“Nghe nói quận chúa không chỉ có cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ngâm thơ câu đối càng là thiên hạ hiếm thấy, quả xứng danh là thiên hạ đệ nhất tài nữ.
Hôm nay chúng ta đến đây du ngoạn ngắm hoa, bằng không sẵn phong cảnh hữu tình liền tổ chức một buổi thơ hội cũng là để cho mọi người có cơ hội thưởng thức tài nghệ vô song của Quận Chúa, không biết Quận Chúa nghĩ thế nào?” Lời này thoạt nghe giống như khen Vân Hinh quận chúa tài hoa hơn người, tài nghệ vô song những người tinh ý liền minh bạch, lời này ám chỉ Vân Hinh quận chúa chỉ có hư danh, nàng muốn chứng minh mình tài giỏi liền cho mọi người thưởng thức tài nghệ của mình đi.“ Lạc Mộng, ngươi đúng là hảo tỷ muội của bổn quận chúa a!” Vân Hinh quận chúa đáy mắt hiện lên một đạo lệ quang, lạnh lùng nhìn thiếu nữ vừa đưa ra ý tưởng tổ chức hội thơ kia.Người được gọi là Lạc Mộng kia, chính là thiếu nữ chừng mười ba mười bốn tuổi, đôi mắt giảo hoạt tràn ngập sức sống, khẻ nheo nheo mắt mang theo vài phần nghịch ngợm, nàng xuyên bộ váy lụa vàng nhạt nhìn càng thêm khả ái rung động lòng người.
Nghe ngữ khí của Vân Hinh quận chúa đối với nàng cũng đủ biết thân phận nàng thật không tầm thường chút nào, nếu không sao Vân Hinh quận chúa có thể nhịn được người ám chỉ mình bất tài được chứ?.“Đó là đương nhiên.
Mộng nhi thích nhất Vân Hinh tỷ tỷ, ca ca thường xuyên dạy dỗ Mộng nhi, nhất định phải học tập theo Vân Hinh tỷ tỷ a, tài đức vẹn toàn, dịu dàng thiện lương, hiền lương thục đức, là một hảo nữ tử.
Vân Hinh tỷ tỷ mục tiêu để Mộng nhi phấn đấu đó nha.” Lạc Mộng tươi cười không chút giả tạo, thật làm người khó phân biệt thật giả nhưng khi nghe nàng nói thì sắc mặt mọi người đều đại biến.Tài đức vẹn toàn, dịu dàng thiện lương, hiền lương thục đức…… Này……… Thật sự là đang nói Vân Hinh quận chúa sao?Trong lòng mọi người đều sớm nghĩ như vậy, bọn họ minh bạch Vân Hinh quận chúa không phải là loại người lương thiện gì, thủ đoạn rất tàn nhẫn bọn họ đều sớm nghe qua.
Bất quá chưa thấy ai dám trào phúng như vậy trước mặt Vân Hinh quận chúa, thật làm cho mọi người đều thập phần lo sợ.Khi Hoa Diên cùng Đỗ Kiều Mộc bước đến vừa đúng lúc thấy một màn như vậy, nghe thấy thanh âm đối chọi gay gắt giữa hai người, đáy mắt Hoa Diên hiện lên một hàn quang lạnh lẽo.“Tiểu uyên ương, ngươi sao vậy? Sao đột nhiên dừng lại vậy?” Hoa Diên đột ngột dừng lại khiến cho Đỗ Kiều Mộc khó hiểu liền hỏi.Hoa Diên liền thu lại hàn ý, sắc mặt không chút biến hóa, lắc đầu nói: “Không có việc gì, chỉ là nhìn thấy người quen mà thôi.”Vân Hinh, chúng ta lại gặp nhau rồi!Không biết kiếp này ngươi có còn như kiếp trước hay không? Vào thời điểm ta cùng cực nhất lại nhẫn tâm bỏ đá xuống giếng.
Kiếp này, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội như vậy đâu! Trong lòng Hoa Diên hận ý tuôn trào không ngừng nhắc nhở nàng gương mặt quen thuộc kia đã từng khiến nàng chật vật không thôi.“Người quen? Ý ngươi là tỷ tỷ xấu xa kia của nguơi cũng đến đây sao? Ta giúp ngươi giáo huấn nàng ta……” Đỗ Kiều Mộc thấy Hoa Nguyệt Phỉ đứng cùng với đám ngươi kia, liền cho rằng người quen trong miệng Hoa Diên chính là thấy Hoa Nguyệt Phỉ, nghĩ đến sự tình đã xãy đến cho Hoa Diên, Đỗ Kiều Mộc hừ lạnh một tiếng.Phụ thân Đỗ Kiều Mộc tuy chức quan không cao, nhưng mẫu thân nàng là muội muội của đương kim Hoàng Thượng, có cữu cữu Hoàng