Đêm đó tuy rằng y và An Cửu đã được trời đất làm chứng, kết làm phu thê, nhưng đại hôn này, y nợ An Cửu, tuyệt đối không thể qua loa!
Nếu đã có nhiều người nhớ thương thê của của y như vậy, chi bằng y sớm cưới nàng vào cửa, dẹp bỏ ý niệm của những người kia, còn độc trên người mình...!Bắc Sách nắm chặt tay An Cửu, dịu dàng nhìn nàng, đối diện với nụ cười trên gương mặt đó, trong lòng y càng không nhịn được mà cảm thấy tự giễu.
Người đời đều nói Bắc Sách y thông minh cơ trí, nhưng trong chuyện này, bản thân lại phải che giấu lâu như vậy, không có cách nào kiềm chế.
Nếu ghét bỏ y, đêm đó, nàng sao phải tư định cả đời với mình?
Nghĩ thế, Bắc Sách không khỏi cười khổ, nếu An Cửu đã không để ý, vậy y còn cố kỵ điều gì?
Dứt lời, mọi người ở đây đều ngẩn ra, Bắc Sách...!Định nghênh thú An Cửu vào phủ?
Đại điện an tĩnh đến có thể nghe thấy tiếng hít thở, bang một tiếng, Bách Lý Khiên đập mạnh ly rượu xuống bàn, trên gương mặt lạnh lùng càng âm trầm cực độ.
.
Truyện Sủng
"Không, không được!" Bách Lý Khiên đứng bật dậy, lạnh giọng quát, "Không được, ngươi không thể nghênh thú An Cửu vào cửa!"
Ngọc Hoàng Hậu vốn đang vui sướng khi thấy Hạ Hầu Âm thất bại, sắc mặt lập tức trầm xuống, tức giận quát lớn: "Thái Tử, con đang nói say gì đó hả, ngồi yên cho bổn cung!"
Không thể nghênh thú An Cửu? Bắc Sách này và An Cửu đã đính hôn, nghênh thú An Cửu chỉ là chuyện sớm muộn, trong lòng Thái Tử cho dù không bỏ được nàng, vậy cũng phải chịu đựng.
Đã giáo huấn gã vô số lần, gã vẫn thiếu kiên nhẫn như vậy, đúng là đáng giận!
Trên đại điện, sắc mặt những người khác đều thay đổi, Bách Lý Khiên lại không thuận theo: "Lời say? Lời bổn Thái Tử nói là sự thật, trên đại điện này không chỉ có một mình bổn thái tử không muốn nhìn thấy bọn họ thành thân!"
Bách Lý Khiên khẽ cười một tiếng, phụ hoàng thì không cần phải nói, hôn sự này tuy do ông ta ban hôn, nhưng ông ta trời sinh tính tình đa nghi, đối với An Cửu trước sau đều có khúc mắc, hiện tại lại có thêm tỷ đệ Hạ Hầu gia, Hạ Hầu Ngự Thiển cũng muốn cưới An Cửu sao?
Thân phận ti tiện như gã cũng xứng?
Người An Cửu nên gả chính là Bách Lý Khiên, trước nay đều là Bách Lý Khiên gã!
"Con..." Quan sát phản ứng của mọi người, Ngọc Hoàng Hậu liếc nhìn Bắc Nhu, lạnh giọng, "Thái Tử Phi, Thái Tử uống say rồi, con dẫn nó lui xuống trước đi."
Bắc Nhu hoàn hồn, vội đứng dậy: "Thái Tử..."
"Ngươi, còn có ngươi..." Bách Lý Khiên giơ tay chỉ vào Bắc Nhu, ánh mắt oán hận ngưng tụ quá nhiều không cam lòng, nếu không có nữ nhân này, gã đã không rơi vào kết cục như vậy, gã đường đường là Thái Tử lại bị lão thái bà ở Bắc Vương phủ kia uy hiếp, thậm chí cơ hội tranh thủ An Cửu cũng không có.
Sắc mặt Bắc Nhu lập tức tái nhợt.
Ngọc Hoàng Hậu thấy tình thế không đúng, thầm mắng, Bắc Nhu này đúng là vô dụng, ngay cả trượng phu của mình cũng không làm được gì sao?
Nếu còn tiếp tục mặc kệ Thái Tử, hôm nay không phải bọn họ xem trò cười của người ta, mà bị người ta chê cười.
Ngọc Hoàng Hậu vội đi tới, tay trái bắt lấy cổ tay của Bách