Thật sự có thể điên rồi.
Thời điểm lúc trước khi nàng còn làm sát thủ, mỗi lần làm xong nhiệm vụ trở về, bọn họ đều cũng tự mình nhốt mình --
Ổn định lại một chút tâm tình, cũng là khôi phục lại một chút.
Nhưng này bất quá cũng chỉ là vài cái giờ, nhiều nhất cũng chỉ là một ngày......
Đông Phương Ngữ Hinh không dám tưởng tượng, một đứa nhỏ nhử vậy, bị giam ở phòng tối lâu như vậy làm thế nào mà vượt qua được.
Nhưng xem biểu cảm của U Huyền lại cực kì tự nhiên, tựa hồ đã thành thói quen .
“Ngươi rất tuyệt ......”
Đông Phương Ngữ Hinh cổ vũ nói.
“Kia Tiểu Hoan Hoan thì sao? Thời điểm bé làm việc sai, ngươi trừng phạt bé thế nào?”
U Huyền rất hiếu kỳ, Tiểu Hoan Hoan còn nhỏ như vậy, nhưng Đông Phương
Ngữ Hinh cho hắn cảm giác thật ôn nhu, hẳn là sẽ không quá đáng như vậy đi?
“Tiểu Hoan Hoan rất thông minh, rất ít mắc lỗi, cho dù là
thời điểm làm sai, chỉ cần bé tự nhận thức được chính mình đã sai là
được rồi, đấy là còn chưa tính, tiểu hài tử luôn muốn được sủng ái, thế
nào lại có thể trừng phạt đây?”
Nàng, tựa hồ không đối với Tiểu Hoan Hoan trừng phạt cai gì a.
Trừng phạt nho nhỏ cũng không tính là cái gì, nhưng tuyệt đối sẽ không thật nghiêm khắc.
“Có mẫu thân thật tốt......”
U Huyền có chút hâm mộ, bất quá nghĩ tới Tiểu Hoan Hoan có một mẫu thân như vậy, hắn lại vì bé cảm thấy cao hứng .
“Ha ha, U Huyền, tại sao không thấy mẫu thân của ngươi a?......”
Tựa hồ, nữ nhân của U Minh vương không ít, nhưng......
Mẫu thân của U Huyền , chưa bao giờ nghe nói qua.
“Mẫu thân.... ....... sớm đã chết......”
Khuôn mặt U Huyền bỗng nhiên trầm xuống, Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu
hổ, nàng không biết U Huyền đã không còn mẫu thân ,,
“U Huyền, ta...... Thực xin lỗi......”
“Không có việc gì...... Kỳ thật, người của U Minh giới, cho tới bây giờ đều
không nhắc tới mẫu thân ta , lúc đầu ta cũng không biết, đến sau này
mới nghe bọn họ nói qua, mẫu thân sau khi ta liền chết ......”
Khó sinh nên mới chết sao?
Như thế có chút kỳ quái , U Minh Vương
này có bản lãnh khởi tử hồi sinh , như thế nào lại để mẫu thân U Huyền chết ?
Đông Phương Ngữ Hinh muốn tiếp tục hỏi thêm một chút, nhưng thấy tâm
tình của U Huyền không tốt, nàng biết là hắn đau khổ, chỉ có thể cố
nén tò mò không hỏi đến .
“Kỳ thật, U Minh vương cũng rất đau ngươi , U Huyền, đừng khổ sở......”
U Huyền gật gật đầu, hai mắt hắn gắt gao nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, thử hỏi:
“Ta muốn theo Tiểu Hoan Hoan kêu ngươi là mẫu thân, có thể không?”
Hắn hảo hi vọng có một cái mẫu thân.
Nhưng là, không có, sinh mệnh của hắn, chỉ có sự nghiêm khắc của phụ thân.
Hắn vẻ mặt mong đợi nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh có vài phần khó xử.
U Huyền có phụ thân, nếu hắn kêu chính mình là mẫu thân, kia......
Lại nói , hắn muốn theo Tiểu Hoan Hoan kêu nàng là mẫu thân, kia nếu
nàng đồng ý , chẳng phải là cũng liền đồng ý chuyện của Tiểu Hoan Hoan
cùng U Huyền sao?
Tiểu Hoan Hoan mới năm tuổi, không nên sớm như vậy đã bị định chung thân .
Hơn nữa, U Minh giới, cũng không phải một lựa chọn vô cùng tốt --
“U Huyền, ngươi lại không nghe lời ?”?
Ngay tại thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh đang khó xử thì một đạo thanh
âm lạnh buốt truyền tới, hai người đồng thời nhìn qua, là U Minh vương.
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu không nhìn hắn, U Huyền còn lại là sợ tới mức cúi đầu, hắn vẫn luôn có chút sợ người phụ thân này.
“Ta......”
“Trở về!!”
U Minh vương sắc mặt nghiêm khắc nói.