" Đủ rồi! Người đâu? Mang phu nhân về viện nghỉ ngơi, thỉnh đại phu đến khám cho nàng." Hoa lão phu nhân không thể để Hoa Diên rời đi như thế được, nếu không kế hoạch của bà ta sẽ liền thất bại sao?Hoa lão phu nhân vừa nói xong liền có hai nha hoàn bước đến đỡ Nguyên thị từ trong tay của Hoa Diên." Ngươi vào đây, ta có chuyện nói cùng ngươi." Hoa lão phu nhân mở miệng ra lệnh, biểu tình chán ghét, xem Hoa Diên như hạ nhân của bà ta.Ánh mắt Hoa Diên lóe lên một tia sắc lạnh, nhưng sắc mặt vẫn như không có chút thay đổi nào cả.
Chớp chớp mắt, nhìn Hoa lão phu nhân dụi giàn nước mắt: " Tổ mẫu, Diên Nhi lo lắng cho nương, Diên Nhi đưa nương về nghỉ ngơi xong sẽ sang thỉnh an tổ mẫu có được không?" Giọng nói nhỏ nhẹ, nghẹn ngào, Hoa Diên giờ đây giống như một con thỏ nhỏ đang bị ủy khuất, bị Hoa lão phu nhân trừng mắt nhìn, cả người nàng run lên bần bật." Chống đối trưởng bối, nương ngươi đã dạy dỗ ngươi như vậy sao? Giáo dưỡng của ngươi đâu? Đều bị chó ăn hết rồi sao? Tiến vào." Hoa lão phu nhân tức giận thét chói tai." Diên Nhi lo lắng cho sức khỏe của thân nương, Diên Nhi sẽ đến thỉnh tội cùng tổ mẫu sau." Hoa Diên tuy tỏ ra sợ hãi nhưng nàng tuyệt không nhượng bộ, ánh mắt lãnh đạm cùng kiên quyết.Hoa lão phu nhân nhăn mặt, đang muốn tiếp tục nói nữa nhưng lời chưa khỏi miệng liền nuốt vào.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoa Diên một cái: " Đừng để ta phải chờ lâu."Thấy Hoa lão phu nhân dễ dàng thỏa hiệp, Hoa Diên thoáng kinh ngạc: " Diên Nhi đã biết." Nàng hướng Hoa lão phu nhân hành lễ, sau đó vội vàng cùng hai nha hoàn đưa Nguyên thị trở về viện.Sau khi Hoa Diên rời đi, Hoa lão phu nhân xoay người, nhìn Sở Sở đang đứng bên cạnh: " Vừa rồi vì sao ngươi lại ngăn cản ta?"" Lão phu nhân đừng quên, phía sau nhị tiểu thư còn có Nguyên gia, hiện Nguyên gia đang được Hoàng thượng rất trọng dụng.
Nếu sự tình ngày hôm nay để cho Nguyên gia biết được thì thật không ổn chút nào.
Việc cấp bách trước mắt, là xử lý việc của đại tiểu thư thật thỏa đáng, mặc khác, những chuyện đã qua bỏ được thì liền buông bỏ đi....." Bất luận là lời nói hay cử chỉ đều thể hiện là người có học thức, thông tình đạt lý, Sở Sở hoàn toàn không giống một nha hoàn tầm thường, so về khí chất nàng ta thậm chí có vượt xa Hoa Nghuyệt Phỉ một thiên kim tiểu thư được dạy dỗ cẩn thận từ nhỏ.Nghe vậy, Hoa lão phu nhân trầm mặc một lúc lâu: " Sở Sở, năm đó để ngươi lưu lại bên người quả là quyết định sáng suốt, ngươi thật giống phụ thân ngươi, phụ thân ngươi nếu biết ngươi thông tuệ như thế năm đó chắc đã không để ngươi lại." Hoa lại phu nhân đột nhiên đề cập lại sự tình năm đó." Lão phu nhân yên tâm, sự tình năm đó Sở Sở chưa một lần dám quên, còn hai năm nữa, Sở Sở hi vọng lão phu nhân thực hiện đúng lời hứa của mình." Sở Sở ngoài mặt vẫn bình thản như cũ nhưng giọng nói có thêm vài phần lạnh nhạt.Hoa lão phu nhân cùng Sở Sở úp úp mở mở đề cập đến sự tình năm đó, làm cho người khác không khỏi cảm thấy nghi hoặc tò mò.Trời chạng vạng tối, Hoa Diên đi vào trong viện của Hoa lão phu nhân.Phật môn thanh tịnh, mùi đàn hương phảng phất.Nhìn tượng