Cảm giác này giống như là ngươi biết phía trước có một cái hố, nhưng ngươi lại không thể không nhảy vào, cuối cùng cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay mà thôi.Cảm giác uất nghẹn trong lòng nhưng không thể nói ra được.
Thật là vô cùng khó chịu.Hoa Diên cúi xuống nhìn Hoa Nguyệt Phỉ, ngữ khí quan tâm nói:" Được rồi, tỷ tỷ hãy hảo hảo nghỉ ngơi đi."Từ tiểu phật đường đi ra, Hoa Diên cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Nàng chẳng thèm quan tâm đến việc Hoa Nguyệt Phỉ có bệnh thật hay không, chỉ cần nhìn thấy nàng ta ăn mệt, Hoa Diên đã cảm thấy vô cùng thoải mái.Bạch Cầm đi theo phía sau Hoa Diên nhỏ giọng nói:" Tiểu thư, người có nhìn thấy bộ dáng vừa rồi của đại tiểu thư không? Cực kỳ đè nén nha."Từ khi biết được con người thật của Hoa Nguyệt Phỉ, Bạch Cầm liền đối với nàng ta vô cùng không vừa mắt.
Nàng ta lúc nào cũng tỏ ra nhu nhược, lương thiện nhưng tâm địa lại cực kỳ ngoan độc.Hoa Diên cười cười, không nói.Ngày hôm sau, Hoa Diên xuyên một chiếc màu vàng nhạt, trên đầu cài một cây trâm màu vàng bằng ngọc thạch, mái tóc được cột bằng một dải lụa cũng màu vàng tết thành hình con bướm, đeo một đôi hoa tai màu xanh đậm hình giọt nước, khuôn mặt tuy còn non nớt nhưng khuynh quốc khuynh thành khiến người khác khó mà dời mắt được." Bạch Cầm, mang hộp trà hoa qua đây."Hôm nay theo định ước, nàng sẽ sang Đỗ gia.
Trà hoa này là dùng trà ướp với các loại hoa cỏ trong viện của mình.
Loại trà này rất thích hợp cho nữ tử dùng.Nàng rất thân cận với Đỗ Kiều nên mới mang lễ vật này đến tặng cho Đỗ Kiều.
Đối với những người không thân thiết, tặng thức ăn thức uống thì có vẻ hơi cố kỵ, vẫn là nên cho lựa chọn món lễ vật khác.
Nhưng nàng với Đỗ Kiều là chi giao, nên tặng trà cho nàng ta thì cũng không có vấn đề gì.Bạch Cầm cầm chiếc bình bằng gốm sứ, vẻ mặt bối rối, tuy Đỗ gia không phải là thế gia đại tộc, nhưng mẫu thân của Đỗ Kiều tiểu thư lại là trưởng công chúa.
Tặng một bình trà hoa, không sợ bị người khác chê cười sao?Hoa Diên nhìn bộ dáng muốn nói lại không muốn nói của Bạch Cầm, nàng không khỏi cười phì, nói:" Được rồi, ta biết ngươi nghĩ cái gì.
Đây là tâm ý của ta dành cho Đỗ Kiều nếu đổi lại là người khác, ta tuyệt đối không tặng."" Dạ, dạ....!nô tỳ biết, tiểu thư cùng Đỗ tiểu thư quan hệ rất tốt."Nàng vừa rời khỏi viện, đã gặp người bên cạnh lão phu nhân là Sở Sở ngăn lại, Hoa Diên hỏi:" Sở Sở tỷ tỷ, chờ ta ở đây có việc gì sao?"" Dạ, lão phu nhân có việc dặn dò nhị tiểu thư."Ta đã biết.”Muốn gặp nàng ư? Không cần suy nghĩ cũng biết là vì chuyện nàng ra ngoài mà không mang theo Hoa Nguyệt Phỉ rồi.
Trong lòng bà ta không vui nên kiếm nàng phát tác.
Đi đối phó với hai đó một lúc cũng không hề gì nhưng vấn đề là sắp trễ giờ hẹn với Đỗ Kiều rồi.Hoa Diên cắn môi suy nghĩ nhưng cuối cùng vẫn đi đến viện của Hoa lão phu nhân. Vừa tới cửa tiền viện, Sở Sở làm cúi người làm động tác thỉnh, Hoa Diên gật đầu đi vào trong:" Tổ mẫu, người muốn gặp ta."" Quỳ xuống."Thanh âm giận dữ của Hoa lão phu nhân làm Hoa Diên hoảng hồn, nàng ủy khuất, ngẩng đầu nhìn Hoa lão phu nhân" Tổ mẫu?"" Như thế nào? Hiện giờ ngươi không để ta vào trong mắt sao? Lời ta nói ngươi không nghe sao?"Hoa Diên cố đè xuống, nàng quỳ xuống.Trong thời đại này, hiếu đạo được xếp lên hàng đầu.
Tuy nói rằng phụ từ tử hiếu, nhưng từ trước đến nay, con cháu bất hiếu đều bị mọi người lên án gao gắt.
Hoa Diên đối với Hoa lão phu nhân không có chút vừa ý nào nhưng nàng cũng chỉ có thể nhịn xuống thôi.Hoa lão phu nhân mở mắt, hung hăng nhìn Hoa Diên, hỏi:" Hôm qua ta nói với ngươi như thế nào? Ngươi đã làm như thế nào?"Đôi mắt Hoa Diên liền ngập nước mắt, ủy khuất nhìn Hoa lão phu nhân nói:" Tỗ mẫu là vì chuyện hôm nay Diên nhi tham gia yến hội mà không mang tỷ tỷ theo sao? Hôm qua khi Diên nhi đến thăm đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ nói thân thể nàng rất suy yếu, chưa bước xuống giường nổi.
Diên nhi không đành lòng để đại tỷ tỷ chịu khổ, Diên nhi chỉ có thể cầu trời khẩn phật cho tỷ tỷ mau khỏi bệnh mà thôi."" Ngươi còn nhỏ tuổi mà đã học người khác giảo biện sao?"" Diên Nhi không có!”Ngữ khí của Hoa lão phu nhân ngày thêm nghiêm khắc:" Ngươi dám chống đối ta sao?"“Diên Nhi không dám.”Lúc này, Hoa lão phu nhân nhẹ giọng nói:" Phỉ Nhi, lại đây.”Hoa Nguyệt Phỉ từ phía sau bức bình phong bước ra.
Hôm nay Hoa Nguyệt Phỉ xuyên một chiếc áo màu trắng phối với một kiện váy lụa màu hồng anh đào, thắt lưng tết hình con bướm ở bên hông