Đích Nữ Truyện Ký

Ếch ngồi đáy giếng chỉ thấy trước mắt


trước sau

Cho nên, khi nhìn thấy Hạ Liên Phòng nhất phái cao quý phong phạm đi vào sân viện của mình thì Thượng Quan thị hận đến mức mắt đều đỏ! Ả chung quy cũng là được sống xuôi gió xuôi nước, không chịu qua khổ gì. Trừ bỏ trái tim của Hạ Lịch, ả muốn cái gì đều có thể lấy đến tay. Nhớ ngày đó, Hạ Lịch không chịu nạp mình vào cửa, tiện nhân đã chết kia có Phủ Tĩnh quốc công làm hậu thuẫn kiên cố, cuối cùng không phải bị ả thiết kế vẫn ngoan ngoãn đem ả đón vào trong phủ sao? Cố tình cái Hạ Liên Phòng này, một bộ không tranh sự đời, tâm địa lại ngoan độc nhất!

Đúng rồi, Thượng Quan thị xem như xác định, Hạ Liên Phòng không giống với cùng đoản mệnh tiện nhân tự cho là thanh cao kia, cũng không giống với Hạ Mạt Hồi tuổi nhỏ tính tình quật cường kia, nàng am hiểu nhất là dùng cái mặt nạ giả dối này lừa gạt thế nhân, làm cho người ta cảm thấy Hạ Liên Phòng nàng là nữ tử cao nhã ôn nhu nhất trên đời, mấy chuyệ hậu trạch tranh đấu này, nàng khinh thường làm. Lúc trước mình không phải cũng cho rằng như vậy sao? Giỏi cho một Hạ Liên Phòng, nếu không phải lần này Hồng Trang Lục Ý gặp chuyện không may, mình thậm chí còn không dám xác định!

Nghĩ tới chuyện của Thượng Quan Ngộ lúc trước, Thượng Quan thị càng hận đến mức cắn nát một hàm răng. Ả không thể không hoài nghi, Hạ Liên Phòng sở dĩ ở Phật đường ba năm, chính là vì để ả bớt cảnh giác!

Đây thật là oan uổng cho nàng, bởi vì tính tình Hạ Liên Phòng giống mẫu thân, cũng là người không thích tranh đoạt, không thích cưỡng cầu, nếu không phải kiếp trước cả nhà chết thảm làm cho nàng tỉnh ngộ, người thắng đời này, sợ vẫn là Thượng Quan thị cùng hai nữ nhi của ả.

Thượng Quan thị cảm thấy Hạ Liên Phòng tâm tư khó lường thành phủ thâm trầm, Hạ Liên Phòng làm sao không cảm thấy ả cũng như vậy?

Buồn cười Thượng Quan thị chỉ thấy lỗi của người khác, cảm thấy người ta xin lỗi ả, nhưng lại hoàn toàn không biết hối lỗi. Nếu không phải lúc trước ả vừa gặp đã thương Hạ Lịch, khiến cho Từ thị nảy sinh ý niệm nạp thiếp, mẫu thân Hạ Liên Phòng sao lại mất sớm, đích xuất sao sẽ bị hại thành như vậy? Ả tâm lớn, cũng phải xem có cái kia đầu đủ để dùng hay không.

Dù cho đáy lòng hận độc Hạ Liên Phòng, ngoài mặt Thượng Quan thị vẫn phải biểu hiện làm ra một bộ cực kỳ thân thiết với nàng: "Đại tiểu thư hôm nay tại sao có thời gian đến trong sân tỳ thiếp vậy?"

Ngụ ý chính là, mấy ngày trước đây hai thứ muội rơi xuống nước, ngươi cũng không tới, nay tốt không sai biệt lắm thì ngươi lại tới, có phải đang giả vờ cho người khác xem hay không? Hoặc là có cái rắp tâm bất lương gì?

Hạ Liên Phòng lại chỉ cười cười: "Nhị phu nhân nói cái gì vậy, muội muội rơi xuống nước, ta làm đại tỷ sao có đạo lý không đến thăm? Chỉ là thân mình Hồi nhi chưa tốt, sự vụ bên trong phủ lại nhiều, thế nên mới tới muộn vài ngày. Nhưng mà hôm các muội muội rơi xuống ta từng hỏi thăm qua đại phu, nên hôm nay mới cố ý mệnh khố phòng lấy chút thuốc bổ mang đến."

Nàng ý tứ là, hiện tại ta cầm quyền, sự vụ bận rộn, đích muội lại thân mình không thích hợp, chẳng qua ta cũng vẫn chưa bỏ qua các ngươi, là được đại phu cho biết tình hình nên mới yên tâm. Nay ta lại sai người mang theo thuốc bổ đến thăm, ngươi hẳn là mang ơn với ta, chứ không phải như ý ngươi nói.

Thượng Quan thị tất nhiên nghe ra được. Nhưng để cho ả cảm tạ Hạ Liên Phòng, vậy không bằng một đao chết luôn cho thống khoái! Hơn nữa, dựa vào cái gì mà ả phải cảm tạ Hạ Liên Phòng? Lúc trước bên trong phủ do ả ta cầm quyền, muốn cái gì liền đi khố phòng lấy cái đó, mấy thứ trong đó mặc ả lấy! Hạ Liên Phòng chỉ sai người lấy chút thuốc bổ đến đã muốn ả đi cảm tạ? Nói đùa cái gì vậy!

Nhưng mà trong lòng nghĩ thì nghĩ vậy, Thượng Quan thị vẫn kêu nha hoàn đem đồ cất đi. Chờ các nữ nhi khỏe lại, điều trị bổ dưỡng là không thể thiếu. Ả vừa nhận đồ của Hạ Liên Phòng, vừa muốn oán hận Hạ Liên Phòng đoạt quyền của ả, căn bản không đi nghĩ xem những thứ trong khố phòng căn bản cũng không phải là của ả, một phần là của Hạ gia, một phần là đồ cười của Hạ phu nhân gả mang đến từ Phủ Tĩnh quốc công, bất kể là trang sức vải vóc hay là ngân lượng dược liệu, đều có quan hệ gì đến ả?! Lúc trước ả bị nhét vào phủ đại học sĩ, một chút đồ cưới đều không mang vào!

"Vậy thì đa tạ ý tốt của đại tiểu thư." Thượng Quan thị nhếch miệng cười. "Chỉ là Hồng Trang Lục Ý thân mình còn hư nhược, không tiện vào thăm, đại tiểu thư sợ là đã mất công một chuyến rồi."

Hạ Liên Phòng cũng không giận, nàng vốn không phải thật lòng đến thăm, nàng chỉ là mang ít đồ đến cho Thượng Quan thị mà thôi, thuận tiện cảnh cáo bà ta một cái, làm cho bà ta biết nay trong phủ là ai đương gia, là thiên hạ của người nào. Thượng Quan thị an phận thủ thường thì tốt, nếu nảy sinh tâm tư gì không nên có, thì kết cục sẽ không đơn giản như thế ! "Không sao, chỉ là muốn làm phiền nhị phu nhân vất vả chăm sóc hai vị muội muội. Hơn nữa nhị phu nhân còn cần cẩn thận, thân mình Hồi nhi chưa tốt, hai vị muội muội lại đi theo bị bệnh, sau này nên cẩn thận hơn chút, chớ để phát sinh chuyện như vậy nữa. Tỷ muội ba người đều rơi xuống nước, thật đúng là rất bất thường."

Thượng Quan thị không phải vẫn luôn hoài nghi nàng có phải trong ngoài không đồng nhất hay sao? Nay nàng liền cho bà ta cơ hội biết.

Nghe xong lời Hạ Liên Phòng nói, Thượng Quan thị tức giận đến cả người phát run. Hạ Liên Phòng tiểu tiện nhân này ý tứ là, sau này chỉ cần mình hạ thủ với Hạ Mạt Hồi hoặc là Hạ Lan Tiềm, bọn họ đã xảy ra chuyện gì, Hồng Trang Lục Ý sẽ phải chịu gấp bội? ! Tốt, tốt, tốt! Ả ở trong lòng liên tục niệm ba chữ tốt, quả nhiên là ả khinh địch, vị đại tiểu thư này ở Phật đường ăn chay niệm phật ba năm, thật đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền bất phàm! Trong lòng hận đến mức muốn xé xác Hạ Liên Phòng, ngoài mặt Thượng Quan thị lại vẫn cố cười, chỉ là nụ cười kia không đạt tới đáy mắt, ngược lại còn có một tia quỷ quyệt: "Đại tiểu thư cẩn thận như thế, thật đúng là phúc khí của nhị tiểu thư cùng đại thiếu gia."

Đây là ám chỉ Hạ
Liên Phòng tâm cơ thâm trầm. Hạ Liên Phòng trả lại nụ cười tươi tắn: "Không so được với nhị phu nhân. Ta còn có việc, cáo từ trước, nhị phu nhân cần hảo hảo chăm sóc bọn muội muội, mong các nàng sớm ngày khang phục." Nói xong, nhẹ nhàng xoay người.

Chân chính tâm cơ thâm trầm, Thượng Quan thị cho rằng có thể nhìn ra sao? Bà ta cho là tự mình nhìn thấu, nhưng chỉ là Hạ Liên Phòng làm cho bà ta nhìn ra được mà thôi. Nếu không phải muốn khiến Thượng Quan thị đề cao cảnh giác với mình, cảm thấy khó giải quyết khó xử lý thì sao bà ta có thể đi cầu cứu người khác?

Từ sau khi trùng sinh, Hạ Liên Phòng căn bản không đem trọng điểm đặt tại trên người Thượng Quan thị, bởi vì nàng biết, người nàng muốn đối phó căn bản không phải là Thượng Quan thị. Kiếp trước Thượng Quan thị một tay che trời, chỉ là bởi vì mình né tránh cùng với phụ thân rời phủ. Nay phụ thân cùng nàng đều ở trong phủ, dù Thượng Quan thị có bản lĩnh thông thiên cũng không có khả năng lấy một cái thân phận di nương làm cái gì với tử nữ đích xuất. Trừ phi bà ta có thể bảo đảm phủ đại học sĩ có ngày sẽ suy tàn, Phủ Tĩnh quốc công cả nhà chết hết, bằng không chính là lật trời Thượng Quan thị cũng chỉ là tôm tép.

Nhưng thế lực sau lưng bà ta thì không phải. Kỳ thật Hạ Liên Phòng cũng từng thực sự không thể lý giải, Thượng Quan thị chỉ là nữ nhi phủ một quan hàn lâm nhỏ bé, bà ta lôi kéo quan hệ cùng Hai vị Tề Lỗ thế tử thế nào, lại biết được đam mê khác thường của hai vị kia thế nào, do đó có thể ở dưới mí mắt Từ thị lấy danh nghĩa "Tôi luyện" đem Tiềm Nhi đưa đi?

Nếu nói trong đó không có Thượng Quan hàn lâm xây cầu đắp đường thì đánh chết nàng, nàng cũng không tin.

Như vậy Thượng Quan hàn lâm vì sao lại muốn lấy lòng thế tử? Hắn phụ tá Tề vương, Tề vương nay vẫn còn tráng niên, xem thế nào cũng phải còn sống mấy chục năm nữa, hắn không tận tâm tận lực vì vương gia, vì sao lại cố tình muốn đi nịnh nọt thế tử? Vậy cũng chỉ có một cái khả năng, thế tử có thể cho hắn chỗ tốt, so với Tề vương còn nhiều hơn. Kiếp trước nếu là nhị hoàng tử đăng cơ, cũng đã nói lên, hai vị Tề Lỗ thế tử đại khái đều đứng ở bên phía nhị hoàng tử. Nếu trong cuộc chiến tranh đoạt vương vị đứng đúng bên, phú quý vinh hoa, tất nhiên hưởng dụng không xuể. Mà ngoại tổ phụ bên kia, lại không có nhìn rõ nhị hoàng tử thành phủ sâu đậm, cho nên sau khi nhị hoàng tử trở thành tân hoàng mới có thể nhanh chóng làm suy yếu thế lực Phủ Tĩnh quốc công, cũng lấy tội danh vô căn cứ đem vài vị biểu ca tru diệt hết.

Thượng Quan thị, chỉ là một quân cờ nhỏ bé tầm thường nhất trong đống dây mơ rễ má này mà thôi.

Nhưng Hạ Liên Phòng không thể lý giải, nếu ngay cả ngoại tổ phụ đều nhìn ra nhị hoàng tử không phải người thích hợp làm Hoàng Đế, vậy thì vị kia ngồi bên trên long ỷ, người tôn quý nhất thiên hạ kia sao lại không nhìn ra?! Còn có Thanh vương gia xưa nay không để ý tới chính sự tay lại cầm binh quyền, tại sao hắn lại tán thành nhị hoàng tử? Kỳ quái nhất là, vì sao nhị hoàng tử đăng cơ không lâu Hoàng Thượng liền thần bí qua đời?!

Trong lòng Hạ Liên Phòng ẩn ẩn có cái giả thiết to gan, nhưng nàng cũng không dám cam đoan suy nghĩ của mình chính là tình hình thực tế. Nhưng nàng không ngại đem cái tình hình thực tế này làm giả tượng, từ góc độ xấu nhất xuất phát, đạt tới mục đích của mình. Sống lại một đời, nàng không muốn đệ muội giẫm lên vết xe đổ, càng không muốn Phủ Tĩnh quốc công suy tàn! Một khi đã như vậy, nhị hoàng tử tuyệt đối không thể trở thành tân hoàng!

Nhưng mình chỉ là khuê các thiên kim, tay trói gà không chặt, trừ bỏ cầm kỳ thư họa, cái bản lĩnh gì cũng không có. Mình như vậy, sao có thể đối kháng với nhị hoàng tử có hai vị thế tử nguyện trung thành? Nếu muốn thành công, nàng cần một chút ngoại lực, mà ngoại lực này lại không thể tới từ Phủ Tĩnh quốc công. Dù cho cả nhà Lam gia trung liệt, vạn nhất vị trên long ỷ kia biết được Lam gia đối kháng với hoàng tử, cũng khó tránh khỏi sẽ sinh ra ấn tượng Lam gia công cao khinh chủ. Cho nên nàng tuyệt đối không thể kéo ngoại tổ phụ xuống nước. Phụ thân là thân tín của Hoàng Đế, người ông nguyện trung thành chỉ có thể là Hoàng Đế, nếu có chút nhằm vào hoàng tử, sợ rằng Hoàng Đế cũng không tránh khỏi lòng mang khúc mắc với ông, cảm thấy phụ thân muốn đầu nhập vào chủ mới. Hắn còn tại vị, các thần tử liền đã kết bè kéo cánh với hoàng tử, bậc cửu ngũ chi tôn làm sao có thể không giận dữ lôi đình?

Mục tiêu của nàng quá lớn, trước mắt mình căn bản không thể làm được.

Nhưng mà không sao, nàng cũng không sốt ruột. Còn có sáu năm, nàng có thời gian đem Kỳ Vấn Sơn từ trên long ỷ kéo xuống dưới. Hiện tại nàng chỉ cần chuyên tâm đối phó Thượng Quan thị, từ trên người Thượng Quan thị đào ra chỗ hổng là tốt rồi. Đê dài ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến, nàng có đầy đủ kiên nhẫn đi chờ, đi làm, đi kế hoạch.

Hạ Liên Phòng hít một hơi thật sâu, nàng luôn luôn giỏi về tự hỏi, kiếp trước nếu không phải chủ quan, thì không đến mức rơi vào kết cục như vậy. Lúc mẫu thân còn sống thường nói nàng đầu thai sai làm nữ tử, nếu sinh là nam tử, thành tựu sẽ không kém phụ thân. Mà đời này, nàng muốn chặt chẽ bảo hộ người nhà, mặc cho ai cũng đừng nghĩ vào động bọn họ mảy may một chút nào!

Làm quỷ thấy đệ muội chết thảm, Phủ Tĩnh quốc công bị tru diệt, loại cảm giác mắt mở nhìn trừng trừng lại bất lực tuyệt vọng kia nàng còn có thể chịu được, thì có cái gì mà nàng không làm được? Thượng Quan thị tưởng đem nàng làm quân cờ xoa nắn trong tay, không khỏi nghĩ quá dễ dàng rồi!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện