Tần Tuyết Như lập tức hờn dỗi: "Ngũ điện hạ đưa gì Như Nhi tự nhiên thích, chỉ là đồ vật của đại điện hạ tặng lại là đồ vật mà Như Nhi thích nhất."
Lời này có vài phần ái muội, kiếp trước Tần Tuyết Như gả cho đại hoàng tử Mộ Phượng Thiên, tuy rằng cuối cùng Mộ Phượng Thiên không có ngồi lên được ngôi vị hoàng đế, nhưng Tần Tuyết Như đi theo Mộ Phượng Thiên cũng là hưởng hết tất cả vinh hoa phú quý.
Hôm nay, Tần Tuyết Như muốn bày ra hết tất cả tài năng, bởi vì đám hoàng tử đều bỏ ra tâm tư để tặng lễ cho nàng, nên nàng ta rất hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Tần Thư Dao nhìn thấy, trong mắt thoáng qua trào phúng, nàng đi tới trước mặt Mộ Thiếu Dục, nhẹ giọng nói: "Lần trước đa tạ tam điện hạ liều mình cứu giúp." Sau đó lại cung kính cúi người thi lễ.
Tần Tuyết Như không biết Tần Thư Dao đã sớm gặp qua Mộ Thiếu Dục, hơn nữa hành vi cử chỉ lúc này của nàng tự nhiên lại đúng mực, hoàn toàn không gò bò khẩn trương như trước kia.
Tần Tuyết Như còn tưởng là nhìn thấy bộ dạng lo lắng sợ hãi của Tần Thư Dao, không nghĩ tới lại thất vọng rồi.
Nàng ta che giấu thất vọng trên mặt, lại cười nói: "Thì ra là chuyện tam điện hạ cứu tổ mẫu, Như Nhi cũng đa tạ tam điện hạ."
Sau đó lại nói với Tần Thư Dao; "Tỷ tỷ, khách nhân đều đến đông đủ rồi, như vậy xin mời tỷ lên biểu diễn một điệu múa đi. Vừa rồi tỷ đã đáp ứng ta nha!"
Trong giọng nói của Tần Tuyết Như mang theo một chút hoạt bát cùng đáng yêu, làm cho người ta không cảm giác được nàng ta đang gây khó dễ.
Nếu là Tần Thư Dao kiếp trước, thì có lẽ nàng sẽ thật sự lo lắng, sợ hãi, sẽ thật sự như ý nguyện của Tần Tuyết Như, xấu mặt trước mặt mọi người.
Nhưng mà nàng đã không còn là Tần Thư Dao yếu đuối lại vô năng của kiếp trước rồi, nên múa điệu múa thế nào? Nàng đã dám đến, tất nhiên là đã sớm chuẩn bị tốt.
Hôm nay, nàng muốn chiếm hết sự nổi bật của Tần Tuyết Như, nàng muốn để cho Tần Tuyết Như hối hận không kịp, nàng muốn để cho tất cả mọi người trong kinh thành đều biết đến đại tiểu thư của Tần gia là Tần Thư Dao, mà không là Tần Tuyết Như.
Trên mặt của Tần Thư Dao vẫn duy trì nụ cười hòa nhã như trước, nàng cười gật gật đầu: "Hôm nay là sinh nhật của muội, tự nhiên là muốn múa một điệu, chỉ là muội chờ một chút, bây giờ tỷ tỷ đi thay một bộ vũ y."
Nói xong lại cúi người thi lễ với đám người hoàng tử cùng công chúa.
Qua thời gian một nén nhang, Tần Thư Dao mặc một thân váy đỏ thẫm, trên đầu cài một cây trâm ngọc được chạm khắc hoa lan, có vẻ ôn nhu lại thiên kiều bá mị, làm cho mắt người khác sáng ngời.
Dáng vẻ của Tần Thư Dao vốn đã kiều mỵ, chỉ là kiếp trước nàng thiếu tự tin, tính cách lại yếu đuối, cho nên vẻ kiều mỵ của nàng trở nên tầm thường.
Mà lúc này Tần Thư Dao đã bày ra hết tất cả vẻ kiều mỵ của nàng, điều này làm cho Tần Tuyết Như một lòng muốn nàng xấu mặt chấn động.
Giật mình không chỉ có bản thân Tần Tuyết Như, còn có hoàng tử cùng công chúa đều hơi chút kinh ngạc, bọn họ chưa từng thấy có một thiếu nữ mặc xiêm y đỏ thẫm mà có thể kiều mỵ động lòng người như thế.
Theo tiếng đàn vang lên, Tần Thư Dao cũng bắt đầu nhẹ nhàng múa lên, điệu múa này giống như là một đóa hoa sen nở rộ. Nàng linh hoạt đứng ở trên chiếc lá hoa sen lớn, nhẹ nhàng múa lên, thân mình nhẹ xoay cùng vũ đạo tuyệt đẹp, khiến mọi người khiếp sợ.
Đây là điệu múa phi phượng (phượng xoay) thất truyền đã lâu, là từ một nữ tử thanh lâu tự nghĩ ra, thân mình nhất định phải nhẹ mới có thể múa, vì vậy điểm đặc biệt của điệu múa này là nhẹ xoay tròn trên chiếc lá sen.
Mà chiếc lá sen đó đều có mấy vũ nữ giữ xung quanh, Tần Thư Dao nhẹ xoay tròn trên chiếc lá sen, giống như một con hồ điệp đang vui chơi bay lượn, hoặc là vui đùa ở trên chiếc lá sen, hoặc là xoay tròn.
Điệu múa này sở dĩ thất truyền, là bởi vì nó yêu cầu rất hà khắc đối với người múa, người học múa cần phải gầy, mới có thể đứng ở trên lá sen.
Điệu múa đã kết thúc, Tần Thư Dao cũng bày ra hết tài năng, mà Tần Tuyết Như lại buồn bực không thôi.
Tất cả mọi người đều ngây người, thẳng đến khi Tần Thư Dao đứng ở trước mặt bọn họ, Tần Tuyết Như mới hồi phục lại tinh thần, kinh ngạc trên mặt cùng vẻ mặt đố kị vẫn chưa kịp che giấu, đều rơi vào trong mắt của Tần Thư Dao.
Lần đầu tiên Bát công chúa Mộ Phương Hoa nhìn thấy điệu múa này, nàng cũng đã nghe nói qua, lại chưa bao giờ thấy có người múa điệu múa phi
phượng này, vui mừng kêu lên: "Làm sao ngươi biết điệu múa này?" Nói xong lại quay đầu nhìn về phía Tần Tuyết Như, trong giọng nói có chút trách cứ: "Như Nhi sao không thấy ngươi nói qua chuyện này vậy!"
Tần Tuyết Như âm thầm cắn môi dưới, nỗ lực giấu đi oán hận cùng đố kị trong lòng, nàng mỉm cười đi đến trước mặt Tần Thư Dao, cười nói: "Tỷ tỷ thật sự là đa tài đa nghệ, sao trong ngày thường muội không thấy tỷ múa điệu múa này, có phải là tỷ tỷ vụng trộm lén học đúng không?"
Trong giọng nói của nàng mang theo một chút hoạt bát cùng đáng yêu, làm cho người ta không cảm giác được là đang gây khó dễ.
Nhưng mà những lời này lại ẩn chứa rất nhiều ý nghĩa, nếu Tần Thư Dao nói đúng, như vậy người khác sẽ cảm thấy nàng tâm cơ thâm trầm, không tin được phụ mẫu của chính mình, còn vụng trộm học múa bên ngoài, hoặc có lẽ là đang tìm một ít nữ tử thanh lâu đến dạy múa.Die nd da nl e q uu ydo n
Dù sao đại đa số nữ tử múa giỏi đều có xuất thân thanh lâu.
Tần Thư Dao nhưng không có nửa điểm xấu hổ cùng khó xử, trên mặt nàng vẫn là nụ cười hòa nhã: "Muội muội đã quên sao? Thời gian trước muội muội đặc biệt kêu phụ thân mời người đến dạy múa, tỷ tỷ cũng muốn học, cho nên vụng trộm đi theo học một chút."
Trong những lời này có ý nói địa vị của nàng ở Tần gia, một đích trưởng nữ vậy mà không thể quang minh chính đại học múa, còn phải vụng trộm học múa, chứng minh rằng nàng ở Tần gia gặp quá nhiều khó khăn cực khổ.dieendaanleequuydonn
Tần Tuyết Như không nghĩ tới Tần Thư Dao lại vụng trộm học múa, đúng là khoảng thời gian trước Tần Lương có mời một vũ nương đến dạy múa, cũng đúng là điệu múa phi phượng này. Chỉ là vì thân hình nàng không gầy, hơn nữa học điệu múa phi phượng này quá mệt, cho nên Tần Tuyết Như liền buông tha.
Không nghĩ tới lại bị Tần Thư Dao học được, trong lòng nàng thầm hận không thôi.
Thực ra điệu múa này là Tần Thư Dao học ở kiếp trước, sở dĩ phải đi học điệu múa này cũng là bởi vì muốn lấy lòng Hàn Thế Quân, muốn để Hàn Thế Quân càng yêu nàng hơn.
Nhưng mà khi Tần Thư Dao chịu nhiều đau khổ rốt cuộc cũng học xong điệu múa này, lại phát hiện Hàn Thế Quân điên loan đảo phượng với Tiết Nhã. (điên loan đảo phượng là gì m.n tự hiểu nhé)
Tần Tuyết Như thấy Tần Thư Dao nói hợp lý, cũng không lại dây dưa, lại thấy Mộ Phương Hoa có chút mất hứng, liền lôi kéo tay của Mộ Phương Hoa cười nói: "Không phải là thời gian trước ta đã nói cho công chúa, có một vũ nương mới tới hiểu được điệu múa này, nhưng khi đó ngươi còn bận chơi con dế của ngươi, hoàn toàn không để ý đến ta mà."
Mộ Phương Hoa suy nghĩ hình như là có chuyện như vậy, cho nên liền không tức giận nữa.
Tần Tuyết Như lại nhân cơ hội lấy lòng nói: "Nếu ngươi thích, ngày mai cho đại tỷ ta đến dạy công chúa thì thế nào?"dien⊰⊱dan⊰⊱le⊰⊱quy⊰⊱don
Mộ Phương Hoa có tiếng là ngang ngược vô lý, Tần Tuyết Như giới thiệu Tần Thư Dao cho Mộ Phương Hoa, muốn Mộ Phương Hoa cố ý gây khó khăn cho Tần Thư Dao. Hơn nữa ở trong đầu Tần Tuyết Như, Tần Thư Dao là người ngu dốt không hiểu lấy lòng người khác, Mộ Phương Hoa lại là nữ nhi nhỏ nhất của Hoàng hậu, cho nên đặc biệt yêu thương. Nếu Tần Thư Dao đắc tội với Mộ Phương Hoa, như vậy sau này Tần Thư Dao càng thêm khổ sở.
"Tốt! Dao Nhi tỷ tỷ, liền quyết định như thế, ngày mai ngươi vào trong cung dạy bản công chúa học điệu múa xoay này." Mộ Phương Hoa vẫn chỉ là một đứa trẻ, hỉ nộ ái ố trong lòng đều hiện lên toàn bộ ở trên mặt.☀D♠Đ♠LQ♠Đ☀
Tần Thư Dao tự nhiên biết ý đồ của Tần Tuyết Như, chỉ là nàng không tiện bài xích, cái này vừa là một cơ hội để tiếp cận Mộ Phương Hoa. Chỉ là nàng lộ ra vẻ mặt khó xử, do dự nói; "Dân nữ chỉ là dân thường, không thể mỗi ngày đều vào cung được.