Đích Nữ Vô Song

Chương 217: Diệp thị bị hủy diệt, thiết cục


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Vy Vy 1505

"Hồi Thái hậu nương nương, theo như nương nương phân phó, đã an bài Dương Châu cấp báo. Hiện tại Lý Minh Hạo đã là nhất đẳng thị vệ, lại được Hoàng thượng tín nhiệm, nếu hắn thỉnh chỉ lãnh binh xuất chinh, Hoàng thượng tất nhiên sẽ cho phép. Đợi cho sau khi đánh mấy tràng thắng trận, khải hoàn hồi kinh, nghĩ đến lãnh một chức thống lĩnh đóng quân ở kinh thành hoặc địa phương hẳn là không khó." Thế tử phu nhân tuy rằng có điều oán hận Thái hậu, nhưng vẫn là tin phục đối với sự quyết đoán chính trị của Thái hậu, không dám giấu diếm.

Bởi vì trên đầu treo lở lửng một thanh bảo kiếm Hoàng đế như vậy, lập tức làm cho Diệp thị và Thái hậu đoàn kết lại.

"Vậy là tốt rồi." Thái hậu vốn là nghĩ Hoàng đế thập phần kính trọng bà, thập phần duy hộ (duy trì + bảo hộ) Diệp thị, Diệp thị tuy rằng không có binh quyền, nhưng cũng chỉ là một khuyết điểm nhỏ. Nhưng hiện tại biết Hoàng đế cũng không một lòng với bà, thậm chí vẫn luôn ghi hận bà và Diệp thị, điểm yếu binh quyền này nhất thời càng thêm gấp gáp: "Tuy rằng Hoàng đế sẽ động thủ với Diệp thị, nhưng chuyện của Cảnh Nguyên dù sao đã qua vài thập niên, chứng cớ đã sớm bị diệt, Hoàng đế cũng không thể định tội danh này cho ai gia và Diệp thị, ngược lại dễ dàng bị lên án nói hắn bất hiếu và vong ân phụ nghĩa. Cho nên, Hoàng đế muốn đối phó Diệp thị, cũng chỉ có thể định tội danh khác, tựa như vụ án của Triệu Mẫn. Nếu như vậy, chúng ta vẫn còn có đường sống...."

Thái hậu chậm rãi phân tích, có chút lâm vào trầm tư.

Nghe Thái hậu nói như vậy, cảm xúc của Diệp Quốc công phu nhân và thế tử phu nhân thoáng trấn tĩnh, đúng vậy, chuyện gần ba mươi năm trước Hoàng đế căn bản tìm không thấy chứng cứ gì, dù sao thanh thế Diệp thị lớn, nếu không đủ chứng cứ chính xác chứng minh hành vi phạm tội, cho dù Hoàng đế muốn động đến Diệp thị cũng phải cân nhắc...

"Thái hậu nương nương, thiếp thân cảm thấy, vụ án của đường lão gia không thể cứ để cho Bùi Chư Thành định án như vậy, nói cách khác, chỉ sợ Hoàng thượng sẽ nghĩ Diệp thị quả nhiên là con hổ bị rút răng nanh, không có gì đáng sợ, sẽ càng cổ vũ tâm tư Hoàng thượng muốn diệt trừ Diệp thị báo thù vì tiền thái tử phi!". Thế tử phu nhân Mạc Hải Dụ nói: "Tuyệt đối không thể để mồi lửa này của Hoàng thượng bốc cháy lên, hẳn là bóp chết trước khi nó nảy sinh, làm cho Hoàng thượng nhận rõ hiện thực mới được."

"Ai gia cũng nghĩ như vậy...", Thái hậu gật gật đầu: "Vụ án của Triệu Mẫn tuyệt đối sẽ không thể làm cho Hoàng thượng hài lòng."

Diệp Quốc công phu nhân nói: "Thái hậu nương nương, quan chủ thẩm là Bùi Chư Thành, có thể nhờ Bùi tứ tiểu thư giật dây, để cho thế tử đi đàm phán với Bùi thượng thư hay không?"

"Chỉ sợ là không được, Thái hậu nương nương và mẫu thân cũng biết đến tính tình Bùi Chư Thành không phải là người có thể cưỡng bức hay lấy lợi dụ hoặc, hơn nữa hắn làm người cũng thực ổn trọng, cho dù là Hoàng thượng bày mưu đặt kế hắn làm như vậy, nhưng nếu hắn dám công khai vụ án này với mọi người, tất nhiên đã nắm giữ đủ chứng cứ chính xác. Nếu để hắn
làm quan chủ thẩm, chỉ sợ đường lão gia là chạy trời không khỏi nắng.", Mạc Hải Dụ lắc đầu: "Tốt nhất có thể đổi quan chủ thẩm khác."

Diệp Quốc công phu nhân nghi hoặc nói: "Nếu Hoàng thượng khâm điểm hắn, lại có tâm đối phó Diệp thị, làm sao có thể đổi quan chủ thẩm chứ?"

"Vậy cũng chưa chắc." Trong ánh mắt Mạc Hải Dụ hiện lên một chút tàn nhẫn: "Nếu như Bùi thượng thư đột nhiên bệnh nặng hoặc là bị thương, thậm chí ngoài ý muốn qua đời, cho dù Hoàng thượng không muốn đổi quan chủ thẩm, chỉ sợ cũng có không khả năng!"

"Không được!", Thái hậu quả quyết nói: "Bùi Chư Thành đang chủ thẩm vụ án của Triệu Mẫn, nếu tại thời điểm này hắn xảy ra chuyện, mọi người đều sẽ nghĩ là chúng ta Diệp thị ra tay. Cho dù tương lai Hoàng thượng nhận thấy được thanh thế Diệp thị lớn, không phải dễ dàng đối phó, nhưng hắn dù sao cũng là Hoàng thượng, chúng ta tổng không thể cùng hắn đối nghịch mãi, đến lúc đó Nguyên Ca chính là bậc thang tốt nhất. Bùi Chư Thành dù sao cũng là phụ thân của Nguyên Ca, nếu nàng hoài nghi đến trên người chúng ta, ở thời khắc mấu chốt quay đầu quấy rối, kia cũng không phải là chuyện tốt, dù sao, nàng lớn lên có gương mặt giống Cảnh Nguyên như vậy!"

Bởi vì chuyện của Hoàng hậu, Mạc Hải Dụ vẫn luôn tồn hận ý với Bùi Nguyên Ca, vốn là muốn mượn lý do này giết chết Bùi Chư Thành, không nghĩ tới lại bị Thái hậu cự tuyệt.

Tuy rằng ngày sau còn có cơ hội, nhưng mà nhìn hiện tại Bùi Nguyên Ca phong cảnh như thế, trong lòng Mạc Hải Dụ cảm thấy không cam lòng, nghĩ nghĩ, lại nói: "Thái hậu nương nương nói có lý, chỉ là nếu Bùi Chư Thành là quan chủ thẩm, đường lão gia chỉ sợ dữ nhiều lành ít". Trầm tư một lát, lại nói: "Nếu không thể âm thầm động thủ, không bằng đường đường chính chính xử hắn. Bùi Chư Thành và ngự sử đài vốn là có thù hận không chết không ngừng, nếu có thể nắm chắc điểm ấy thì có thể thuận lợi làm hắn mất đi quyền hạn chủ thẩm, cũng sẽ không làm cho người ta hoài nghi đến trên người Diệp thị chúng ta, Thái hậu nghĩ như thế nào?"

Nếu là ngự sử đài làm, cũng là thuận lý thành chương (hợp tình hợp lý)....

Người làm quan, ai có thể không có nhược điểm? Bùi Chư Thành nhậm chức trấn biên đại tướng quân vài thập niên, trời cao Hoàng đế xa, lại chậm chạp không được phong tước vị, làm sao trong lòng có thể không có tính toán khác? Nếu có thể thu thập chứng cứ chính xác, bắt giam Bùi Chư Thành vào nhà tù, lập tức hắn sẽ không thể tiếp tục làm quan chủ thẩm vụ án Diệp Triệu Mẫn. Hơn nữa, cứ như vậy, Bùi Nguyên Ca nhất định phải dựa vào bà và Diệp thị để cứu Bùi Chư Thành, tất nhiên sẽ càng thêm tận tâm tận sức.

Cứ như vậy, nhưng thật ra một công đôi việc.

Thái hậu 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện