Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Kiêu Ngạo Như Thế


trước sau

Tiểu nha đầu cũng chưa lớn lên đâu, nếu hắn cứ như vậy, chờ tới lúc lớn rồi, hắn còn nhận thức người phụ thân này nữa sao?

Chỉ là, hắn cũng chỉ có một đứa nhỏ như vậy.

Chết tiệt, đứa nhỏ này thiên phú không sai, chính là không dứt được chuyện tình cảm .

U Minh vương nhìn bọn họ, đội trưởng thị vệ kia cũng không dám lộn xộn, chỉ có thể cùng nhau nhìn, nhìn người bên kia cùng nhau phá trận.

“Đúng rồi, ngươi có thể nói cho Mẫn Bá Thiên một tiếng, nói là Uất Trì Tà Dịch đến ......”

U Minh vương bỗng nhiên mở miệng, đội trưởng thị vệ sửng sốt một chút, chợt hiểu được.

Mẫn Bá Thiên cùng Uất Trì Tà Dịch, hoặc là nói là cùng người Thiên Thương đảo có cừu oán, U Minh vương không đi, nhưng......

Mẫn Bá Thiên nếu biết, hắn sẽ bỏ qua một cơ hội rối như vậy sao?

“Không cần nói rõ ràng , để hắn không cẩn thận nghe được là tốt rồi......”

Tiếng nói U Minh vương vang lên, đội trưởng thị vệ vội vàng gật đầu, nếu như nói rất rõ ràng , ngược lại lại không tốt?

Bất quá, chỉ để lại một tiểu hài tử hộ pháp......

Nga, không phải là hai tiểu hài tử, bọn họ cũng thật sự là đủ lớn mật .

Sẽ không sợ có người tới quấy rối sao?

Mẫn Bá Thiên, tuy rằng võ công cũng không cỡ nào lợi hại, nhưng đối phó với tiểu nha đầu kia, cũng là dư dả ......

Nhưng hắn nếu là phá hư, kia điện hạ......

Đội trưởng thị vệ bất an dừng lại, xoay người hỏi:

“Vương, vậy điện hạ hắn......”

Nếu như không cẩn thận là đả thương đến điện hạ, chẳng phải là liền rất phiền toái sao?

“Hắn chết không được......”

Tiểu tử đáng chết, luôn không đem lời nói của chính mình để ở trong lòng, nên cho hắn một chút giáo huấn .

Đội trưởng thị vệ biết U Minh vương đã tức giận, bất quá......

Biện pháp của U Minh vương rất nhiều, hắn nói , tổng không có sai .

Điện hạ sẽ phải ăn chút đau khổ, nhưng U Minh vương cũng sẽ không để hắn gặp chuyện không may --

“Tiểu Nhạc Nhạc, hảo nhàm chán a, căn bản liền không có người đến a......”

Tiểu Hoan Hoan nhìn nhìn bốn phía, tìm một nơi tương đối bí mật để ẩn nấp, quan sát , tựa hồ chỗ này giống như cấm địa, rất ít có người đi qua.

U Minh vương này, đối với
chính mình cũng quá yên tâm đi, hắn liền như vậy khẳng định, kết giới của hắn lợi hại như vậy sao?

Hừ, một hồi liền phá kết giới này của hắn, cứu ra mẫu thân ra.

Tuy rằng thật nhàm chán, nhưng Tiểu Hoan Hoan không dám có chút thả lỏng, bởi vì lần này liên lụy đến mạng của mẫu thân a.

“Tiểu Hoan Hoan, ta cảm thấy cũng rất nhàm chán, bất quá, chúng ta cũng không thể lơi lỏng a......”

Tiểu Nhạc Nhạc một mặt ngưng trọng, thời gian hắn sống rất dài, tự nhiên cũng hiểu được nếu đột nhiên có người tới quấy rầy đối với mọi người nhất định có ảnh hưởng.

Người ở bên trong, đều là người thân nhất Tiểu Hoan Hoan, hắn không thể để cho bọn họ xảy ra chuyện gì .

“Ân, ta biết...... Hi vọng, mẫu thân không có việc gì đi......”

Tiểu Hoan Hoan cũng thận trọng gật gật đầu, chính là bé vừa gật đầu xong, liền cảm giác được có người đang đến gần rồi.

“Là ai?”

Hoan Hoan giật mình một cái, hai mắt quét về phía người bên kia.

Người đến , là một nam nhân.

Mẫn Bá Thiên......

Người này, Tiểu Hoan Hoan nhận thức.

Không thể tưởng được U Minh vương không tới, nhưng Mẫn Bá Thiên lại đi tới .

“Ha ha, tiểu nha đầu, liền chỉ có mình ngươi một người là có thể hộ pháp sao?”

Mẫn Bá Thiên nhìn thấy Tiểu Hoan Hoan liền vui vẻ kêu to, hắn nghe nói có người muốn cứu ra Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng......

Từ nơi này hắn đã nhìn thấy bọn họ đang làm cái gì. Đây chính là cơ hội vô cùng tốt.

Hắn đã cho người đi thông tri U Minh vương, chính hắn cũng dùng tốc độ nhanh nhất đi qua .

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện