Bởi vì Hạ Liên Phòng đứng ở chỗ góc chết cho nên mọi người chỉ nhìn thấy Thanh Vương giục ngựa xoay người, lại không biết hắn là đang nói chuyện với ai. Hạ Liên Phòng biết, hiệp ước giữa hai người nếu bây giờ bị người khác biết được sẽ không mang đến chỗ tốt gì, ngược lại sẽ chọ thêm mầm tai hoạ, vì thế cũng lặng lẽ thối lui.
Đại quân nhổ trại lên đường, mênh mông cuồn cuộn rời xa Yến Lương. Nay đi một chuyến, không biết năm nào tháng nào mới có thể tái kiến.
Hạ Liên Phòng đứng ở bên người Hạ Lịch, cuối cùng khe khẽ thở dài.
Hai cha con mới vừa trở lại trong phủ, trong cung liền truyền tới khẩu dụ của Thái Hậu, nói là muốn Hạ Liên Phòng vào cung làm bạn. Nghĩ đến là bởi vì Thanh Vương rời kinh, Thái Hậu làm mẫu thân nên trong lòng khổ sở.
Hạ Liên Phòng thu thập một chút, thay đổi bộ xiêm y có màu sắc tương đối tươi sáng hơn, mang theo Dao Quang cùng Cầm Thi định đi ra cửa, kết quả mới vừa bước ra Hạm Đạm trúc liền bị hai tỷ muội Trương Linh Chi Trương Tín Tô ngăn cản —— cách đó không xa còn có Trương Chính Thư làm bộ làm tịch giống như thật sự đang ngâm thơ đọc sách. Ba huynh muội này cũng thật thú vị, trong xương cốt đều là loại tham lam và không tiếc hết thảy đều muốn bò lên cao, nếu loại chấp nhất này không nguy hại đến người khác, Hạ Liên Phòng vẫn là rất thưởng thức.
Trước một giây khi Trương Linh Chi chuẩn bị lại đây thân mật kéo tay Hạ Liên Phòng, Dao Quang cười hì hì chắn giữa nàng ta cùng Hạ Liên Phòng, chỉ vào thái dương trên bầu trời nói: "Tiểu thư, ngài xem mặt trời hôm nay rất lớn nha, hôm nay liền nhất định sẽ ấm áp lên, bây giờ cũng không lạnh lắm!" Nói xong, cố ý vô tình che tầm mắt của Trương Linh Chi nhìn về phía Hạ Liên Phòng.
Trương Linh Chi thật ra muốn phát tác, nhưng nàng ta có chuyện muốn cầu xin Hạ Liên Phòng, Dao Quang lại là đại a đầu bên cạnh Hạ Liên Phòng, rất được sủng ái, tục ngữ nói Diêm Vương dễ đối phó còn tiểu quỷ khó chơi, đó chính là đạo lý này. Nàng ta buông tay, không hề dám thử vãn tay Hạ Liên Phòng nữa, Dao Quang lập tức im miệng, coi như cái gì cũng không phát sinh, an tĩnh đứng ở phía sau Hạ Liên Phòng. Nhưng một đôi mắt lại tinh quang lấp lánh, phảng phất chỉ cần giây tiếp theo Trương Linh Chi có bất luận động tác đường đột gì với Hạ Liên Phòng, nàng liền sẽ không khách khí.
Nhìn thấy dáng vẻ phách lối của Dao Quang, Trương Linh Chi tức khắc giận sôi máu. Ngày ấy từ Hạm Đạm trúc trở về, nàng ta đã cẩn thận dò hỏi, người trong phủ nói hai nha đầu Dao Quang, Thiên Toàn này là đại tiểu thư mang tiến vào, không ai thấy qua các nàng cùng Thanh Vương gia có cái quan hệ gì. Trương Linh Chi cũng không phải ngu ngốc, trở về suy ngẫm liền biết, hoá ra là Hạ Liên Phòng cố ý lôi Thanh Vương tới để hù dọa các nàng? Ở Hạ phủ mấy ngày nay, các nàng cũng biết Thanh Vương gia đỉnh đỉnh đại danh thường xuyên đến phủ Đại Học Sĩ, nhưng đó đều là vì đánh cờ cùng biểu thúc phụ, đều là nói chuyện ở bên trong thư phòng, Hạ Liên Phòng một cái khuê các thiên kim, căn bản là không có khả năng có cái gì tiếp xúc với Thanh Vương.
Cho nên, các nàng bị lừa! Trương Linh Chi càng thêm cảm thấy Hạ Liên Phòng keo kiệt, nàng tưởng, nếu mình là đại tiểu thư đích xuất phủ Đại Học Sĩ, đừng nói là một cái nô tỳ, chính là muốn mười cái trăm cái nàng cũng sẽ không bủn xỉn! (Mia: Nói khoác không ngượng miệng, có mà nửa cái cũng k cho)
Phải chăng, Trương Linh Chi đời trước vắt cổ chày ra nước, đối xử với Hạ Mạt Hồi gả vào Trương gia là mọi cách lừa đảo bóc lột, cuối cùng còn góp không ít công to trong chuyện Hạ Mạt Hồi "Hồng hạnh xuất tường" đương nhiên là đồ giả, bản thân nàng ta là người hào sảng khẳng khái???
"Biểu tỷ tại sao chặn đường ta?" Hạ Liên Phòng hỏi.
Trương Linh Chi cười cười, nói: "Biểu muội đây là muốn vào cung đi gặp mặt Thái Hậu đúng không?"
"Đúng vậy." Hạ Liên Phòng mỉm cười, chờ đợi đối phương nói tiếp.
"Biểu muội, Thái Hậu là lớn lên có bộ dáng gì a? Đẹp hay không đẹp? Hoàng cung lại là bộ dáng gì? Có phải thực tráng lệ huy hoàng hay không?!" Trương Linh Chi lộ ra vẻ tràn ngập tò mò, cứ như trong đầu nàng ta thật sự đang suy nghĩ đến những cái đó. Loại tò mò này ở vài giây sau hóa thành thật sâu chờ mong: "Biểu muội có thể dẫn theo ta tiến cung để mở rộng tầm mắt được không? Ta cũng rất muốn nhìn một chút hoàng cung là bộ dáng gì a! Muội nói thử xem những nương nương trong hoàng cung có phải rất thật xinh đẹp hay không?"
Hạ Liên Phòng vẫn cứ mỉm cười mà chống đỡ: "Tất nhiên là xinh đẹp, nếu không sao có thể làm nương nương chứ?" Phi tần trong cung hoặc là có mỹ mạo tuyệt đỉnh, hoặc là có gia thế hiển hách, nhưng tương đồng một chút chính là, không có ai xấu.
"Vậy biểu muội, muội có bằng lòng mang ta đi nhìn xem hay không?" Trương Linh Chi trợn to một đôi mắt hạnh, nhất phái hồn nhiên, giống như thật sự chỉ là muốn đi trải việc đời mà phi có ý đồ khác. "Nghe nói trong hoàng cung có không ít hoàng tử công chúa, ta ở Trừ Châu, chẳng qua chỉ là chỉ ếch ngồi đáy giếng, tới Yến Lương mới biết trên đời này là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, cũng thật sự muốn mở rộng kiến thức một chút a!"
"Đại biểu tỷ, cũng không phải là ta không muốn mang theo ngươi đi, chỉ là, hoàng cung nội viện, không phải thường nhân có thể tùy ý xuất nhập. Kể cả ta, cũng là vì có Thái Hậu nương nương ban cho lệnh bài mới có thể tự do xuất nhập. Huống chi biểu tỷ ngươi chưa được truyền triệu, một khi bị phát hiện, ngươi là bình dân trà trộn vào cung, đó chính là tội lớn bị chém đầu đấy!"
Trương Linh Chi vẫn là sợ chết, nàng ta nghe được lời này run lên một chút, nhưng vẫn thực kiên định: "Vậy, vậy muội giúp ta ngẫm lại biện pháp đi! Biểu tỷ chỉ có một cái thỉnh cầu như vậy, chẳng lẽ muộn lại nhẫn tâm không giúp ta sao?"
Dao Quang nghe xong sợ Hạ Liên Phòng sẽ đáp ứng, trong ánh mắt tràn ngập không tán đồng. Nàng đều nhìn ra được cị biểu tiểu thư này không có ý tốt, nói trắng ra là, đơn giản là muốn mượn cơ hội vào cung tiếp xúc với các hoàng tử nhiều hơn, có thể thông đồng với ai đó đương nhiên tốt nhất, nếu một cái cũng không leo lên được thì cũng là được mở rộng tầm mắt. Không bị ai phát hiện đương nhiên tốt, nhưng một khi bị phát hiện, đó cũng là lỗi của Hạ Liên Phòng không liên quan gì đến nàng ta.
Trên đời sao lại có người như vậy, làm cái gì cũng nghĩ hại người khác, hoàn toàn không bận tâm huyết thống thân tình? Muốn lấy chỗ rốt từ trên thân người khác, lại không muốn thiệt tình đổi lấy, còn muốn sau khi được chỗ tốt cắn ngược lại một cái, loại người này tồn tại, quả thực khiến người ta ghê tởm!
Đối với Trương Linh Chi năn nỉ ỉ ôi, Hạ Liên Phòng cười nói: "Đại biểu tỷ nói cái gì vậy, thỉnh cầu 'nho nhỏ' này của ngươi, chính là sẽ làm ngươi mất đầu đấy nha! Hơn nữa, ta là đi hậu cung, đó là nơi trừ bỏ Hoàng Thượng, không có bất luận nam tử nào được phép xuất hiện, dù là các hoàng tử cũng không thể tùy ý xuất nhập. Biểu tỷ, ngươi một hai phải đi thù có thể như thế nào chứ?"
Trương Linh Chi cũng không để ý, chỉ cảm thấy Hạ
Liên Phòng đó là đang có lệ với mình: "Ta không để bụng, ta chính là muốn đi xem thôi!"
Nàng ta một ngụm cắn chết nói mình chỉ là tò mò, không có ý niệm muốn thấy người sang bắt quàng làm họ. Hạ Liên Phòng uy hiếp ở trong mắt Trương Linh Chi chỉ là nói dối —— vốn dĩ Hạ Liên Phòng không phải cũng từng nói dối đấy sao? Nàng luôn mồm muốn mình đừng mong ái mộ hư vinh, nhưng bản thân Hạ Liên Phòng không phải cũng là tham mộ Thanh Vương, còn dương dương tự đắc nói Thiên Toàn Dao Quang là Thanh Vương ban cho?! Trương Linh Chi trên dưới nhìn dung mạo của Dao Quang, bình thường như vậy, sao bên người Thanh Vương gia có thể nuôi dưỡng nha hoàn như vậy? Hơn nữa vô duyên vô cớ nói Thanh Vương ban nha hoàn cho Hạ Liên Phòng, đánh chết nàng ta cũng không tin!
Hạ Liên Phòng chẳng qua là sợ mình vào cung đoạt mất nổi bật, do đó được đến các hoàng tử ưu ái mà thôi, Trương Linh Chi nàng mới sẽ không bị mắc lừa đâu!
Chờ nàng vào cung, được các quý nhân coi trọng, nhất định phải làm Thái Hậu trọng dụng Trương gia, tốt nhất là có thể đem Hạ gia đạp xuống dưới lòng bàn chân!
Giấc mộng tốt đẹp mà to lớn này làm Trương Linh Chi lâm vào bên trong ảo tưởng của chính mình, Hạ Liên Phòng nhìn biểu tình trên mặt nàng ta, không khỏi cảm thấy buồn cười: "Biểu tỷ, thật sự không được, Thái Hậu nương nương chỉ cho một mình ta tiến cung làm bạn, ngay cả hai nha hoàn cũng là do ta cố gắng cầu xin lão nhân gia mới đáp ứng cho đi theo." Thực xin lỗi Thái Hậu nương nương, ngài chịu tiếng xấu thay ta một lát đi!
Trương Linh Chi vừa nghe, linh cơ liền động: "Vậy không bằng...... Ta giả vờ làm nha hoàn đi cùng muội?!" Như vậy Hạ Liên Phòng sẽ không tìm được lý do thoái thác nữa đi?!
Hạ Liên Phòng lộ vẻ khó xử. Trước khi nàng mở miệng, Trương Linh Chi vội nói: "Cứ quyết định như vậy đi! Ta hiện tại liền đi thay xiêm y, các muội ở trên xe ngựa ngoài cửa chờ ta!" Nói xong hấp tấp xoay người chạy đi.
Chờ đến khi nàng ta rời khỏi tầm mắt, Cầm Thi mới buồn bực hỏi: "Tiểu thư, ngài thật sự muốn mang biểu tiểu thư đi sao?" Vậy không phải sẽ làm hỏng thanh danh Hạ gia tiểu thư các nàng sao! Cái loại không đàng hoàng như Trương Linh Chi, vào cung không biết còn có thể phân rõ đông tây nam bắc hay không ấy!
"Ai nói ta muốn dẫn 'biểu tiểu thư' theo?" Hạ Liên Phòng cố ý đem ba chữ biểu tiểu thư nhấn mạnh rõ ràng. "Ta là dãn theo một cái nô tỳ lạ mắt đến, chẳng lẽ không thể sao?"
Dao Quang cùng Cầm Thi đều nhanh trí, nháy mắt liền hiểu ý của Hạ Liên Phòng, đều lộ ra thần sắc buồn cười, đối với Trương Linh Chi thái độ chết triền sống triền cùng vô sỉ cũng bớt chướng mắt, nhưng thật ra lại cảm thấy chờ mong chuyện sắp phát sinh.
Hạ Liên Phòng quả nhiên giữ lời, ở trên xe ngựa đợi một hồi, Trương Linh Chi thật sự ăn mặc một bộ xiêm y nha hoàn mà đến, che che dấu dấu, ngay cả gia đinh trông cửa cũng cho rằng đây chỉ là tiểu nha hoàn bình thường.
Đây là lần đầu tiên Trương Linh Chi được ngồi xe ngựa Hạ gia. Nàng ta vừa lên xe liền chấn động mà nhìn bố trí trong xe, vừa lớn vừa rộng mở, chỗ ngồi trải cái đệm lông thật dày, đôi tay vừa sờ lên, thập phần mềm mại. Trên bàn trà nhỏ đặt điểm tâm trái cây, màn xe là dùng vải dệt tốt thêu chế mà thành, toàn bộ bên trong xe ngựa đều tràn ngập một cổ hương khí động lòng người.
"Biểu tỷ, sao lại chỉ có một mình ngươi? Chẳng lẽ không gọi cả Tía Tô biểu tỷ sao?"
Trương Linh Chi cứng đờ, ha hả cười gượng, trong lòng suy nghĩ giải thích như thế nào: "Cái này, cái này...... Bởi vì Tía Tô nàng đau bụng, cho nên ta không đi quấy rầy nàng! Chờ lần sau muội lại mang đôi ta cùng nhau tiến cung!" Ngữ khí thập phần đương nhiên.
Nàng đương nhiên sẽ không dẫn theo Trương Tía Tô đi. Trương Tía Tô kia tuy cũng mỹ mạo giống nhau, nhưng lại như tiểu bạch hoa nhu nhược kiều nộn, thật sự là lực sát thương lớn nhất với nam tử. Bên cạnh có Hạ Liên Phòng quốc sắc thiên hương đã đủ rồi, lại xuất hiện một Trương Tía Tô kia nhu nhược đáng yêu nữa thì Trương Linh Chi quả thực không dám tưởng tượng chính mình sẽ bị dẫm đi nơi nào. Hơn nữa, Trương Tía Tô kia cùng nàng ta lại không phải do cùng một di nương sinh ra, nàng cần gì để ý nàng ta?!
Nghĩ xong, nàng ta cũng không coi mình là người ngoài, thấy trái cây mới mẻ trên bàn, tùy tay cầm một cái, răng rắc răng rắc gặm lên. Vừa gặm vừa ảo tưởng, chính mình nếu có thể giống Hạ Liên Phòng được Thái Hậu ưu ái, về sau chắc chắn nàng ta sẽ không cần nhờ cậy Trương gia, nàng ta cũng có thể xoay người!
Thật là càng nghĩ càng thấy tốt đẹp.
Nhưng khi xuống xe ngựa, nàng ta nhất định phải giả dạng làm một cái nha hoàn. Rõ ràng là tự mình yêu cầu như vậy nhưng đáy lòng Trương Linh Chi lại hung hăng phỉ nhổ Hạ Liên Phòng một phen. Nàng ta chính là biểu tỷ, lại cư nhiên thật sự để nàng ta trang điểm thành nha hoàn! Hai người đều là tiểu thư, dựa vào cái gì Hạ Liên Phòng là có thể ngồi trên xe ngựa xa hoa, mặc xiêm y xinh đẹp, được nhiều sủng ái như vậy? Trương Linh Chi nàng có chỗ nào so ra kém Hạ Liên Phòng?!
Đi theo phía sau Hạ Liên Phòng, Trương Linh Chi lại vẫn cứ không an phận đánh giá khắp nơi, cảm thấy hoàng cung này cũng thật lớn, thật xinh đẹp, thật xa hoa nha! Nơi nơi đều là kim quang lấp lánh, nàng rất muốn được ở nơi như vậy!
Đoàn người dưới sự dẫn dắt của tiểu thái giám tới Thúy Vi cung của Thái Hậu, Thái Hậu đang dựa nghiêng ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, nghe nữ quan bên cạnh thông báo nói Hạ Liên Phòng tới, vội mở to mắt. Nhìn thấy Hạ Liên Phòng xinh xắn đứng cách mình không xa vội vàng vẫy tay muốn nàng lại đây. Lôi kéo nàng cẩn thận đánh giá một phen, nói: "Lại gầy đi rồi."
Hạ Liên Phòng dở khóc dở cười, mấy ngày trước đây mới vừa gặp qua, nàng sao có thể gầy đi rõ ràng như vậy? "Nhờ hồng phúc của Thái Hậu nương nương, Liên Nhi tuy gầy, nhưng đầu óc lại minh mẫn hơn."
Thái Hậu cười ha hả, nhất phái lão nhân gia hiền lành. Xem ở trong mắt Trương Linh Chi đứng một bên không khỏi có chút hâm mộ. Tổ mẫu nàng ta, làm người ương ngạnh cường thế, trước nay trong mắt trong lòng chỉ có đại ca con chính thất, căn bản không đem nàng ta cùng Tía Tô hai cháu gái con vợ lẽ để vào mắt.