúng thật là phiền phức mà. Sau một hồi suy nghĩ miệt mài, ông đứng dậy kẽ bước đến chiếc bàn có để một chiếc điện thoại cỗ.. xoay xoay những con số ông gọi ai đó để làm rõ mọi chuyện.
" À.. xin chào, là tôi Tougo đây, xin lỗi vì đã làm phiền ông vào giờ này, như vào buổi họp mặt chính trị sắp tới tôi mong ông có thể mang Julia theo và cả người con rễ tương lai của ông nữa, tôi muốn cùng ông làm rõ mọi chuyện." - Ông vừa dứt lời liền ngay lập tức cúp máy không để Kesumada giải thích lời nào, ông quay lưng chỉnh lại chiếc cà vạt rồi trầm giọng nói..
" Tạm thời thì ta sẽ cho phép nó ở lại đây, cho đến khi tất cả mọi việc sáng tỏ, nếu những lời các con nói có nửa câu giả dối, ta sẽ không tha cho nó đâu, xem các con dám làm gì ta." - Ông lạnh lùng vụt nhanh đi như một cơn gió mùa đông lạnh lẽo.
" Ông dám.." - Ayato nóng giận bật dậy quát
Shuu lập tức đưa tay cảng anh ra rồi đáp: " Có chuyện gì mà ổng không dám chứ, tốt nhất là ta đừng nên thách thức ông ta."
.
.
.
.
Quay lại với chuyện tình ngọt ngào của Julia và Carla thôi nào.
Carla đang ngồi thư giãn ở lang cang, đôi mắt với đày những cuộn băng trắng đang hướng ra phía