Editor: Thái HyNgủ cả một ngày, buổi tối Ngọc Hi không ngủ được nữa. Xuyên qua cửa sổ, Ngọc Hi nhìn thấy ngoài cửa vài cành trúc xanh, trúc kia xanh biếc, sức sống dạt dào.Quốc công gia đời thứ ba của Quốc công phủ yêu trúc thành si, cho nên hao tài tốn của trồng ra một mảnh rừng trúc, lại ở bên trong rừng trúc dựng một sân viện nhỏ, chính là thanh trúc tiểu viện này. Chỉ là vị trí rừng trúc hẻo lánh, hơn nữa người nào ở đây đều không thể thọ tới già, lâu ngày, viện này bị coi là điềm xấu, nên mới bị bỏ hoang.Thanh trúc tiểu viện vị trí hẻo lánh, buổi tối đặc biệt im ắng. Thu thị một hàng hơn chục người lại đây, tiếng bước chân rất rõ ràng.Phương ma ma nghe được tiếng bước chân lập tức đi ra ngoài.Thu thị cũng không có tiến vào sân trong, chỉ ở sân ngoài cùng Phương ma ma nói nói mấy câu. Nghe được Ngọc Hi đã tỉnh còn có thể ăn được một chút, rất cao hứng. Hết sốt, còn có thể ăn, chứng tỏ đã thoát được một lộ: "Phương ma ma yên tâm, ngày mai ta nhất định sẽ mời thầy thuốc đến."Biết Ngọc Hi không có việc gì, Thu thị cũng yên tâm, dặn dò Phương ma ma chiếu cố Ngọc Hi cho tốt, sau đó mang người trở về.Phương ma ma vào phòng, nói với Ngọc Hi: "Tiểu tư, vừa rồi đại phu nhân qua đây, biết tiểu thư tỉnh lại đại phu nhân rất cao hứng."Ngọc Hi gật đầu một cái. Tuy rằng nói đại bá mẫu đối xử tốt với nàng chỉ vì báo ân, nhưng có thể làm đến thế này, cũng làm cho nàng vạn phần cảm kích.Ngày hôm sau Thu thị liền điều tra ra chủ mưu phía sau chuyện này là Dung di nương. Thu thị trong mắt thoáng hiện ra phẫn hận: "Tiện nhân." Nếu hỏi người mà Thu thị ghét nhất là ai, thì chính là Dung di nương.Dung di nương ban đầu là người hầu của phủ Quốc công, sáu tuổi đã hầu hạ thế tử lúc ấy là Hàn Cảnh Đống, rất được Hàn Cảnh Đống yêu thích. Năm đó Thu thị mới vừa gả vào đây không lâu, Dung di nương được chuẩn đoán là có thai. Nếu không phải lão phu nhân nói rõ không thể để thiếp thất sinh ra trưởng tử, ép Dung di nương uống thuốc sẩy thai, bằng không trưởng tử đã được thiếp thất sinh ra. Nếu không phải vậy, chỉ sợ hiện tại Dung di nương còn có thể bay lên tận trời! (ám chỉ Dung di nương sẽ không coi ai ra gì)Uông ma ma nghĩ không ra: "Dung di nương vì sao lại muốn xuống tay với Tứ tiểu thư?" Nếu Tứ tiểu thư chết, đối với phu nhân nhà nàng hoàn toàn bất lợi.Liễu Ngân thực vì chỉ số thông minh của Uông ma ma mà sốt ruột. Dung di nương xuống tay với Tứ tiểu thư, không cần nghĩ cũng biết là muốn hại phu nhân nhà nàng.Thu thị sinh ra từ võ tướng gia, trong nhà gia cảnh đơn giản, không trải qua chuyện lục đục đấu đá với nhau. Sau khi gả đến phủ quốc công đối mặt với thủ đoạn đùa giỡn của Dung di nương, đã bị nếm không biết bao nhiêu là trái đắng: "Việc này hãng tạm gác lại. Liễu Ngân, ngày mai đến khố phòng lấy hai hộp tổ yến đưa đến tiểu viện chúc mừng Tứ tiểu thư." Uông ma ma tuy rằng không thông minh, nhưng lời của nàng lại rất đúng. Lão phu nhân vô cùng lo lắng cho bệnh của Tam thiếu gia, tại thời điểm mấu chốt này không thích hợp làm to chuyện, chọc giận lão phu nhân ai cũng đều không có chỗ tốt.Sáng sớm ngày hôm sau ma ma tâm phúc của lão phu nhân cũng biết Ngọc Hi tỉnh lại. Vừa nghe được tin tức nàng lập tức đem chuyện này nói cho Hàn lão phu nhân: "Sáng sớm hôm qua tứ tiểu thư đã tỉnh lại, nghe nói sau khi tỉnh còn ăn được hai bát cháo trắng." La ma ma trong lòng thầm nghĩ mạng của tứ tiểu thư thật sự lớn, không cần thầy thuốc mà có thể tỉnh lại, trong khi tam thiếu gia bên này đến bây giờ vẫn chưa tỉnh.Lão phu nhân nghe được tin tức này, trong tay cầm chuỗi phật châu nửa ngày chưa nói: "Bên kia Trương thái y cùng Bạch đại phu nói như thế nào?"La ma ma chần chờ một chút rồi nói: "Trương thái y cùng Bạch đại phu nói, nếu tam thiếu gia hôm nay còn chưa tỉnh lại, liền. . . . . ." Liền chuẩn bị lo hậu sự những lời này nàng không dám nói.Lão phu nhân xoay phật châu trong tay, một lúc lâu sau, nhẹ giọng nói: "Việc này không được nói cho Ngọc Thần." Tam tiểu thư Ngọc Thần cùng tam thiếu gia Kiến Huy là song bào thai. Mấy ngày trước Ngọc thần biết ca ca bị bệnh đậu mùa, lo âu quá độ mà ngã bệnh.Hàn lão phu nhân sinh được hai người con, một người là Quốc công gia Hàn Cảnh Đống, một người là tam lão gia Hàn Cảnh Ngạn. Hàn Cảnh Ngạn trước sau cưới ba thê tử, thê tử đầu tiên là tiểu thư của phu nhân Bình Thanh hầu phủ Tương thị, cũng chính là mẫu thân của huynh muội Ngọc Thần, thê tử thứ hai chính là Ninh thị mẹ đẻ của Ngọc Hi, hai nữ nhân này đều vì khó sinh mà đã qua đời. Thê tử thứ ba là Võ thị cũng là người đang giữ chức chính thê của Hàn Cảnh Ngạn, chưa từng tới kinh thành, người của phủ Quốc công đến nay cũng chỉ biết tên mà vẫn chưa được gặp mặt.Dung di nương biết Ngọc Hi không chết, rất tức giận: "Tứ nha đầu này mệnh thật cứng." Bị nhiễm đậu mùa như vậy còn chưa chết, không phải mệnh cứng thì là cái gì.Nha hoàn A Quyên hạ giọng nói: "Di nương, nương tử của A Trung bị đưa đi rồi. Di nương, sợ chuyện đó phu nhân đã biết."Dung di nương khẽ cười nói: "Cho dù nàng biết thì như thế nào?" Nàng căn bản là không sợ Thu thị. Nếu không phải còn lão phu nhân, mười Thu thị cũng không phải là đối thủ của nàng.Phương ma ma nhìn thấy Ngọc Hi ăn hết một chén cháo táo đỏ, cao hứng nói: "Tiểu thư nếu cứ như thế này, không đến hai ngày thân thể sẽ tốt lên."Ngọc Hi còn chưa kịp mở miệng nói chuyện chợt nghe thấy bên ngoài nghe thấy tiếng hót thanh thúy của chim chóc, tâm tình có chút khoáng đạt đứng lên: "Ma ma, hôm nay thời tiết tốt, ngươi đem cửa sổ cùng cửa lớn mở hết ra." Bên ngoài tràn ngập ánh nắng, mở cửa sổ cùng cửa lớn ra cũng cho nàng được hít thở một chút không khí.Phương ma ma làm sao đồng ý: "Bên ngoài gió lớn, tiểu thư một chút thì được, vạn nhất mở hết cửa sổ trúng gió bị cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ?" Ngọc Hi không biết tối hôm qua lúc nàng ngủ Phương ma ma đã vào nhìn nàng vài lần, mỗi lần đều sờ cái trán của nàng xem nàng còn sốt hay không. Mãi cho đến rạng sáng, Phương ma ma lại đến phòng bếp nấu cháo cho Ngọc Hi.Lúc này Ngọc Hi kiên quyết không chịu: "Ma ma, trong phòng mùi quá nặng, ta khó chịu." Mấy ngày nay không có mở cửa, trong phòng đều tràn ngập một mùi thuốc đông y, ngửi vào là khó chịu.Phương ma ma không lay chuyển được Ngọc Hi, đành phải chiều theo ý nàng.Thời điểm Lữ đại phu mới được mời tới, thấy cửa sở trong phòng Ngọc Hi đều mở. Lữ đại phu cũng không nói gì, chỉ chẩn mạch cho Ngọc