Tiết Nhã nghiêng ngả chao đảo ngồi ở trên ghế, nàng ta hao hết tâm tư tưởng tìm được người tốt, không nghĩ tới Hàn Thế Quân lại chỉ nguyện nạp nàng ta làm thiếp.
Bỗng nhiên Tiết Nhã đột ngột đứng dậy, chạy tới cửa phòng. Lại bị Thủy Châu ngăn lại: "Tiểu thư, người muốn đi đâu?"
"Ta không làm thiếp, ta muốn đi nói với dì. Tốt xấu gì ta cũng là tiểu thư nghiêm chỉnh, làm sao có thể làm thiếp..." Tiết Nhã khóc muốn đi ra ngoài, nhưng thân thể một chút sức lực cũng không có.
Thủy Châu bất đắc dĩ thở dài; "Tiểu thư, vì sao người lại như thế? Lúc trước nô tì đã nói với tiểu thư, không thể đi đến chỗ hẹn..."
"Hiện tại lại nói cái này thì có ích lợi gì..."
Khuôn mặt Tiết Nhã đầy nước mắt, trong lòng lại buồn bực cùng hối hận, rõ ràng là Hàn Thế Quân hẹn mình đi ra ngoài, vì sao không nguyện cưới mình làm chính thê, cố tình muốn nạp thiếp.
Cho dù sinh con trai cũng chỉ là bình thê, vĩnh viễn đều kém một bậc!
Chuyện Hàn Thế Quân nạp Tiết Nhã làm thiếp đã định xuống, mặc kệ Tiết Nhã có nguyện ý hay không nàng ta đều phải gả. Hiện tại thanh danh của nàng ta đã bị hủy hoàn toàn, muốn tái giá cho một người tốt là không có khả năng.
Ngày hôm đó, Tần Thư Dao thêu thùa ở trong phòng, Tĩnh Nguyệt bưng đĩa hoa quả tươi mới đi vào từ bên ngoài, thấy trong phòng không có người ngoài, thì nhẹ giọng nói: "Nghe nói hai ngày này, biểu tiểu thư đều khóc mỗi ngày. Đại phu nhân ngại biểu tiểu thư xúi quẩy, nói là muốn cho biểu tiểu thư đi thôn trang ở đấy!"
Trong thôn trang bần hàn hơn nơi này nhiều, chỉ là Ngô thị muốn đưa Tiết Nhã đi sợ cũng không dễ dàng như vậy.
"Tự làm bậy không thể sống." Tần Thư Dao hừ lạnh một tiếng, tiếp tục cúi đầu bắt tay vào làm công việc trong tay.
Ngụy Tử cảm thấy mình lập công lớn, liền tiến đến trước mặt Tần Thư Dao cười nói: "Lão phu nhân nói qua hai ngày nữa muốn đi núi Vạn Thọ du ngoạn, tiểu thư cần phải chuẩn bị chút gì đó chứ?"
Cuối thu khí trời quang đãng đúng là thời tiết tốt để du ngoạn, trong khoảng thời gian này trong nhà nhiều chuyện, Tần lão phu nhân cũng muốn đi ra ngoài giải sầu. Trong khoảng thời gian này Ngô thị bởi vì chuyện của Tiết Nhã bị tức mấy ngày cũng chưa ngủ ngon.
Mà tam phu nhân Hàn gia Từ thị hoàn toàn không đồng ý bỏ ra nhiều sính lễ, chỉ tùy tiện cho một trăm lượng bạc là xong chuyện, còn nói chẳng qua là thiếp, chính là tương đương hoa khôi thanh lâu cũng chỉ có giá này.
Sau khi lời này truyền ra, Tiết Nhã lại trốn ở trong phòng khóc mấy ngày. Mà từ trước đến nay Ngô thị đều là cao cao tại thượng, hiện tại lại bị phu nhân của một chức quan nhỏ hơn trượng phu mình trào phúng, trong lòng vừa tức vừa giận. Cố tình việc này lại không thể nói cùng với người ngoài.
Tần Thư Dao để kim chỉ trong tay xuống, duỗi người: "Tuy rằng hiện tại thời tiết còn ấm áp, nhưng ban đêm đã lạnh rồi. Nhất là ở trên núi, ngươi đi giúp ta làm cho tổ mẫu hai cái nịt gối, miễn cho bên trong núi sâu cảm lạnh!"
Ngụy Tử nghe được lập tức gật đầu, lại cười nói: "Tuổi tiểu thư cũng không còn nhỏ, cũng nên nhắc tới cùng với lão phu nhân, thừa dịp việc hôn nhân biểu tiểu thư định xuống, để phu nhân mang theo tiểu thư đi các nhà nhìn thử..."
Lời còn chưa nói hết, Tần Thư Dao đã lạnh mặt ngắt lời, nói: "Ngươi năm nay bao lớn rồi?"
Ngụy Tử thấy Tần Thư Dao tức giận, cho rằng chính mình nói sai, vội vàng lại dè dặt cẩn trọng nói: "Nô tì cũng đã mười lăm rồi!"
"Mười lăm? Cũng đến lúc nên lập gia đình..." Tần Thư Dao như có điều suy nghĩ nói.
Vẻ mặt Ngụy Tử đỏ bừng, vội vàng lắc đầu nói: "Nô tì nguyện ý cả đời hầu hạ tiểu thư."
Tần Thư Dao khẽ hừ một tiếng: "Lời này vẫn là đừng nói quá sớm. Thôi được, không đề cập tới chuyện này. Nên chuẩn bị đồ vật chỉnh tề rồi!"
Tháng chín lá rụng ào ào, trong không trung thường rơi xuống vài ngọn lá.
Tần Thư Dao lấy từ trong hốc tủ ra một ít điểm tâm cùng nước trà nóng ngon, cười nói: "Tổ mẫu, hẳn là người đã đi lại nhiều nơi, nhìn phong cảnh bên ngoài cũng có thể vận động xương ống chân!"
Từ ngày Trà Hương vu cáo Tần Thư Dao bị thua, Tần lão phu nhân càng gai mắt Ngô thị, sau này lại xảy ra chuyện Tiết Nhã, Tần lão
phu nhân càng thấy Ngô thị không có năng lực quản gia, đã dần dần có suy nghĩ thu lại quyền quản gia.
Nhưng dù sao tuổi bà đã lớn, có chút lực bất tòng tâm, mà giờ phút này Lại thị tam phòng mỗi ngày hầu hạ ở trước mặt bà. Cho nên lần này không có mang theo Ngô thị mà mang theo Lại thị tam phòng.
Tần lão phu nhân nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, cười nói: "Ta đây là lão già khọm đi không được, chính là trong ngày thường cực kì bắt bớ các cô nương các cháu đó, nên cũng mang theo các cháu đi lại bên ngoài!"
"Vẫn là tổ mẫu quan tâm chúng con, chỉ là lần này thân thể Tam muội không thoải mái, không thể đi theo chúng ta, thật đáng tiếc!" Tần Thư Dao bất đắc dĩ than một tiếng.
Tần lão phu nhân khẽ hừ một tiếng: "Nó nơi nào thân mình không thoải mái, là nó không đồng ý nhìn thấy lão bà tử ta đây
Hôm qua Tần lão phu nhân gọi đám người Ngô thị và Lại thị vào trong Vinh Thọ Đường, ngay trước mặt Ngô thị phân một nửa quyền quản gia cho Lại thị.
Ngay tại chỗ vẻ mặt Ngô thị xụ xuống: "Lão phu nhân, trong ngày thường con dâu quản gia vất vả, lão nhân gia ngài để Tam đệ muội giúp đỡ con. Con nên cảm tạ lão phu nhân. Nhưng chuyện phòng bếp và phòng thêu thùa vừa phức tạp vừa rườm rà, Tam đệ muội cũng chưa từng quản qua, cứ để muội ấy tiếp nhận như vậy, sợ Tam đệ muội quản không được cấp dưới!"
Ai cũng đều biết đến phòng bếp và phòng thêu thùa là địa phương béo nở nhất, phòng bếp thì không cần phải nói, mỗi ngày ăn uống cũng không biết chi tiêu bao nhiêu. Mà phòng thêu thùa, trừ bỏ mỗi quý làm xiêm y cho các nhóm chủ tử ở mặt ngoài, còn có phía dưới mỗi quý nhóm nô tài đều phải làm không ít quần áo.
Ngô thị bỗng chốc mất đi hai công việc béo bở này, làm sao bà ta không vội!
Lại thị không nghĩ tới Tần lão phu nhân thế nhưng sẽ cho bà công việc béo bở này, trong lòng vui mừng một trận, trên mặt cũng mang theo vài phần châm chọc: "Cũng là Lão phu nhân sợ Đại tẩu mệt, quản không được đứa nhỏ trong nhà. Tỷ nhìn một cái, vài ngày trước chuyện của biểu tiểu thư, khiến cho dư luận xôn xao, đều nói gia phong Tần gia chúng ta không tốt. Ai, may mắn Gia nhi muội tuổi còn nhỏ, tiếp qua hai năm, chuyện này phai nhạt bàn lại hôn sự cũng không quan hệ. Nhưng ba tỷ muội dưới gối Đại tẩu đều đến tuổi nghị thân, cố tình lại xảy ra chuyện này. Tỷ nói lão phu nhân có thể không nóng nảy sao? Cho nên, lão phu nhân cũng suy nghĩ vì tỷ, giao việc nhà lại cho muội, cũng để Đại tẩu có thời gian mang theo nữ nhi ra ngoài đi lại nhiều, cũng có thể để những thứ này đè tin tức xuống!"
"Tam tức phụ nói không sai, ta chính là vì nguyên nhân này, mới cho ngươi nhượng lại việc phòng bếp và phòng thêu thùa." Tần lão phu nhân uống một ngụm trà nhẹ giọng nói.
Ngô thị âm thầm cắn răng, Tiết Nhã nói như thế nào cũng là đứa nhỏ của tỷ tỷ chính mình, xảy ra việc này chính mình cũng có trách nhiệm. Nhưng quyền bên trong nhà này, bà thật sự không đồng ý buông tay.
"Phòng bếp có chuyện lộn xộn, không bằng Tam đệ muội quản phòng thêu thùa trước, đợi sau khi quản lý phòng thêu thùa tốt, lại đến giúp đỡ ta quản phòng bếp cũng được!"
Lại thị nghe Ngô thị nói xong, trong lòng âm thầm mắng vài câu, nói cái gì hỗ trợ quản lý, đến lúc đó còn không phải Ngô thị một tay che trời. Chỉ có thể nắm lấy quyền đến trên người mình, đến lúc đó người trong phòng bếp mình cũng có quyền thay đổi.