Hoa Diên chớp chớp mắt nhìn trưởng công chúa.
Nhìn ánh mắt Hoa Diên như vậy, trưởng công chúa cảm thấy nhìn giống như một kẻ độc ác chia rẽ uyên ương, cảm giác này thật không dễ chịu chút nào.Bất quá vì nữ nhi của mình, vai ác này bà nhất định sẽ diễn.Đỗ Kiều trời sinh tính đơn thuần, nghĩ sao nói vậy rất dễ đắc tội với người khác.
Vì tính tình đơn thuần nên sẽ rất dễ dàng bị người khác lợi dụng.
Nếu là một gia đình bình dân thì cũng không có vấn đề gì, nhưng Đỗ Kiều lại có mẫu thân là người của hoàng gia, một khi bị người khác lợi dụng chắc chắn sẽ gây ra đại họa không thể cứu vãn được.Trưởng công chúa hi vọng nữ nhi của mình có thể an bình vui vẻ mà sống, tốt nhất nàng không nên biết gì về những việc gọi là tính kế người khác hay bị người khác tính kế.
Bởi vậy, bà luôn đề phòng những người giao kết cùng Đỗ Kiều.
Nếu có người mang tâm tư mà giao kết với nữ nhi bà, bà nhất định sẽ ra tay ngăn cản.Hoa Diên nhìn chiếc vòng được đặt trên bàn nói: “ Chiếc vòng này nhìn thật đẹp mắt.”Trưởng công chúa hỏi: “Vậy ngươi muốn sao?”Hoa Diên lắc đầu: “ Mẫu thân ta từng nói qua, hai người giao kết với nhau quý trọng nhau là ở lòng thành, nên ta không thể nhận lễ vật quý giá như vậy từ mẫu thân của Đỗ Kiều được.
Như vậy, ta và Đỗ Kiều sẽ không còn giao kết đơn thuần nữa, ta sẽ rất hổ thẹn với Đỗ Kiều.”Trưởng công chúa cười cười, trong mắt bà hiện lên một mạt tán thưởng, bà lại nói: “ Vì ngươi và Đỗ Kiều là bằng hữu chi giao nên ta mới tặng lễ vật này cho ngươi, ta muốn ngươi thay ta hảo hảo chiếu cố Đỗ Kiều.”Hoa Diên vẫn lắc đầu: “ Ta vẫn không thể nhận, ta là bằng hữu của Đỗ Kiều, nên hiển nhiên sẽ phải chiếu cố nàng thật tốt.”Vòng tay này quả nhiên là cực phẩm, kiếp trước Hoa Diên cũng từng nhìn thấy vòng tay này.
Chẳng qua lúc ấy là nàng nhìn thấy nó được đeo trên tay của Hoa Nguyệt Phỉ.
Đây là một trong những sính lễ mà Độc Cô Dạ tặng cho Hoa Nguyệt Phỉ.
Nghĩ đến nàng cảm thấy thật buồn cười.Bất quá kiếp trước Hoa Diên lại không biết vòng tay này vốn dĩ là của trưởng công chúa, tại sao vòng tay này lại rơi vào tay của Độc Cô Dạ? Hoa Diên cảm thấy kiếp trước mình thật hồ đồ.
Tất cả mọi việc cho đến ngày hôm nay nàng cũng không hiểu rõ hết được.
Bất quá nàng đã được trọng sinh, thì với những người có tâm tư đen tối, nàng sẽ làm cho họ không có cơ hội thực hiện được.Trưởng công chúa biết nữ nhi của mình rất coi trọng vị bằng hữu Hoa Diên này, nên bà cũng không muốn tiếp tục làm khó nàng.
Bà vẫy vẫy tay, nói: “ Ngươi lui xuống đi.
Sau này ngươi và A Kiều phải đối xử tốt với nhau, nên nhớ ngươi phải đối xử tốt với nàng.”“ Ân, ta sẽ.”Hoa Diên từ nơi ở của trưởng công chúa vừa bước ra, nàng nhìn thấy Đỗ Kiều đang đứng chờ nàng cách đó không xa.
Nhìn thấy Hoa Diên bước ra, Đỗ Kiều chạy đến gần nàng, hỏi: “ Thế nào? Mẫu thân ta không là khó dễ ngươi đi?”Hoa Diên cười cười: “Không có đâu.”Khi Hoa Diên rời đi, thì yến hội bên kia cũng kết thúc.
Khi nàng trở lại, Hoa Nguyệt Phỉ tức giận hỏi nàng: “ Trưởng công chúa gọi ngươi sang đó một mình là có chuyện gì?”Hoa Diên nói: “Trưởng công chúa là quan tâm A Kiều nha.
Biết ta là bằng hữu tốt của A Kiều nên bảo ta phải đối xử thật tốt với nàng a.”“ Chỉ vì chuyện này thôi sao?”“Ân.”“ Không có tặng lễ vật gì cho ngươi sao?”Hoa Diên híp híp mắt, cười nói: “Không có a.”“Nga.”Sau khi hồi phủ, Hoa Diên theo thói quen, nàng sang viện của Nguyên thị thỉnh an bà trước.Hôm nay, tâm tình Nguyên thị nhìn cũng không tệ lắm.
Nhìn thấy Hoa Diên bước tới, bà vội vàng nói: “Diên Nhi đã về rồi, mau tới đây nhìn xem, nhị cữu cữu của ngươi sai người mang một ít hạt giống sang đây.
Biết ngươi thích các loài hoa cỏ kỳ quái nên nhị cữu cữu cố tình sai người mang đến cho ngươi.”Hoa Diên mắt sáng ngời.
Tuy rằng Thương Nguyệt quốc có rất nhiều sản vật nhưng rất nhiều loài thảo dược quý hiếm chung quy là không có nhiều.
Nàng tìm được trong thư phòng của Hoa phủ một quyển sách, viết về cách trồng và chăm sóc các loại cây cỏ.
Quyển sách này thuộc về nông thư nên nhiều năm như vậy cũng không có ai phát hiện ra quyển sách này.
Cuối cùng lại tiện nghi cho Hoa Diên nàng.
Sách viết bao quát về các loại thực vật hữu dụng, lại cáng viết rất tỉ mỉ về cách trồng, cách chăm sóc và công dụng của các loại thực vật quý hiếm.Quyển sách lại không có ghi tên tác giả nhưng Hoa Diên đoán rằng đây là một nhân vật vô cùng vĩ đại.
Xem qua sách, nàng biết người này đã đi rất nhiều nơi, nhưng không giống với những người khác sau khi đi du ngoạn về thì viết hồi ký về những cảnh đẹp nơi họ đã đi qua.
Còn người này lại viết về một số cách chữa bệnh đặc biệt nơi mà người ấy đã đi qua hoặc là một số loại thực vật có thể ăn được.Nếu như kết