Ngay từ đầu, hai tỷ muội Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý còn có thể cường chống tận hiếu trước mặt Thượng Quan thị, nhưng theo thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, các nàng chậm rãi cảm thấy không chịu nổi. Trong sân viện bọn hạ nhân đều bị triệt lui hết, Thượng Quan thị lại gãy chân, mỗi ngày rửa mặt chải đầu lau người, mớm thuốc thay quần áo, toàn bộ đều do hai tỷ muội tự tay làm. Sau thời gian dài, đừng nói là Hạ Lục Ý, ngay cả Hạ Hồng Trang cũng sắp không chịu nổi. Các nàng tuy là thứ xuất nhưng căn bản chưa từng phải chịu khổ gì, chuyện hầu hạ một bệnh nhân bị liệt như vậy đối với các nàng mà nói chính là lần đầu tiên! Hơn nữa Thượng Quan thị từ lúc gãy chân tính tình trở nên gàn gở quái đản, dù đối với hai nữ nhi cũng không có sắc mặt tốt gì, còn ngày đêm mắng ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng, Hạ Lục Ý cùng Hạ Hồng Trang quả thực cũng sắp điên mất!
Mà đồng thời, Hạ Liên Phòng cũng từ chỗ Tề nương chiếm được chân tướng mà mình muốn. Nàng vẫn cảm thấy kỳ quái, sao tổ mẫu lại vừa khéo nhận thức Thượng Quan thị chứ? Nên biết lúc đó Thượng Quan hàn lâm vẫn chỉ là một tên quan nhỏ, còn phụ thân đã là quan to tam phẩm tiền đồ vô lượng, hai người một trên trời một dưới đất, làm sao Thượng Quan thị có thể lọt được vào mắt Từ thị?
Hỏi kỹ ra, quả nhiên hết thảy đều là có dự mưu. Thượng Quan hàn lâm vốn muốn leo lên quyền quý, hắn đã sớm nhìn trúng Hạ Lịch, muốn đem nữ nhi gả cho ông nhưng đã nghĩ hết biện pháp cũng không có cửa mà vào. Hơn nữa trong một lúc vô tình, Thượng Quan thị kinh hồng thoáng nhìn gặp qua Hạ Lịch, từ đó liền nhớ thương ông, cho nên nói, là Thượng Quan thị coi trọng Hạ Lịch trước, nhưng lúc ấy Hạ Lịch không hề nhận thức Thượng Quan thị.
Sau đó Thượng Quan thị nghe được Từ thị sẽ thường xuyên đi Tướng Quốc Tự dâng hương, vì thế liền chế tạo ra chuyện "tình cờ gặp". Bà ta cố ý lấy lòng Từ thị, học theo dáng vẻ của Từ thị thời trẻ nên sao Từ thị có thể không thích bà ta? Hơn nữa ngay lúc đó Thượng Quan gia gia thế bình thường, đối với Từ thị mà nói càng hợp ý, cho nên nhất thời đối đãi với Thượng Quan thị hết sức tốt, thường xuyên mời đến Hạ phủ làm khách.
Thượng Quan thị chứa tâm tư tiếp cận Hạ Lịch nên tất nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng mà tuy rằng bà ta thành công chiếm được lòng Từ thị nhưng vẫn không thể như mong muốn được Hạ Lịch nhìn trúng.
Vốn muốn tiến hành từ từ nhưng ai ngờ ngay lúc đó Hạ lão thái gia lại cùng Tĩnh quốc công lập hôn ước cho hai nhà. Thượng Quan thị biết Từ thị vẫn muốn làm cho mình nhập phủ, nhưng bà ta sợ Từ thị cho rằng bản thân mình tâm cơ thâm trầm cho nên vẫn ra vẻ không biết. Hơn một năm sau khi Lam thị cùng Hạ Lịch thành thân, Từ thị cố ý bỏ thuốc Hạ Lịch rồi để cho bà ta vào phòng thì Thượng Quan thị liền biết thời biết thế mà làm.
Không thể không nói Thượng Quan thị là kẻ cực kỳ thông minh, bà ta chỉ nhận thức Từ thị trong mấy tháng ngắn ngủi mà lại có thể thăm dò sở thích của đối phương một cách tường tận, hơn nữa còn có thể đọc được suy nghĩ trong lòng Từ thị, hơn nữa còn biết tùy cơ ứng biến. Từ thị tự cho là đúng vừa lúc giúp bà ta hoàn thành chuyện tốt! Nếu không có Thượng Quan thị hữu ý vô ý kích thích cùng ám chỉ, Từ thị cũng sẽ không nghĩ tới thủ đoạn bỏ thuốc hạ tiện này để khiến cho nhi tử đi vào khuôn khổ!
Hạ Lịch cùng Lam thị đều cho rằng bà ta vô tội cho nên cũng không từng trách tội hay trách phạt bà ta mà vẫn lấy lễ đối đãi, Hạ Lịch còn tưởng vì mẫu thân gây ra nên cảm thấy áy náy, thậm chí chuyện đại sự trong phủ giao cho bà ta xử lý không ít. Trừ bỏ Hạ Lịch không thể phân cho bà ta, Lam thị thật sự là đem thứ có thể cho đưa hết.
Cố tình Thượng Quan thị không biết thỏa mãn, điều bà ta mong muốn còn có rất nhiều, không phải chút quyền lực liền có thể nhồi đầy. Bà ta còn muốn đem Hạ Lịch từ bên người Lam thị đoạt lấy, mỗi khi nhìn đến nam nhân đối đãi bản thân mình lễ độ xa cách nhưng đối với Lam thị lại cười ôn nhu như vậy, Thượng Quan thị liền cảm thấy đau lòng. Bà ta vốn cũng không phải là người tốt lành gì cho nên rất nhanh, sự đau lòng liền hóa thành điên cuồng ghen tị cùng oán hận, bà ta cho rằng là Lam thị hoành đao đoạt ái, đem Hạ Lịch từ bên người bà ta đoạt đi, bằng không người hôm nay trở thành Hạ phu nhân hẳn là bà ta mà không phải Lam thị!
Loại ghen tị này vẫn kéo dài, chậm rãi lên men, lắng đọng cùng với thời gian. Phu thê Hạ Lịch càng ân ái càng vui sướng, chấp niệm trong lòng Thượng Quan thị càng sâu càng điên cuồng.
Bà ta nhịn suốt cả 10 năm. Chứng kiến Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm sinh ra, mắt thấy vợ chồng bọn họ tương thân tương ái 10 năm. Tận đến khi bà ta nghe Hạ Lịch cùng Lam thị thương lượng nói không thể làm chậm trễ bà ta như vậy, muốn đem bà ta đuổi về hàn lâm phủ, Thượng Quan thị mới quyết định giết chết Lam thị. Bà ta từ nhỏ đã có mĩ mạo hơn người, lại băng tuyết thông minh, ai gặp cũng đều khen bà ta không giống người thường. Bản thân Thượng Quan thị cũng cho là như vậy, cảm thấy những thiên kim nhà cao môn đại hộ khác trừ bỏ thân phận cao quý hơn mình thì cái gì cũng so ra kém hơn bà ta. Nhưng Lam thị lại không giống vậy, thân phận địa vị của Lam thị cao hơn, dung mạo cũng xinh đẹp hơn, ngay cả tài hoa đều hơn hẳn bà ta!
Đối mặt với một Lam thị gần như hoàn mỹ không chỉ ra được khuyết điểm như vậy, Thượng Quan thị sẽ ghen tị cũng là chuyện không thể tránh được. Bà ta từ chỗ em dâu lấy được thứ dược thảo có thể làm cho người dùng sinh bệnh, bố trí suốt cả nửa năm, từng chút từng chút hạ độc Lam thị, rốt cuộc khiến cho đối phương hương tiêu ngọc vẫn, về chầu trời!
Cứ tưởng rằng sau khi Lam thị chết Hạ Lịch có thể đưa ánh mắt nhìn về phía mình, bà ta có thể có được
ông, nhưng Thượng Quan thị phát hiện sự thật khác xa tưởng tượng của mình. Bà ta không thể có được Hạ Lịch, Hạ Lịch thậm chí bởi vì nỗi đau tang thê mà xin nghỉ với Hoàng thượng, đi Tướng Quốc Tự để tóc tu hành!
Thượng Quan thị càng hận Lam thị , cảm thấy đều là lỗi của đối phương, bằng không sao lão gia lại biến thành cái dạng này?
Bà ta tràn ngập oán khí cùng lửa giận, phát tiết hết lên người ba đứa con của Lam thị. Ngày tháng trôi qua đang thuận gió xuôi dòng, có thể ở trong phủ lấy thúng úp voi, ai biết Hạ Liên Phòng vốn trốn trong Phật đường lại đột nhiên xông ra, làm rối loạn tát cả kế hoạch của bà ta!
Chuyện đã xảy ra đại khái chính là như vậy, tuy nói Từ thị chiếm phần lớn tội nhưng Thượng Quan thị ở trong đó cũng xuất lực không ít. Mà Tề nương còn nói thêm một chuyện khác rất có ý tứ, đây là chuyện Hạ Liên Phòng có thế nào cũng không nghĩ tới.
Đem chuyện mình biết toàn bộ triệt để nói ra, Tề nương quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu, cầu xin Hạ Liên Phòng có thể thả người nhà của bà ta trở về, Hạ Liên Phòng lại cười nói: "Bà tử làm việc cho ta, đươg nhiên phải thả người rồi. Chẳng qua thành Yến Lương quá lớn, người lại nhiều, ta sợ gia nhân của ngươi sẽ lạc đường, thậm chí là không thể tự tính kế sinh nhai, không bằng vẫn là để ta an bài cuộc sống tiếp theo cho." Nói xong cũng không chờ Tề nương phản ứng, trực tiếp ra lệnh cho người an bài công việc cho người nhà Tề nương.
Trong lòng Tề nương vừa lo lắng lại bất an, không biết mình còn phải giúp Hạ Liên Phòng làm việc này bao lâu. Hạ Liên Phòng nhìn ra sự khủng hoảng của bà ta, không khỏi cười hỏi: "Bà tử cảm thấy, phản bội một lần, với phản bội hai lần 3 lần có gì khác nhau chứ?" Bà ta đã phản bội Thượng Quan thị, dù sám hối cũng đã không còn kịp rồi, cần gì phải ở trong này làm bộ làm tịch đau buồn, cũng không sợ buồn nôn chết sao.
Tề nương bị nói khiến cho sắc mặt xanh đỏ thay phiên, sau một lúc lâu bà ta khẽ cắn môi quỳ xuống, trịnh trọng dập đầu ba cái trước Hạ Liên Phòng, cầu xin nói: "Đại tiểu thư, lão nô không cầu ngài có thể thả người nhà lão nô, nhưng chỉ cầu tiểu thư có thể rủ lòng từ bi, bảo vệ tánh mạng người nhà lão nô, không đẻ bọn họ có bất kỳ ngoài ý muốn gì. Lão nô nhất định tận tâm tận lực vì đại tiểu thư làm việc, quyết không hối hận!"
Có Tề nương ở bên người Thượng Quan thị, Hạ Liên Phòng cũng có thể yên tâm một chút. Nàng liếc Tề nương, tự tiếu phi tiếu nói: "Chỉ cần ngươi làm việc cho tốt tất nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi."
Tề nương thiên ân vạn tạ lui xuống, Hạ Liên Phòng ngẫm nghĩ rồi nở nụ cười. Hóa ra cảm giác nắm lấy nhược điểm của người khác lại sảng khoái như vậy, về sau nàng nên đưa cái ưu điểm này phát dương quang đại mới được a.
Nhớ đến cái này, nàng khẽ nhoẻn miệng, ý cười càng thâm.
Bên kia hai tỷ muội Hạ Hồng Trang đã không chịu nổi, các nàng không phải không nghĩ tới đi cầu Từ thị, nhưng Từ thị lại không chịu gặp các nàng, xa xa nhìn thấy Tề nương từ bên ngoài trở về, hai người vội vây lại, mồm năm miệng mười hỏi chút chuyện bên ngoài, Tề nương chiếu theo Hạ Liên Phòng phân phó nhất nhất trả lời, Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý càng ghen tị đích phòng, đều là con của phụ thân, dựa vào cái gì các nàng phải chịu những đau khổ này, mỗi ngày hầu hạ di nương đã tàn phế, nhưng ba người bên ngoài lại hưởng thụ không thôi, sống vô cùng khoái hoạt?!
Nghe được lời Tề nương, hai người Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý thương lượng một chút, cảm thấy nếu tổ mẫu không chịu hỗ trợ, các nàng liền cố mà làm kéo xuống cái mặt này thử đi cầu Hạ Liên Phòng. Hạ Liên Phòng không phải xưa nay quảng cáo rùm beng bản thân mình ôn nhu rộng lượng thiện giải nhân ý sao? Dân chúng bên ngoài còn gọi nàng là tiểu Bồ Tát, nói nàng một lòng vì dân trọng nghĩa khinh tài, không hổ là đích xuất thiên kim phủ đại học sĩ, hơn nữa có Thái Hậu nương nương giúp đỡ, thanh danh của Hạ Liên Phòng ở Yến Lương càng là tốt đòi mạng. Nhưng thanh danh càng tốt, liền càng để ý cái nhìn cuar người khác. Nếu Hạ Liên Phòng không chịu giúp các nàng, các nàng liền sai người truyền chút tin tức đi ra ngoài, nói Hạ Liên Phòng hà khắc thứ muội, máu lạnh vô tình!
Hạ Liên Phòng sớm đã đoán được hai nàng sẽ tìm tới cửa cho nên đã sớm phân phó bọn hạ nhân, nếu nhìn thấy tam tiểu thư tứ tiểu thư thì không cần ngăn trở, trực tiếp mang các nàng tiến vào là được.
Hơn nửa tháng không thấy, hai tỷ muội này nơi nào còn có thần thái phi dương lúc trước? Một đám mặt xám mày tro váng như nến, ánh mắt cũng có chút dại ra, y phục trên người vẫn là đồ mùa hè dạo trước, cũng không biết đã mấy ngày chưa thay. Nếu không phải cảnh tượng thực nghiêm túc, Hạ Liên Phòng thật tâm muốn cười hỏi một câu: các ngươi đây là hóa trang làm gì vậy? "Hai vị muội muội không ở trong sân bồi Thượng Quan thị, tại sao có thời gian rỗi đến Hạm Đạm trúc đến này của ta vậy?"
Hạ Hồng Trang có chút ngại ngùng, nàng ta vẫn theo thói quen biểu lộ ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, Hạ Lục Ý liền trực tiếp hơn: "Đại tỷ, ta cùng tam tỷ tỷ hôm nay tới là có việc muốn ngươi hỗ trợ, nếu ngươi không muốn giúp chúng ta thì chúng ta cũng không dám cam đoan sẽ tạo ra chuyện gì đâu!"
Đã nói Hạ Lục Ý đúng là kẻ ngốc, thế mà lại chạy tới uy hiếp nàng. Hạ Liên Phòng cười khẽ: "Muội muội đây là ý gì, tại sao đại tỷ nghe không hiểu?"