Tần Thư Dao cũng có
chút khiếp sợ với tin tức này, mặc dù hôm đó Mộ Thiếu Dục từng nói với
nàng, sẽ không tìm thêm những nữ nhân khác! Lại không nghĩ rằng Mộ Thiếu Dục sẽ dứt khoát làm như vậy, để đám người Hiền phi hoàn toàn không còn kịp quấy nhiễu nữa, đã thành kết quả cuối cùng!
Bởi vì sợ Tần lão phu nhân lo lắng, cho nên ở mấy ngày trước lễ mừng năm mới, Tần Thư Dao đặc biệt trở về nhà mẹ một chuyến!
Vinh Thọ đường.
Tần lão phu nhân nắm thật chặt tay Tần Thư Dao, nhẹ giọng thở dài nói: "Vốn đang lo lắng cháu bị phế, lại không nghĩ rằng cháu nhân họa được phúc!"
Tần Thư Dao cười nói: "Tổ mẫu đừng lo lắng, không phải cháu đang tốt sao!"
Trong Vinh Thọ đường cũng chỉ có hai bà cháu bọn họ, nói chuyện cũng không có kỵ gì!
Từ lần Mộ Thiếu Dục sai người bắt giam Tần Tuyết Như đó, Ngô thị không
muốn lại thấy Tần Thư Dao, mỗi lần Tần Thư Dao trở về phủ bà ta cố ý giả bộ bệnh. Về phần Tần Tuyết Như, có lẽ là bởi vì bị dạy dỗ, hoặc là bởi
vì không cam lòng, nàng ta cũng giống Ngô thị, mỗi lần Tần Thư Dao trở
về phủ, cả hai đều giả bộ bệnh!
Tần Thư Dao cũng không có ý kiến
gì, rất nhiều chuyện ngay cả nàng không làm gì, chỉ là một quyết định
của nàng, cũng đã thay đổi rất nhiều so với kiếp trước!
Kiếp này
Tần Tuyết Như không thể nào tương kính như tân với Mộ Phượng Thiên được
nữa, cũng không biết là người nào, nói chuyện ác của Tần Tuyết Như làm
ra ngoài, vốn Mộ Phượng Thiên đã muốn từ hôn, nhưng vẫn khổ nổi không
tìm được bất kỳ lý do gì, hiện tại chuyện ác của Tần Tuyết Như bay đầy
trong kinh thành, Mộ Phượng Thiên cũng nhân cơ hội để hoàng thượng hạ
chỉ hủy cửa hôn sự này!
Bây giờ Tần Tuyết Như buồn bực không
thôi, hiện tại nàng ta đang hối hận, ban đầu không nên chán ghét Mộ
Phượng Thiên đi phương Bắc, hiện tại ngay cả muốn đi nàng ta cũng đi
không được! Mà tuổi của nàng ta cũng càng lúc càng lớn, muốn tìm thêm
một mối hôn sự thích hợp sợ là khó càng thêm khó!
Mặc dù trong
khoảng thời gian này, Ngô thị vẫn mang theo nàng xuất hiện trong các
buổi yến tiệc, nhưng người khác luôn nói Tần Tuyết Như sau lưng, ai cũng không hy vọng con dâu tương lai hoặc là thê tử đã từ bị vũ nhục, hay
một nữ nhân muốn giết đại tỷ của mình cả!
Ngô thị vì chuyện này
mà cũng ốm một vòng, mà Tần Lương cũng oán hận Ngô thị, cảm thấy Ngô thị bá đạo vô lý, dạy dỗ nữ nhi cũng không được, gần như mỗi ngày đều ở
trong phòng Vân di nương!
Về phần chuyện có liên quan đến Tần Tuyết Như ở bên ngoài, đương nhiên là do Tần Thư Dao thả ra ngoài.
Tần lão phu nhân vì chuyện này cũng có chút hao tổn tinh thần, vuốt vuốt
chân mày, nhẹ giọng nói: "Quả thật Như Nhi đáng đời, nhưng dù sao nó
cũng là nữ nhi Tần gia!"
Tần Thư Dao lập tức hiểu ý tứ của Tần
lão phu nhân, nàng cũng không trách cứ Tần lão phu nhân, dù sao Tần
Tuyết Như cũng là cháu gái của Tần lão phu nhân, ngay cả Tần Tuyết Như
làm sai nhiều hơn nữa, Tần lão phu nhân cũng không muốn cháu gái của
mình đau khổ cả một đời!
Tần Thư Dao nhíu mày một cái, nàng không muốn giúp Tần Tuyết Như, Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, Tần Tuyết
Như vẫn luôn không muốn để cho nàng tốt hơn.
"Tổ mẫu, qua hết năm cháu cũng phải đi Định Châu rồi! Tuy nói hiện tại cháu đã là Tam hoàng
tử phi, nhưng phu nhân trong kinh thành, người gia thế kém chúng ta!
Cháu cũng không thể ra sức!"
Coi như Tần Thư Dao có năng lực, nàng cũng sẽ không giúp Tần Tuyết Như!
Tần lão phu nhân nhíu mày một cái, thở dài một tiếng: "Aizz, đây cũng là
vận mệnh của nó, nếu không phải nó quá được nuông chiều thì cũng không
trở thành như thế! Thôi thôi, tuổi ta cũng đã lớn, cũng không quản những thứ này nữa!"
Tần Thư Dao biết Tần lão phu nhân cũng không thân
thiết với Tần Tuyết Như, chỉ là dù sao cũng là cháu gái của Tần lão phu
nhân, cũng không thể bỏ mặc, cho nên mới nói với Tần Thư Dao chuyện này! Tần Thư Dao cũng rất rõ ràng, cho nên cũng không làm khó Tần lão phu
nhân, nói một lý do, để Tần lão phu nhân cũng có thể đi chặn miệng Ngô
thị!.
"Tổ mẫu, người cũng đừng lo lắng những
thứ này! Có câu nói, con cháu có phúc của con cháu! Cháu lo lắng sau khi cháu đi Định Châu, Cầm Nhi gả cho Tô gia, bà phải cô đơn!" Tần Thư
Dao
cười nói đùa.
Tần lão phu nhân khẽ cười gõ trán Tần Thư Dao một
cái, cười mắng: "Đồ không tim không phổi, dưới gối ta còn có tôn tử,
không sợ!"
Thấy Tần lão phu nhân thoải mái như vậy, Tần Thư Dao
cũng yên tâm, lại tán gẫu với Tần lão phu nhân trong chốc lát nữa, nha
hoàn bên cạnh Tần Lương tới truyền lời, để Tần Thư Dao đi một chuyến đến thư phòng!
Tần Thư Dao và Tần Lương không có tình cảm thâm sâu,
kể từ khi Tần Thư Dao gả cho Mộ Thiếu Dục, Tần Lương cũng càng ít quan
tâm Tần Thư Dao.
Cho nên khi Tần Thư Dao nghe được Tần Lương muốn thấy mình, không khỏi ngẩn người, sau đó thì hiểu được, lần này trở về
phủ, tại sao Tần Lương lại gọi mình, nàng đứng lên, cười nói với Tần lão phu nhân: "Đợi lát nữa cháu sẽ về, lần này sau khi trở về phải chờ tới
qua hết năm mới có thời gian tới lại!"
Tần lão phu nhân cũng có
chút không nỡ, vừa nghĩ tới qua hết năm Tần Thư Dao phải đi theo Mộ
Thiếu Dục đến Định Châu, càng cảm thấy không nỡ, chẳng qua là nước mắt
ẩn chứa trong mắt, nhưng không chảy xuống, bà khẽ vỗ vỗ lên tay Tần Thư
Dao, cười nói: "Không sao, đi đi!"
Tần Thư Dao khẽ gật đầu, sau đó mang theo Thi Vận và Tuyết Ảnh ra khỏi Vinh Thọ đường!
Tần Lương vẫn luôn ở trong thư phòng chờ Tần Thư Dao, khi ông nghe được tiếng gõ ngoài cửa, lập tức lên tiếng nói: "Vào đi!"
Tần Thư Dao đẩy cửa ra, sau đó đi vào.
Tần Lương lại bảo Tần Thư Dao đóng cửa lại.
Sau khi Tần Thư Dao đóng cửa lại, liền cúi người thi lễ, hỏi: "Phụ thân tìm con tới là có chuyện gì?"
Tần Lương hơi ngẩn ra, mới nhớ tới hai phụ tử bọn họ rất ít tâm sự, không
khỏi có chút tiếc nuối: "Tìm con tới cũng không có chuyện gì quan trọng, chẳng qua là có mấy chuyện muốn dặn dò!" Nói xong, Tần Lương dừng một
chút, lại nói: "Ta biết bây giờ con đã là Tam hoàng tử phi, mặc dù Tam
hoàng tử không bổ sung nghi thức gì, nhưng cũng nhớ lấy không thể vì vậy mà ngang ngược càng rỡ, tránh cho chọc Tam hoàng tử bất mãn!"
Đối với chuyện này, trong lòng Tần Thư Dao đã sớm nghĩ đến, chẳng qua là
không nghĩ tới Tần Lương tìm mình tới là vì dặn dò một chút chuyện này!
Trong lòng nàng vẫn có một chút cảm động, dù sao đối với những người
khác mà nói, có thể từ trắc phi lên làm chính phi, là vinh hạnh đặc biệt trời ban.
Tần Thư Dao khẽ gật đầu, lại cười nói: "Phụ thân nói rất đúng, nữ nhi xin nghe!"
Tần Lương thấy thế mới khẽ vuốt cằm: "Lần này Tam hoàng tử đột nhiên làm
quyết định kia, nhất định sẽ làm Hiền phi hoặc hoàng thượng bất mãn! Nếu con đi theo Tam hoàng tử vào cung, nhớ lấy, nhất định phải nhẫn nhịn,
ngay cả Hiền phi gây khó khăn cho con thế nào đi nữa, con cũng phải cẩn
thận ứng phó!"
Tần Lương là đại thần trong triều, mặc dù là quan
văn, nhưng đối với tình thế trong cũng rõ ràng! Đương nhiên ông hiểu
tính toán trong lòng Hiền phi, vì để tránh cho Tần Thư Dao không cẩn
thận gặp nói, cho nên vẫn cẩn thận dặn dò một câu!
Trong lòng Tần Thư Dao ấm áp, mặc dù kiếp này Tần Lương tốt hơn kiếp trước rất nhiều,
tuy nhiên chưa từng thân thiết nói chuyện như vậy, hốc mắt nàng có chút
nóng lên, nụ cười trên mặt cũng càng sâu: "Phụ thân không khỏi quá mức
lo lắng, nữ nhi rõ ràng!"