Hàn Thế Quân ngồi trong thư phòng, nhìn bản đồ trên bàn, một đôi mày kiếm nhíu chặt.
Đứng ở bên cạnh hắn chính là Bạch Tu Sinh, Bạch Tu Sinh liếc mắt nhìn bản đồ trên bàn, vừa liếc nhìn Bạch Tu Sinh đã trầm giọng nói: "Cái bản đồ này không có vấn đề chứ!"diễnđàn✪lê✪quýđôn
"Không có vấn đề gì, hiện tại chuyện quan trọng nhất là một lưới bắt hết đám người Tam hoàng tử!" Hàn Thế Quân cảm thấy Mộ Thiếu Dục là chướng ngại lớn nhất, chỉ có trừ
hắn đi, như vậy tất cả mới tốt!
Bạch Tu Sinh cũng oán hận Mộ
Thiếu Dục vô cùng, nghe vậy lập tức gật đầu nói: "Tốt! Chẳng qua là
ngươi phải nhớ kỹ, ngươi đã đáp ứng chuyện của ta!"
Hàn Thế Quân hơi híp mắt, cười nói: "Đương nhiên sẽ không quên, chỉ cần ông làm xong tất cả mọi chuyện!"
Hai người lại bàn bạc một chút, rốt cuộc đạt được nhận thức chung, sau đó
vạch kế hoạch làm thế nào để vào kinh, làm thế nào để tấn công hoàng
cung!
Trong hoàng cung một mảnh im lặng, Tần Thư Dao lại cảm giác có chút đứng ngồi không yên, Tĩnh Thu sai người bưng canh gà lên, ôn
nhu nói: "Trắc phi nương nương, người cũng nên ăn một chút đồ ăn!"
Tần Thư Dao khẽ cau mày, trong khoảng thời gian này nàng nôn lợi hại, chỉ
cần vừa nhìn thấy thứ gì dầu mỡ là rất khó chịu, nhìn thấy chén canh gà, Tần Thư Dao càng cảm thấy rất khó chịu, vội vàng lắc đầu nói: "Nhanh đổ thứ này đi!"
Nói xong, lập tức xông ra ngoài, cho đến khi cảm
giác được không khí thoải mái bên ngoài, không còn cảm giác dầu mỡ nữa, Tần Thư Dao mới cảm thấy thoải mái một chút!
Kiếp trước nàng cũng từng nôn như vậy, mặc dù Tần Thư Dao cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhìn chén canh bị cung nữ bưng đi, Tần Thư Dao còn cảm thấy thoải mái một chút!
Tần Thư Dao cảm thấy trong phòng đều là mùi dầu mỡ, cho nên ở trong sân đi
lại, chợt một cung nữ vội vàng chạy đi vào, vẻ mặt nóng nảy: "Không
xong... Không xong..."
Tĩnh Thu cau mày, vội vàng quát bảo ngưng lại: "Trắc phi nương nương đang mang thai, ngươi lại dám ở chỗ này kêu loạn!"
Cung nữ kia vội vàng quỳ xuống đất, lo lắng nói: "Không xong, Hàn đại nhân mang theo binh mã xông vào cung!"
Tần Thư Dao nhíu chặt mày, nàng không nghĩ tới Hàn Thế Quân thật sự dám làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo kia, chỉ là rất nhanh khóe miệng của
nàng nở một nụ cười lạnh: "Hừ, hắn muốn mưu đoạt ngôi vị hoàng đế? Sợ là hoàng hậu không kịp đợi nữa!"
Tĩnh Thu cũng nhíu chặt mày: "Từ
trước đến nay Hàn đại nhân và hoàng hậu lui tới thân mật, lần này hoàng
hậu bị cấm chân, càng làm cho bà ta càng thêm quyết định nên vì Tứ hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế! Chỉ là bọn hắn lại quên mất hoàng
thượng và Tam hoàng tử vẫn luôn đề phòng bọn họ!"diễnđàn✪lê✪quýđôn
Tần Thư Dao hừ lạnh một tiếng, đối với Hàn Thế Quân, nàng ước gì hắn chết không toàn thây.
"Hiện tại tình hình bên ngoài thế nào?"
Bên ngoài cung Tịch Nguyệt đã truyền đến từng trận tiếng ồn ào, cung biến
lần này rất dễ để cho cung nữ và thái giám nhân cơ hội trộm đồ đi, dĩ
nhiên bọn họ cũng muốn chạy ra khỏi hoàng cung, để không bị tổn thương!
Tiểu cung nữ quỳ trên mặt đất còn có mấy phần sợ hãi: "Hiện tại ở bên ngoài
đã loạn thành một đoàn, chỉ sợ một lát nữa, Hàn đại nhân sẽ tấn công
vào!"
Lúc này, chợt một bóng người xuất hiện ở trước mặt Tần Thư
Dao, Mặc Kiếm sớm nhận được chỉ thị của Mộ Thiếu Dục, nhất định phải bảo vệ Tần Thư Dao an toàn!
"Trắc phi nương nương, phát hiện ở trong cung nội loạn, người không thể đi ra ngoài!"
Vốn đang tính toán đi ra xem một chút, Tần Thư Dao bị Mặc Kiếm ngăn lại,
Tần Thư Dao ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Mặc Kiếm, cười nói: "Cũng không
sao, chúng ta ở chỗ này nghe tin tức là được!"
Tần Thư Dao ngồi ở trong lương đình, nghe tiếng đánh nhau phía ngoài, trong lòng không có
một chút hốt hoảng, ngược lại rất bình tĩnh, chỉ cần sau khi trận nội
chiến này xong, nàng vẫn có thể bình an vô sự xuất cung, sau đó ở phủ
hoàng tử thoải mái dưỡng thai!diễnđàn✪lê✪quýđôn
Qua một hai canh
giờ, rốt cuộc bên ngoài yên tĩnh lại, Thi Vận và Tuyết Ảnh vẫn luôn bảo
vệ ở bên người Tần Thư Dao, mà Mặc Kiếm ở bên ngoài dò xét tình hình.
"Trắc phi nương nương, ta đi xem một chút bên ngoài thế nào?" Tuyết Ảnh không kịp đợi, nàng đã sớm muốn đi ra bên ngoài xem một
chút!
Tần Thư Dao cũng muốn biết tình hình bên ngoài như thế nào, liền gật đầu một cái ngầm cho phép!
Tuyết Ảnh được đồng ý, lập tức ra khỏi cung Tịch Nguyệt.
Chỉ là chốc lát sau, Tuyết Ảnh lại đi vào, cười nói: "Trắc phi nương nương, không cần lo lắng! Những tặc tử kia đã bị hoàng thượng và Tam hoàng tử
bắt lại!"
Tần Thư Dao nghe vậy trong lòng vui mừng, trên mặt cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, chẳng qua là nàng vẫn không đứng lên, ở
chỗ này lẳng lặng chờ tin tức!
Bên ngoài cung Tê Phượng, khắp nơi đều xuất hiện đầy binh mã! Hoàng hậu ăn mặc cực kỳ long trọng, trên mặt trang điểm tinh xảo, bà ta từng bước từng bước đi ra, thấy Mộ Thiếu Dục đứng đầu thì không khỏi híp mắt lại!
"Hừ, thật to gan!" Mặc dù trong lòng hoàng hậu sợ hãi và thấp thỏm, nhưng trên mặt vẫn sắc bén vô cùng!
Mộ Thiếu Dục nhìn chằm chằm hoàng hậu, hắn biết hài tử trong bụng Tần Thư
Dao là do hoàng hậu hại chết, cũng biết hoàng hậu từng nhiều lần phái
thích khách tới ám sát mình!
"Hàn Thế Quân đã bị bắt! Phụ hoàng ra lệnh cho ta tới bắt ngươi quy án!" Giọng nói của Mộ Thiếu Dục rộ ra lạnh lẽo!
Nụ cười của hoàng hậu biết mất, sau đó hừ lạnh một tiếng: "Đồ vô dụng, quả nhiên là đồ phế vật!"
Mộ Thiếu Dục vung tay lên, lập tức có binh mã vọt lên, nhưng lúc này hoàng hậu lại kêu to lên: "Ai dám động đến Bổn cung?"
Thị vệ xung quanh lập tức ngừng lại, nghi ngờ nhìn Mộ Thiếu Dục, mà khóe
miệng của Mộ Thiếu Dục lại nở nụ cười nhàn nhạt, lạnh lùng nói: "Ai có
thể bắt được hoàng hậu, Bản hoàng tử có thưởng!"
Hoàng thượng đã
ra lệnh, mặc kệ sống hay chết, chỉ cần bắt được hoàng hậu là được!
Chuyện này cũng nói lên hoàng thượng đã hết tình nghĩa với hoàng hậu, mà hoàng hậu làm chuyện này cũng đáng bị tội chém đầu!
Lời này vừa nói ra, thị vệ xung quanh xông tới lần nữa!
Sắc mặt hoàng hậu đại biến, vội vàng hô lớn: "Bổn cung muốn gặp hoàng
thượng, Bổn cung muốn gặp hoàng thượng! Các ngươi không thể bắt Bổn
cung, Bổn cung muốn gặp hoàng thượng..."
Bên cạnh bà ta còn có mấy thị vệ trung thành, cũng rối rít vây ở trước người hoàng hậu, sau đó bảo vệ hoàng hậu!
Vậy mà hoàng hậu chợt ngửa đầu cười phá lên: "Bổn cung đi theo hoàng thượng nhiều năm như vậy, ông ta cũng không muốn đến nhìn mặt Bổn cung một lần cuối cùng!"
Tiếng cười của bà ta lộ ra nồng đậm thê lương và tuyệt vọng, Mộ Thiếu Dục hơi nhíu mày một cái.
"Trở về nói cho hoàng thượng, bỏ qua cho Liệt Nhi và Hoa Nhi, bọn họ đều là cốt nhục hoàng thượng!"
Hoàng hậu không yên tâm chính là Mộ Tử Liệt và Mộ Phương Hoa, đáng lẽ đều là
hoàng tử và công chúa cao cao tại thượng, nhưng bây giờ bà ta đoạt vị
thất bại, nhi tử và nữ nhi của bản thân sợ là sẽ bị dính líu
đến!
Chợt, hoàng hậu rút một thanh trường kiếm từ bên hông của một thị vệ bên cạnh, sau đó để ở trên cổ của mình, cười lạnh một tiếng: "Bổn cung sinh ra là hoàng hậu, chết cũng là hoàng hậu!"
Nói xong, bà ta dùng sức cứa trên cổ một cái, sau đó ngã xuống đất mà chết...