"Là thay đổi tốt, hay thay đổi xấu?" Trong phòng vang lên một giọng nói vang lên ý cười.
Hạ Hầu Âm không cần ngẩng đầu nhìn cũng biết người nọ là ai.
Người nọ liếc nhìn Bắc vương gia nằm dưới đất, gương mặt ôn tồn lễ độ, đáy mắt lại lạnh như băng: "Tỷ tỷ thật có thủ đoạn, người xưa có câu một ngày phu thê trăm ngày ân, tỷ tỷ thế mà vẫn ra tay với ông ta được!"
Tất cả những gì vừa xảy ra, bao gồm thời điểm Bắc Sách còn ở nơi này, gã đều núp trong bóng tối.
Chờ yến hội tan, gã tới Liễu Oanh Điện chính là để xác minh hoài nghi trong lòng, không ngờ rằng lại bắt gặp một chuyện xuất sắc như vậy.
"Phu thê?" Hạ Hầu Âm khẽ cười, liếc nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển, "Đệ và phụ thân không phải không biết mấy năm nay ta đau khổ thế nào.
Hạ Hầu Ngự Thiển giật mình: "Nhưng đệ cho rằng tỷ tỷ vẫn sẽ luôn nhẫn nhịn, tỷ tỷ đã chấp nhận số mệnh rồi, không phải sao?"
Chấp nhận số mệnh?
"Ta cho rằng ta có thể chấp nhận số mệnh, cho nên mấy năm nay ta luôn chịu đựng, an phận làm Hạ Hầu trắc phi của Bắc vương gia, an phận chấp nhận hiện thực, bán mạng cho phụ thân, bán mạng cho đệ, nhưng chờ sự việc thành công, ta có thể thế nào?"
Đời này của nàng, khoảnh khắc quyết định làm một con cờ, cũng chính là lúc gả vào Bắc vương phủ, đã bị hủy hoại.
"Bởi vậy, hôm nay tỷ mượn sinh thần của mình, muốn chia rẽ An Cửu và Bắc Sách?" Hạ Hầu Ngự Thiển lặng lẽ quan sát nữ tử trước mặt, gã muốn lần nữa nhìn kỹ xem tỷ tỷ này của mình.
"Đúng, thì sao? Ta không cam lòng đời này của ta bị hủy hoại, dựa vào đâu bọn họ có thể được hạnh phúc? Ta phải hủy hoại bọn họ, nhưng..." Nói tới đây, trong ánh mắt cao lãnh của Hạ Hầu Âm lập lòe sự điên cuồng, "Nhưng không ngờ Bắc Sách thích An Cửu như thế, đệ cũng rất thích nàng ta đúng không? Đệ nói thử xem, An Cửu kia rốt cuộc có điểm nào tốt?"
Hạ Hầu Ngự Thiển giật mình, trong đầu nghĩ tới An Cửu, nhướng mày cười: "Đệ đúng là có hứng thú với An Cửu, có điều, đệ biết mình nên làm gì! Lý trí nói với đệ, hiện tại đối địch với Bắc Sách là con đường ngu xuẩn nhất!"
Câu cuối cùng, ngữ điệu của Hạ Hầu Ngự Thiển trở nên sắc bén, dường như trách cứ hành động lỗ mãng của Hạ Hầu Âm hôm nay.
"Con đường ngu xuẩn nhất?" Hạ Hầu Âm khẽ cười, "Đời này của ta đều là dơ bẩn, ta còn để ý lựa chọn con đường nào sao?"
Hạ Hầu Ngự Thiển trầm ngâm, việc này nếu để phụ thân biết, chỉ sợ...!Có điều, hiện giờ Hạ Hầu Âm là Dung Phi sủng quan lục cung, thứ nàng ta có thể khống chế không còn chỉ là Bắc vương gia.
Nghĩ tới một chuyện, Hạ Hầu Ngự Thiển lần nữa nhìn Hạ Hầu Âm: "Tỷ muốn khiến phụ tử họ ngăn cách, thậm chí không tiếc dùng huyễn âm cổ khống chế ông ta?"
Không sai, huyễn âm cổ, lấy nhạc làm kiếm, lấy suy nghĩ làm tay, thao túng kẻ khác.
"Phụ vương dùng mọi cách để ta học được bí pháp của Nam Cảnh, còn không phải để ta có tác dụng sao?" Hạ Hầu Âm lạnh lùng nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển, "Chẳng qua, chiêu này không phải đối với ai cũng có tác dụng, ví dụ như Bắc Sách.
Đệ là người hiểu rõ huyễn âm cổ nhất, không phải sao? Ngay cả cơ hội tới gần y ta cũng không có!"
Hạ Hầu Âm cười như không cười, ánh mắt kia khiến Hạ Hầu Âm phải rùng mình, theo bản năng dời mắt đi.
Không sai, huyễn âm cổ này tuy rằng lấy âm thanh làm liều dẫn, nhưng nếu người dùng cổ không thể khống chế tâm tính đối phương, âm cổ kia dù có lợi hại cũng vô dụng!
Có điều, một khi bị khống chế, cho dù đối phương lợi hại đến đâu cũng không thoát khỏi lòng bàn tay người dùng cổ, ví dụ như Bắc vương gia này, ví dụ như...!Tĩnh Phong Đế kia!
"Đúng rồi, về An Cửu, ta đột nhiên nhớ tới một việc.
Ngày đó trong yến tiệc trung thu, một câu trả lời Dùng danh nghĩa của thiên tử của An Cửu khiến mọi người khiếp sợ, đệ chắc không phải vì câu nói này mà cảm thấy hứng thú với nàng ta đấy chứ?" Hạ Hầu Âm nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển chằm chằm, quả nhiên thấy sắc mặt gã thay đổi, trong lòng hiểu rõ, càng cười to, "Ha ha, thú vị, nữ tử này đúng là không phải người thường, có điều đáng tiếc lại không thể cho đệ sử dụng!"
Lời này của Hạ Hầm Âm có thâm ý sâu xa.
Hiện giờ với thời cuộc của Nam Cảnh, câu nói của An Cửu sau khi truyền ra, chỉ sợ các chư hầu của Nam Cảnh đều sẽ không ngừng tìm kiếm huyết mạch còn sót lại của Nam Cung hoàng thất!
Hạ Hầu Âm nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển, e rằng bọn họ có bới tung cả Nam Cảnh cũng không tìm ra huyết mạch duy nhất của Nam Cung hoàng thất!
Hạ Hầu Ngự Thiển bỗng tiến lên vài bước: "Tỷ đã biết