Tần Thư Dao cười nói: "Trước đó con dâu ở cung Tịch Nguyệt, vẫn luôn được Tĩnh Thu cô cô
chiếu cố! Con dâu cảm thấy Tĩnh Thu cô cô không tệ, cho nên muốn mang
nàng theo!"
Vẫn lẳng lặng đứng ở một bên, Tĩnh Thu nghe vậy không khỏi ngẩn ra, Tần Thư Dao xuất cung đã hơn mười ngày, vẫn luôn không có tin tức, Tĩnh Thu cũng coi như hết hy vọng, lại không nghĩ rằng Tần Thư Dao thật sự ngay trước mặt hoàng thượng, mang
nàng xuất cung!
Tĩnh Thu ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn Tần Thư Dao, trong lòng cũng có một chút mong đợi!
Hoàng thượng quay đầu liếc mắt nhìn Tĩnh Thu, sau đó cười nói: "Đây cũng
không phải là việc gì khó, Tĩnh Thu đi theo bên người trẫm cũng đã nhiều năm rồi. Hiện tại nàng cũng đã lớn tuổi, cũng nên thả ra ngoài rồi!"
Tần Thư Dao nghe vậy lập tức cúi người thi lễ, cười nói: "Đa tạ phụ hoàng!"
Hiền phi liếc mắt nhìn Tĩnh Thu, vốn bà cho rằng Tĩnh Thu muốn leo lên long
sàng, chẳng qua là những năm này Tĩnh Thu cũng không làm hành động gì,
cho nên bà cũng bỏ đi nghi ngờ, lại không nghĩ rằng Tĩnh Thu lại muốn
xuất cung! Mặc dù bà không hiểu dựa vào số tuổi của Tĩnh Thu cũng đã ra
khỏi cung rồi, vì sao vẫn không ra khỏi cung, nhưng bà cũng biết một
chút ân oán của Tĩnh Thu và hoàng thượng!
Mọi người lại ở trong
lương đình tán gẫu trong chốc lát, cho đến khi hoàng thượng có chút mệt
mỏi, mới phất tay một cái, ý bảo tất cả mọi người lui xuống!
Tần
Thư Dao và Mộ Thiếu Dục cũng chuẩn bị xuất cung, chẳng qua là còn chưa
xuất cung, nha hoàn bên cạnh Hiền phi đã chạy tới, nói để Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục đi cung Hiền phi một chuyến!
Tần Thư Dao có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục, Mộ Thiếu Dục lại khẽ mỉm cười, ý bảo nàng yên tâm!
Hai người cùng nhau đến cung điện Hiền phi, trên mặt Hiền phi đã sớm không
còn nụ cười ôn nhu của vừa rồi, bà nhìn Mộ Thiếu Dục, sau đó nhìn về
phía Tần Thư Dao, qua một lát, khi Tần Thư Dao cho rằng Hiền phi chuẩn
bị bắt đầu nổi giận thì chợt nghe Hiền phi thở dài một tiếp, làm nàng
ngẩn người!
"Thôi, vốn Bổn cung cũng muốn tìm một người vợ như ý
cho con, không nghĩ tới con lại chỉ chấp nhận một người này! Tuy nói Bổn cung không thế nào thích nàng, nhưng thấy nàng không phải người hư
hỏng, người ra vẻ ta đây, cho nên thành toàn các con! Chẳng qua là hôm
nay, Bổn cung gọi các con tới nơi này, cũng không phải chỉ nói những
chuyện đơn giản này!"
Tần Thư Dao ngẩng
đầu lên, kinh ngạc nhìn Hiền phi, nàng không nghĩ tới Hiền phi sẽ thỏa
hiệp nhanh như vậy! Chỉ là suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, hoàng
thượng cũng đã ra lệnh, Hiền phi không thể phản kháng được, còn không
bằng làm một người tốt, như vậy cũng có thể để cho hoàng thượng vui
mừng, cũng sẽ không trở mặt với Mộ Thiếu Dục!
Sắc mặt Mộ Thiếu
Dục khẽ biến thành hơi trầm xuống, đương nhiên hắn hiểu vì sao Hiền phi
không thích Tần Thư Dao, chẳng qua là lúc ban đầu hắn với Trịnh Anh Anh
chỉ là tình huynh muội, chỉ có đối với Tần Thư Dao mới thật sự là tình
cảm phu thê.
"Mẫu phi, Mặc kệ người nói gì! Chuyện nhi thần đã
quyết định thì sẽ không thay đổi!" Thái độ của Mộ Thiếu Dục rất kiên
quyết, khi thấy sắc mặt Hiền phi khó coi, lại nói: "Chỉ là, lời của mẫu
phi, nhi thần cũng sẽ nhớ ở trong lòng!"
Hiền phi nghe vậy sắc
mặt mới khá hơn một chút: "Bổn cung gọi các con tới nơi này, cũng muốn
làm một chút trách nhiệm của người mẹ! Ban đầu Bạch thị là hoàng hậu
cứng rắn nhét cho con, cho nên Bổn cung cũng không chuẩn bị lễ tặng cho
nàng ta!" Nói xong, liền nhìn nha hoàn bên cạnh một cái, nha hoàn bên
cạnh lập tức đi tới bàn trang điểm lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, sau
đó đưa cho Hiền phi, Hiền phi nhận lấy, sau đó đưa tới trước mặt Tần Thư Dao, khóe miệng nở nụ cười: "Mặc dù con không phải là con dâu Bổn cung
lựa chọn, nhưng mà Dục Nhi lại thích con. Cho nên Bổn cung cũng coi như
chấp nhận con, thứ trong hộp này, vốn Bổn cung định để lại cho con dâu
Bổn cung, thậm chí ngay cả hoàng thượng cũng đã chấp nhận con, như vậy
Bổn cung cũng không cố ý làm khó dễ các con nữa! Những thứ đồ này con
cũng nhận lấy đi!"
Tần Thư Dao không nghĩ tới Hiền phi sẽ thay
đổi sắc mặt nhanh như vậy, nàng kinh hoảng nhìn Hiền phi, còn có chút
chưa phục hồi lại tinh thần, cho đến khi Mộ Thiếu Dục khẽ đụng nàng một
cái, nàng mới vội vàng cúi người thi lễ, ôn
nhu nói: "Đa tạ Hiền phi
nương nương!"
Hiền phi thấy Tần Thư Dao chút thất thần, nhưng lễ
nghi vẫn cẩn thận, cho nên cũng khẽ vuốt cằm: "Nhưng mà, nếu để cho Bổn
cung biết ngươi dám làm ra chuyện bất kính với Dục Nhi, nhất định Bổn
cung không tha cho ngươi!"diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn
Tần Thư Dao chỉ
cảm thấy trên trán hiện đầy một tầng mồ hôi lạnh thật mỏng, Hiền phi
đang cảnh cáo mình, chỉ có thể làm cho Hiền phi chấp nhận, cũng coi như
không dễ, Tần Thư Dao lại cúi người thi lễ, lại nói thêm mấy câu tốt
đẹp!
Trong lòng Hiền phi hoảng loạn, mặc dù đã tặng quà, nhưng
cuối cùng vẫn có chút không cam lòng, chỉ hàn huyên mấy câu liền phất
tay một cái, ý bảo tất cả bọn họ lui ra ngoài!
Thời gian cực
nhanh, rất nhanh đã đến năm mới, hai ngày trước đêm ba mươi hoàng thượng còn đặc biệt làm lễ sắc phong cho Tần Thư Dao, mặc dù không long trọng
lắm, nhưng cũng coi như nói cho toàn bộ trong thiên hạ biết, Tần Thư Dao là chính phi danh chính ngôn thuận!
Sau khi qua hết năm, Tần Thư Dao cũng bắt đầu bận rộn, các phu nhân trong kinh thành vẫn nhìn chằm
chằm vào, không biết Tần Thư Dao có thể ngồi vị trí chính phi này bao
lâu. Lại không nghĩ rằng, hai ngày trước lễ mừng năm mới hoàng thượng đã làm lễ sắc phong không lớn không nhỏ cho Tần Thư Dao, làm các phu nhân
trong kinh thành cũng kinh ngạc không thôi.
Chẳng qua là dù sao
cũng đã cuối năm, muốn tặng lễ cũng có chút không đúng lúc, cho nên đợi
đến đêm ba mươi vừa qua, tất cả mọi người bắt đầu rối rít đến phủ hoàng
tử, Tần Thư Dao mới mang thai ba tháng đầu, ngoại trừ những trường hợp
tình cờ thấy ở bên ngoài, còn lại đều lấy cớ thân thể khó chịu mà từ
chối!
May mắn là Tần Thư Dao mang bầu, người trong kinh thành đều biết, cho nên nàng dùng cớ này, cũng không quá kiêu ngạo!
Khi hoàng hậu tạo phản là trước tết, vì trấn an lòng người, cho nên hoàng
thượng vẫn luôn không hạ chỉ xử phạt bọn họ, Tần Thư Dao cũng bởi vì
mang thai mà chưa từng đi thiên lao xem Hàn Thế Quân!
Nàng có thể tưởng tượng ra được, Hàn Thế Quân sẽ trải qua cuộc sống như thế nào,
cũng có thể tưởng tượng ra được, Hàn Thế Quân sắp sửa gặp phải khốc hình như thế nào! Đối với tương lai của Hàn Thế Quân, Tần Thư Dao đã biết rõ ràng!
Hàn gia cũng coi như hoàn toàn xuống dốc, dù sao Phương Sơ Vũ cũng là nữ nhi Phương gia, mặc dù Hàn gia xuống dốc, nhưng Phương Sơ Vũ còn có người của Phương gia giúp đỡ nàng ta. Chẳng qua là nàng ta
vẫn có mấy phần tình cảm với Hàn Thế Quân, lại muốn thừa dịp ngày vui
của Tần Thư Dao, muốn tìm đến Tần Thư Dao giúp một tay, để cho Mộ Thiếu
Dục bỏ qua cho Hàn Thế Quân!
Cho nên vào ngày mùng sáu tết, Phương Sơ Vũ mang theo Tiết Nhã, cùng đến phủ hoàng tử.
Lục Sam nói với Tần Thư Dao đang nằm ở trên nhuyễn tháp: "Nghe nói Hàn phu nhân còn mang theo biểu muội của ngài!"
Tần Thư Dao không khỏi nhíu mày một cái, bởi vì Hàn Thế Quân mang binh làm
phản, cho nên hoàng thượng bỏ vị trí Hầu gia – cha truyền con nối của
Hàn gia, bởi vì Hàn gia đã sớm suy sụp, từ trên xuống dưới của Hàn gia
cũng không biết chuyện Hàn Thế Quân làm phản, cho nên hoàng thượng tha
cho từ trên xuống dưới của Hàn gia một mạng, chỉ là không cho người của
Hàn gia trở lại làm quan, mà cũng lấy lại tổ trạch đã ban thưởng.