Vân Hinh quận chúa tràn đầy tức giận thầm mắng Hoa Nguyệt Phỉ đồ vô dụng, hận sắt không thể thành thép.“Mộng nhi nói đùa, hôm nay chúng ta tụ họp nơi này đều không phải là bí mật gì.
Mọi năm vào thời điểm này chúng ta đều tụ họp nơi đây, nàng ta thân là là đích trưởng nữ của Tướng phủ, biết được việc này không có gì là kỳ quái.
Khi nhìn thấy nàng, bổn quận chúa cũng bất ngờ, bất quá cho là có duyên tương phùng mà việc này cũng có thể ai đó đã nói với nàng ta Hoa tiểu thư ngươi nói xem.” Vân Hinh quận chúa tuy trong lòng khó chịu Hoa Nguyệt Phỉ làm nàng ta mất mặt, nhưng trước mặt nhiều người cũng không phải là thời điểm tốt để trừng phạt Hoa Nguyệt Phỉ, đáy mắt nàng ta lóe lên một tia tàn nhẫn nhưng vẫn nhỏ nhẹ cười nói nhìn sang Hoa Diên, đem sự kiện này đẩy sang cho nàng.“Vân Hinh quận chúa nói đúng, cũng không biết là ai đã nói.” Hoa Diên gật gật đầu, ánh mắt hiện lên một tia thâm trầm.
Ai có thể tưởng tượng được, Vân Hinh quận chúa sau này liền trở thành sủng phi của Hoàng Thượng.
Kiếp trước, khi nàng và Độc Cô Dạ đính hôn được hai năm, trong cung truyền ra tin tức Vân Hinh quận chúa cùng Hoàng Thượng có gian tình, Thận Vương gia tức giận đem nàng ta đến thôn trang xa xôi, nhưng không tới ba tháng liền truyền ra tin tức Vân Hinh quận chúa hoài long chủng, Hoàng Thượng mặt rồng đại duyệt ( vui mừng khôn siết ), hạ chỉ đem nàng ta về cung sắc phong Hinh tần.Tuy nhiên cho đến tận bây giờ, Hoa Diên thật sự không nghĩ ra, Hoàng Thượng xưa nay nhân đức, lại yêu thương Vân Hinh quận chúa xem như nữ nhi của mình.
Làm sao có thể đột nhiên đem nữ nhi biến thành nữ nhân của chính mình? Hơn nữa, từ sau khi Vân Hinh quận chúa vào cung, trong cung liền phát sinh vô số sự kiện quỷ dị kinh thiên động địa.“Lạc Mộng tỷ tỷ, nơi này thật đẹp, Diên Nhi lần đầu được tới nơi đẹp thế này, tỷ đi dạo cùng muội một chút có được không?” Hoa Diên biết rõ mình không có khả năng cùng Vân Hinh quận chúa đối chọi, nếu còn cố tình ở lại nơi này sẽ bị nàng ta xem như quân cờ tùy ý sử dụng.Hoa Diên từ nhỏ vốn đã xinh đẹp, phấn điêu ngọc trác, da trắng như tuyết, tuy hiện giờ tuổi còn nhỏ nhưng tương lại chắc chắn sẽ trở thành một đại mỹ nhân.
Lạc Mộng vốn đã có ấn tượng tốt đối với Hoa Diên, nhìn thấy nàng phúc hậu đáng yêu, con ngươi đen nhánh như đá quý khiến nàng không đành lòng cự tuyệt, liền cùng Vân Hinh quận chúa hàn huyên vài câu sau đó nhanh chóng mang Hoa Diên cùng Đỗ Kiều Mộc rời đi.“Bang ——” một cái tát hung hăng đánh lên mặt Hoa Nguyệt Phỉ, gương mặt trắng nõn của nàng ta lập tức sưng đỏ lên.“Quận chúa, ta……” Hoa Nguyệt Phỉ bụm mặt, nước mắt rơi xuống như mưa, nàng ta nôn nóng muốn giải thích cùng Vân Hinh quận chúa, nhưng Vân Hinh quận chúa không cho Hoa Nguyệt Phỉ cơ hội mở miệng.“Bang ——” lại thêm một cái tát, bên má còn lại của Hoa Nguyệt Phỉ cũng sưng đỏ lên.“Phế vật, ngươi là cái phế vật, dám làm mất hết mặt mũi của bổn quận chúa, tướng phủ đích nữ, ta khinh! Lập tức biến ngay cho khuất mắt ta, nếu không, đừng trách ta không khách khí.
Cút ….” Nghĩ đến vẻ mặt đắc ý cũng Lạc Mộng, Vân Hinh quận chúa liền tức giận đến nghiến răng, nàng ta từ nhỏ đều được